mercredi 31 mai 2017

MUỐN THÉT LÊN




MUỐN THÉT LÊN !!!
Thanh Trưng Triệu 2005



                          
                        Muốn thét lên một tiếng tận trời cao,

                        Cho càn khôn vũ trụ phải dạt dào,

                        Cho sinh linh bớt đi niềm uất hận !!!

                        Cho đường đời trong sáng đỡ điêu linh !!!

                        Ta sức cùng lực kiệt mối chân tình,

                        Lòng tang tóc, đảo điên niềm nhân sự.

                        Mối tình đời riêng ta đành cũng thế.

                        Ôi ! Xót xa kiếp sống người trần thế !

                        Thoát đi đâu khi vận kiếp long đong ! 

                        Vòng trời đất dọc ngang và ngang dọc,

                        Lòng tình đời, họa phước quá mong manh,

                        Mà tạo hóa an bài trong nháy mắt.

                        Chi sức người, chi hy vọng xông pha, 

                        Chi thiên tai, họa phước, hận can qua !
                                                  ...

                        Thanh hởi Thanh, cuộc đời mi cứ thế,

                        Cứ hiên ngang để khỏi quỵ bên đường,

                        Bao năm dài, ôm đầy mộng yêu thương,

                        Yêu thiên hương, yêu dân tộc khôn lường !

                        Yêu Đất Mẹ yêu sao hồn dân Việt !

                        Cứ đấu tranh, để khỏi đành thua thiệt,

                        Cứ sống còn, với lý tưởng Thiên Thanh.

                        Trên đường xa, đâu gió dịu mây lành !

                        Mà trời xanh, sao đảnh không thương xót !

                                                    ...

                         Đây tiêu hao trí não dưới ngày tàn !

                         Kiếm mài thêm rét dĩ cứ hiên ngang !

                         Cơn gió lốc, bụi mờ cả đôi mắt.

                                            ...

                         Một thân gầy, chân mỏi, mộng tâm can!!!

                         Trưng Triệu Nguyễn Thị Thanh





mardi 4 avril 2017

THÔNG ĐIỆP CHÍNH CỦA NGÀY 30/4/1975




​​
2017-04-05 6:07 GMT+07:00 Ka
​​
terine M. Césaire <cat.cesaiire@gmail.com>:


                 CỨU NGUY TỔ QUỐC

                                                              


Bs. Nguyễn Thị Thanh 1974
                                                

THÔNG ĐIỆP CHÍNH CỦA NGÀY 30/4/1975 LÀ :


CỨU NGUY TỔ QUỐC THẬP PHẦN NGUY HIỂM DO BÀN TAY ĐẨM MÁU THAM NHŨNG, VIỆT GIAN BÁN NƯỚC CỦA NGUYỄN PHÚ TRỌNG, ĐẠI DIỆN CHO CS TRUNG ƯƠNG ĐẢNG CSVN THAM TIỀN, GIẾT DÂN BÁN NƯỚC CHO TÀU CHỆC.


CÔNG VIỆC CỨU NGUY TỔ QUỐC CẦN ĐƯỢC THI HÀNH VỚI MỘT CHIẾN LƯỢC HỢP LÝ, HỢP TÌNH, KHẢ THI ĐỂ TT DONALD TRUMP PHẢI CHẤP NHẬN THOẢI MÁI VÀ DÂN MỸ KHÔNG CÓ LÝ DO PHẢN ĐỐI VÀ CHẮC CHẮN SẼ THÀNH CÔNG.

NẾU NGƯỜI VIỆT QGVNHN KHÔNG LÊN TIẾNG BẮT BUỘC MỸ BỒI THƯỜNG VIỆC ĐÁNH MẤT MIỀN NAM VNCH, VÀ THẾ GIỚI TỰ DO THẤT TÍN TRONG VIỆC THI HÀNH HIỆP ĐỊNH PARIS, THÌ TT TRUMP KHÓ LÒNG CỨU ĐƯỢC VN, DẦU ÔNG BIẾT BỔN PHẬN MỸ LÀ  PHẢI CỨU VIỆT NAM VÌ CÔNG BẰNG VÀ CŨNG VÌ LỢI ÍCH CHO NƯỚC MỸ.


 CHÚNG TA HÃY GIÚP TT DONALD TRUMP CỨU NƯỚC CHÚNG TA.  THẬT LÀ VÔ LƯƠNG TÂM NẾU CHÚNG TA LÀM NGƠ, KHÔNG BIẾT TẠO THỜI CƠ, TẠO LÝ DO CHO TT TRUMP CỨU VN, LẤY LẠI HOÀNG SA TRƯỜNG SA CHO VN CHÚNG TA NHƯ ÔNG ĐÃ TUYÊN BỐ.  THẬT LÀ TỒI TỆ, BẤT LƯƠNG, NẾU CHÚNG TA NGỒI ĂN BÁT VÀNG NHÌN TT TRUMP CÙNG NỘI CÁC CỦA ÔNG PHẢI VẤT VẢ CHỐNG CHỌI VỚI BỌN LIBERALS THÂN CỘNG, BỌN DO THÁI KISSINGER/OBAMA/HILLARY HOAN HÔ CS TÀU CHÍẾM VN, GIẾT DÂN VN.  NGƯỜI TA NÓI CON CÓ KHÓC MẸ MỚI CHO BÚ KIA MÀ.


CHÍNH QUYỀN CSVN NHẤT VÌ SỢ TC, NÊN QUYẾT ĐEO ĐẢNG CS MÀ THEO TÀU, SỢ MẤT CHỨC MÀ THEO TÀU, MÀ CHO PHÉP TÀU TỰ DO XÂM LĂNG VN, TỰ DO GIẾT DÂN VIỆT.  HÃY BẮT KẺ CÓ TÓC, BẮT KẺ TRỌC ĐẦU LÀM CHI.


BẤT ĐẮC DĨ CHÚNG TA CẦN CẦN PHẢI KẾT TỘI NHÓM PHẢN CHIẾN ĐẢNG DÂN CHỦ HOA KÝ, KẾT ÁN KISSINGER BÁN MIỀN NAM CHO TRUNG CỘNG  QUA TAY CSBV.  DO ĐÓ NƯỚC MỸ PHẢI TRÁCH  NHIỆM CỨU VN, DẦU ĐCSVN MUỐN LÀM NÔ LỆ  CHO TÀU KHỰA, ĐEM GIAO NƯỚC VIỆT VÀ 90 TRIỆU DÂN VIỆT CHO BỌN BA TÀU DÃ MAN ĐÁNH ĐẬP
GIẾT HẠI.


MỸ PHẢI CỨU VN THOÁT TAY TÀU ĐỀ BỒI THƯỜNG TỘI LỖI ĐÃ GIẾT TT NGÔ ĐÌNH DIỆM TÀI ĐỨC ANH MINH CỦA VIỆT NAM; ĐÃ PHẢN BỘI VNCH ĐỆ NHỊ, KISSINGER ĐÃ GIẾT HẠI ĐẤT NƯỚC VÀ TOÀN DÂN MIỀN NAM VIỆT NAM.


CÁI MÓN NỢ VĨ ĐẠI CỦA MỸ ĐỐI VỚI VIỆTNAM DO TT KENNEDY, KISSINGER VÀ NHÓM DO THÁI CỦA NÓ VÀ ĐẢNG DC MỸ PHẢN CHIẾN MỘT CÁCH VÔ LÝ VÌ MIỀN NAM CHỈ TỮ VỆ MÀ THÔI LÀ MỘT TỘI LỖI TRẦM KHA.  MÓN NỢ PHẢI  ĐƯỢC TRẢ BẰNG CÁCH CỨU QUỐC GIA VIỆTNAM VỚI MỌI GIÁ.

ĐỪNG QUÊN CHỐNG SIÊU CƯỜNG CẦN ĐẠI SIÊU CƯỜNG ỦNG HỘ.  CHÍNH PHỦ VN HÃY NGHE LỜI THIÊN HOÀNG NƯỚC NHẬT : "HÃY THEO HOA KỲ MỚI TRÁNH ĐƯỢC XÂM LĂNG CS TÀU CHỆC."


RIÊNG CĐNVQGHN, THÌ ĐỪNG QUÊN RẰNG NGÀY TRƯỚC VNCH VỚI SỰ GIÚP SỨC CỦA THẾ GIỚI TỰ DO, TRONG KHI ĐÓ CHỈ TỰ VỆ MÌNH THÔI, MÀ CŨNG KHÔNG THẮNG ĐƯỢC CSBV, THÌ NAY VỚI 3 TRIỆU NGƯỞI PHÂN TÁN CHIA RẺ TRẨM TRỌNG, LẠI TRÊN RĂNG DƯỚI 'THÚI ÙM' THÌ ĐÒI ĐÁNH AI, THẮNG AI, GIẬT SẬP AI CHỨ, NÓI NGHE NHƯ THẰNG CUỘC, NHƯ THẰNG KHÙNG.  ĐÓ LÀ CHƯA NÓI VN NGÀY NAY NẰM TRONG TAY QUÂN ĐỘI VÀ CÔNG AN TÀU RỒI ĐẤY.


NHỮNG AI NÓI DỐC, NÓI PHÁCH TẤU PHÁCH TÁN ĐỂ HẠI CHIẾN LƯỢC CỨU NƯỚC CỦA NVQGHN THÌ ĐỀU LÀ BỌN TAY SAI, GIÁN ĐIỆP GIẶC TÀU, CHÚNG DÙNG KẾ HOẢN BINH, ĐỂ TÀU CỘNG CHIẾM VN NHƯ THUYỂN ĐÃ ĐÓNG KHOAN.  MÀ NAY CŨNG ĐÃ ĐÓNG KHOAN ĐẾN 99% RỒI ĐÓ.


GS.NGUYỄN THỊ THANH MD.Ph.D. biệt danh TRƯNG TRIỆU
NHÀ PHÁT MINH NGUỒN GỐC TRỊ TẬN GỐC UNG THƯ VÀ NGĂN CHẶN BỆNH SIÊU VI ALZHEIMER


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

2017-04-02 4:02 GMT+07:00 Bui Ngoc Thang buingocthang64@yahoo.com [Daploisongnui] <Daploisongnui@yahoogroups.com>:


 Thông điệp chính của Ngày Quốc Hận 30/4 là gì ?
1. Để ghi nhớ ngày toàn bộ nước VN đã  bị CSVN thôn tính, nô lệ hoá 90 triệu người dân.
2. Để một lần nữa, ghi nhận và tôn vinh sự hy sinh to lớn của 350,000 binh sĩ QLVNCH, 58,325 binh sĩ Mỹ, và hơn 6,000 quân nhân đồng minh đã chết trong trận chiến bảo vệ tự do cho miền Nam VN.
3. Để ghi nhớ 165,000 tù nhân đã bị sát hại trong các trại tập trung của cộng sản, và cả nửa triệu thuyền nhân đã thiệt mạng trên đường đi tìm tự do.
4. Để nhắc nhở chính mình, cũng như huy động con cháu của chúng ta, và đồng hương tiếp tục nỗ lực đấu tranh để dành lại quyền quản trị quê hương VN, bằng cách loại bỏ chế độ CSVN cầm quyền, và ngăn chặn sự xâm lấn thô bạo của Trung cộng.

__._,_.___

Posted by: Bui Ngoc Thang <buingocthang64@yahoo.com>

Reply via web post Reply to sender Reply to group Start a New Topic Messages in this topic (1)

Have you tried the highest rated email app?
With 4.5 stars in iTunes, the Yahoo Mail app is the highest rated email app on the market. What are you waiting for? Now you can access all your inboxes (Gmail, Outlook, AOL and more) in one place. Never delete an email again with 1000GB of free cloud storage.


.


__,_._,___

mardi 29 novembre 2016

Letter sent to President-elect Donald Trump and Mrs. Ivanka Trump






 Honorable President Elect Donald Trump,
Mrs. Adviser Ivanka Trumps,


Mister President Donald Trump,
Mrs. Ivanka Trump,

I would like to express my great admiration to you, as a hero, all alone, with a very psychological, wise and self-confident method, and very courageously you won all the candidates for the presidency of the United States and won the powerful candidate Hillary Clinton, and any democratic party and left-wing news agencies CNN, CBS, ABC, CBS ect ..., and President Obama (Excuse my English).  
You have made appeals on the Internet that you have the joy of listening to the opinions of all peoples, and you are ready to help them in all truth and justice. So I have the courage to write you this letter. That brings you a surprise, I apologize. I apologize to President-elect Donald Trump and Mrs. Ivanka your precious adviser for this audacity. The reason that led me to write to you with great hopes of a favorable response is that I am certain that you want to listen to me for the well-being of the United States, my country Vietnam and the whole world. My confidence in your kindness and daring that helps me ask for an audience with President Elect Donald Trump and his adviser Mrs. Ivanka, so that I can offer you a very precious present. These are my Discoveries and Patents about Cancer and Viral Infections.
I would like to introduce myself, Mrs. Nguyen Thi Thanh, 80 old ages, Canadian citizen (my children and grandchildren, and nieces and nephews, adults and children in the United States are over 100 people, Well-educated and well-studied). I am a Medical Doctor, Ph.D. graduate of University of Paris, France; Professor of Physiology at the French  University of Moncton, Moncton, New Brunswick, Canada; The former Deputy Secretary to the Minister of Public Health, of the Republic of South Vietnam.  And especially I am the author of the "Discovery of the Fungal Origin of Virus and Cancer", and the author of the American and Canadian Patents of Invention on the "Method of Etiological, Radical, Rational, Safe and Economic Treatment Cancers and Viral Infections by Fungicides.”    http://www.cancer-canada.com
My address is: 4-128 Boul. Curé Poirier O. Longueuil, Quebec J4J-2G3 Canada, and in the United States: 2270 Liona Ave, Vista 92084 USA. I have my small clinic for free consultations of Cancer and viral diseases in Vietnam: 713/2, Thien Lôi Street, Lê Chân District, Hai Phong Province, Vietnam.
But for 14 years, without funding or subsidy, I was unable to develop my discoveries and inventions. What I am trying to do is to get a few cancer patients, with all sorts of cancers, with healing results about 90%. For the cure the cancer patients have to pay for their medicines without. This is impossible for the poor.
So, today, I would like to present all the successes of my research, and my discoveries in the charitable hands of New President Donald Trump, to make it prosper in the world for the benefit of humanity. I ask you do not to refuse it.
*
On the other hand, I have yet another important problem to present to President-elect Donald Trump and his Adviser Mrs. Ivanka, to wish your help:

It is the history of the date November 1, 1963 of President Kennedy and the media of the Democratic Party of the United States. They committed many mistakes to murder our President Ngô Dinh Diêm with lie, defame, slander, vilification, and bribe the vietnamese generals to murder their President Ngô Đinh Diêm, who was very virtuous, talented, wise and visionary, was a valuable and effective alliance of the United States, to resist the spread of the Chinese Communist in Southeast Asia.  It was falsely to bring the US military to Vietnam. The President Ngo Dinh Diem wanted a peaceful arrangement with the Communist North of Vietnam in order to have a General Referendum, for a unified Vietnam, with independence, freedom and human rights. But Kissinger and the Democratic Party of the United States used the left-wing media like CNN, CBS, ABC, etc., to slander our President Ngo Dinh Diem in order to kill him in a unjust and inhuman way. With the loss of our heroic President, we lost everything, all my country and my people with the China.

Then Kissinger secretly went to negotiate with Chinese Communists to discreetly sell Vietnam to China through the hands of the Vietnamese communists, with the Treaty of Paris. With this Treaty China came to occupy our Parcel Islands!  South Vietnam immediately fell into the hands of the Chinese as slaves through the hands of the Vietnamese Communists; all this is the work of Mr. Kissinger!

Our people in the South have suffered so much from the vengeance of the Northern Communists to this day and Kissinger and the American media remain silent. The Chinese continued to kill the Vietnamese people continuously by all means, food toxicities, environmental toxicities, killing the sea, killing all fish etc. All that stinks at Kissinger and the bad media left. General Westmoreland and other US leaders have apologized RVN.
  
Now I, the self-appointed representative of our unfortunate people, ask President Elect Trump to save my country and my people from the invading Chinese invaders, because Mr. Kissinger has sold my Vietnam  to China. Vietnam our country will soon disappear on the world map!
When the Chinese are driven out, Vietnam will have independence, freedom and human right, and he will become one of the most powerful, and most effective, allies of the US, and of the free world.
*
We believe it is great blessings that God gave to the United States, and to the entire free world, when President Donald Trump was elected. If the United States fell into the hands of Hillary Clinton, the duration of the dark left dynasty of President Obama will be prolonged again, the United States would have become undoubtedly Muslim and communist.
*
I wholeheartedly ask for an audience with President-elect Trump as Representative of our unfortunate Vietnamese people inside the country and overseas in order to present him with a precious present for the health of all cancer patients in the world for asking him to save my country from the cruel Chinese invaders.

In the hope of a prompt reply, I would like to congratulate you, Mr. President Donald Trump of the USA, and Mrs. Adviserr Ivanka, for expressing my most grateful and admired sentiments.

With my audacious character, I allow myself to go from Vietnam to the United States on Dec. 4, 2016 and arrive in New York on December 7, 2016, to request an audience on December 8, 2012. And I will return to Vietnam on December 10, 2016.

Long time ago, I went to church, attend Mass, praying that God elected Mr. Donald Trump for the presidency of the United States, and now I'm praying that God protects You always.

I asked God, with all my heart, to bless President Donald Trump, and his adviser Ivanka, and to bless the United States.

All my esteem and admiration,

Self-appointed representative of the Vietnamese people

Prof. Nguyen Thi Thanh MD.Ph.D.
The Scientific Inventor on the etiological treatment of cancers and viral infections.
Email: dr.thanh2000@gmail.com
Please, excuse my English






jeudi 3 novembre 2016

Hồi thư trể kính gởi Anh Lê Xuân Nhuận - VÌ SAO TT NGÔ ĐÌNH DIỆM BẮT TAY HÒA HƯỠN DẦN DẦN VỚI CSBV ?






Hi thư tr kính gi Anh Lê Xuân Nhun

VÌ SAO TT NGÔ ĐÌNH DIM BT TAY
HÒA HƯỠN DN DN VI CSBV ? 



Kính thưa Anh Lê Xuân Nhuận,
Kính gởi đồng bào Quốc nội / Hải ngooại,

Tôi xin lỗi vì không may, mãi cho đến nay sau 8 năm mới được Thư Số 1 của anh gởi cho tôi (bên dưới). Thư thứ 2 thì đã được và đã trả lời anh LXN từ 2008.
Có mấy điểm tôi sẽ xin cãi chính về ý kiến của anh, nhưng đó là chuyện nhỏ, tôi sẽ thưa sau.

Nguyên năm 2008 tôi đã kể rõ câu chuyện TT Diệm và ông CV Ngô Đình Nhu cùng lên Ban Mê Thuộc gặp Đại diện CSBV và MTGPMN dưới hình thức đi săn, mà ba tôi, Dân biểu BMT kiêm Tổng Giám đốc hảng SCIB (Société Commerciale et Industrielle de Ban Mê Thuộc), kiêm Tổng Quản lý Rừng Núi Cao Nguyên VN đã là nhân chứng tháp tùng TT Diệm đi gặp Đại diện Hồ Chí Minh dưới hình thứ đi săn trong rừng BMT.  Câu chuyện nầy tôi được biết rõ ràng qua lời kể tỉ mỉ của ba tôi ngay buồi tối khi trở về từ ‘cuộc đi săn’ và tôi đã trả lời từng câu hỏi và kể lại như 1 nhân chứng cho Anh Lê Xuân Nhuận trên DĐ từ năm 2008 (bên dưới).  Lúc đó tôi chỉ trả lời những câu anh LXN hỏi, chứ chưa có dịp nói hết những điều ba tôi cho tôi biết mà nay tôi còn nhớ, nhân dịp nầy tôi sẽ bổ túc thêm vì có lý do.

Lý do là điều tôi không ngờ nhiều người, kể cả sĩ quan VNCH và đặc biệt là nhóm phản chiến Mỹ Kissinger lợi dụng câu chuyện TT Diệm đi gặp Đại diện Bắc Việt mà vu cho Người là phản bội VNCH, phản bội đồng minh Mỹ, đâm sau lưng QLVNCH, bán Miền Nam cho CSBV!  Toàn là những điều ngược ngạo thật chán nản hết còn biết nói sao cho hết ý.  Đó là một sự vu khống khờ khạo để chạy tội thảm sát vị Tổng thống anh hùng, đại yêu nước, tài ba, đức hạnh, minh quân sáng lập nền CHVN mà không ai thay thế được để đến mất nước vào tay CSBV và rồi mất hẳn vào tay CS Tàu.

Tuy nhiên tôi cũng rất tiếc là TT Diệm đã không giải thích cho toàn dân Miền Nam hiểu rõ chiến lược cứu nước của Cụ. Và sẽ tổ chức cấp bách trưng cầu dân ý và thi hành việc hòa giải một các công khai khi đã có sự đồng ý của đôi bên VNCH và CSBV thì người Mỹ không thể chống lại hay bôi nhọ chiến lược cứu toàn quốc tuyệt vời của TT Ngô Đình Diệm.

Nơi đây tôi xin nói lên rằng chủ trương của TT Diệm khi nhận lời vua Bảo Đại làm Thủ tướng VN là để xây dựng một nước VN thống nhất, đó là mục đích cuộc đời làm chính trị của TT Diệm và Cụ đã theo mục đích đó cho đến chết.  Chứ Cụ không muốn về nước để duy trì một cuộc chiến tự vệ huynh đệ tương tàn do CSBV khởi xướng để có ngày kết thúc dưới ách đô hộ của CS Tàu với sự hổ trợ của Liên Xô và TC như lời tiên đoán của ông CV Ngô Đình Nhu.  Và nếu chiến tranh cứ leo thang trong đời cụ thì biết bao giờ Cụ có thời gian xây dựng đất nước thống nhất tự do dân chủ phồn thịnh.  Cụ tự hiểu không thể nào làm chuyên gia nuôi chiến tranh cho những siêu quyền lực thế giới.

TT Pháp Mendes France vì cái chức TT, mà ông đã hèn hạ ra tay giải quyết chiến tranh VN (Quốc hội Pháp đòi), chỉ vì thua 1 trận Điện Biên Phủ (có ra làm sao đâu!) mà làm VN mất đi nửa đất nước bằng cách tự động cắt đôi Việt Nam cho đứt CSBV một nữa nước bằng Hiệp Ước Genève để có chức TT, phĩng thế giới tưởng như vậy là chấm dứt được chiến tranh VN, lầm.  Với CSVN thì đó chỉ là bước đầu xâm chiếm VN và còn tiếp diễn đánh chiếm Miền Nam để đem dâng cho Liên Xô và Trung Cộng (lời ông Lê Duẩn theo ‘tư tưởng Hồ Chí Minh’).

Chính phủ Miền Nam do Thủ tướng Ngô Đình Diệm đã không đồng ý việc chia cắt đôi nước nên đã không ký vào Hiệp Ước Genève và cũng không thi hành Tổng tuyển cử năm 1956 với những lý do sau:
1- Th.T. Ngô Đình Diệm biết rõ rằng vào thời điểm ấy, CSBV đã thu phục lòng nhân dân Bắc Việt với chiêu bài đánh Pháp cứu nước. Dầu Th.T Diệm đã đuổi Pháp ra khỏi Miền Nam VN. 
2- TT Diệm biết rõ dân số Bắc Việt đông hơn Miền Nam nhiều, không thể chấp nhận Tổng tuyển cử. Đó là chưa kể CSVN sẽ ảnh hưởng bằng thanh trừng và tuyên truyền hăm dọa dân Miền Nam trong việc bỏ phiếu, vì chính trị Miền Nam chưa ổn định mà Miền Bắc thì đã bị CSBV đầu độc quá mạnh. 
3- Thủ tướng Diệm chưa ổn định và phát triển Miền Nam thì không thể thu phục nhân tâm cả nước đặc biệt là Miền Bắc để họ từ bỏ thể chế CSXHCN của HCM để chấp nhận đường lối VNCH của Miền Nam. 
4- Vậy nên nếu có tổng tuyển cử toàn quốc thì CSBV sẽ thắng. Nên TT Diệm lấy cớ không chấp nhận Hiệp ước Genève để mà từ chối tổng tuyển cử là thượng sách. 
5- Sau thời gian ngắn 8 năm vừa đủ, trong chiến tranh tự vệ TT Diệm đã thành công xây dựng Miền Nam thành một nước dân chủ tự do tương đối trong hoàn cảnh phải đương đầu với CSBV bên ngoài và với Mỹ bên trong. 

Chiến tranh ngày càng leo thang, TT Diệm nghĩ rằng ông không phải là người về nước để đương đầu mãi với một chiến tranh tự vệ giết dân 2 Miền và phá tan đất nước khi mà Mỹ đã bỏ chất khai quang, lại còn đòi đổ quân và thả bom Bắt Việt. Ông thường nói “Chiến tranh thì phải có kế hoạch chi, chứ nếu thả bom thì còn gì đất nước, đổ quân Mỹ vào VN thì còn gì chính nghĩa dân tộc. 
 
6- Nổi trăn trở của TT Diệm mãi khôn nguôi, lại thêm nhiều sức ép ngang ngạnh của Mỹ mà Ông Cụ không thể chấp nhận, vì vào thờ đó Mỹ coi VN như một dân tộc man mọi. Trước một viễn ảnh đen tối như vậy, tuy với sự thành công của Ấp Chiến lược, Ông Cụ đã dần thấy một con đường thống nhất đất nước với nền Dân Chủ Cộng Hòa hé ra trước mắt.
7- Tình hình bần cùng hóa con người và phĩnh gạt nhân dân của CSBV khiến nhân dân Bắc Việt đau khổ tận cùng, ngày ngày tháng tháng bao nhiêu dân BV trốn vào Nam và kể lại cảnh dân tình đói khổ cơ cực, bần cùng nơi đất bắc; khiến Cụ Diệm đau xót, muốn cứu dân Bắc. Cụ nghĩ rằng nếu có thông thương Nam Bắc thì dân Bắc sẽ ào ào tìm cách di tản vào Nam còn hơn cảnh di cư năm 1954, và chính họ sẽ là những người tuyên truyền về tình hình xã hội Miền Nam để dân Bắc sẽ theo VNCH mà bỏ CSBV.  
8- Tuy Miền Nam phải đương đầu với chiến tranh tự vệ mà vẩn được thế giới đề cao là ‘Hòn ngọc viễn đông’, một quốc gia “Vinh quang bên Thái Bình Dương” mà tất cả các nước Á Châu nói chung (kể cả Tàu và Nhựt Bản) và Đông Nam Á nói riêng phải thèm thuồng.
9- Vì vậy khi nghe lời mời mọc, cùng ý kiến giúp đở của các nước Pháp, Ấn Độ, Ba Lan vv... và sự mong mỏi của Hồ Chí Minh được bắt tay bước dần đến hòa giải với Miền Nam để tránh Mỹ đổ quân với có thể hàng tấn bom của Hoa Kỳ phá tan Bắc Việt, CSBV tha thiết mong có sự bang giao hòa giải (cũng có thể họ có âm mưu chiếm Miền Nam với lá phiếu đi đôi với thanh trừng của CS ẩn nấu tại Miền Nam. Nói chung mổi bên chắc hẳn có mưu riêng. Nhưng ngay Hồ Chí Minh không hề biết cảnh di tản nắm 1954, không biết sự phát triển Miền Nam, không biết dân đói khổ, không biết dân tìm cách trốn vào Nam mà bị giết trên đường như thế nào. Trong khi Cụ Ngô Nắm vững tình hình Nam Bắc.
 
10- Tuy nhiên TT Diệm tin ở kế hoạch của mình mà tương kế tựu kế, nên TT đã tỏ ý bằng lòng với những điều kiện thi hành dần dần do Miền Nam nhẹ nhàng đưa ra:
1) Bước đầu cho hai bên thư từ qua lại với một tấm carte rất hạn hẹp (đã thi hành). 
2) Bước thứ hai: Được viết thư trao đổi tình cảm gia đình, làm ăn, kinh nghiệp nghề nghiệp, sinh sống rộng rãi hơn.

 3) Hai Miền được phép mời một quốc gia thứ 3 đóng quân để giữ an ninh cho việc gian bang Nam Bắc Việt Nam. Miền Bắc mời quân Liên Xô và Miền nam mời quân đội Hoa Kỳ. 

4) Hai Miền được phép mời một quốc gia thứ 3 đóng quân để giữ an ninh cho việc gian bang Nam Bắc Việt Nam. Miền Bắc mời quân Liên Xô và Miền nam mời quân đội Hoa Kỳ. 
 
5) Quân đội 2 Miền giao lưu trao đổi kinh nghiệm thay vì đánh nhau. Chức vụ trong Quân đội được tôn trọng cho 2 Miền.
6) Chính phủ hai miền được trao đổi các hoạt động Y tế, sản phẩm nội đại.

7) Miền Nam giúp đở thóc gạo, hột giống đủ loại cho Miền Bắc trong những hoàn cảnh thiên tai bảo luật, động đất, mất mùa, bệnh tật, vv...
8) Nhà nước 2 Miền Giao thương mua bán cấp quốc gia, đổi chắc sản vật địa phương hai Miền với sự kiểm duyệt của hai Bên Hải quan.
9) Thương nhân và các cơ sở thương mãi tư nhân được thành lập và được qua lại giao thương buôn bán.
10) Dân chúng được mua bán bất động sản trong tất cả hai Miền cho nhau.
11) Dân chúng được tự do chọn lực nơi cư trú.
12- Trưng cầu dân ý về chính thể sống trong toàn quốc dưới sự kiểm soát quốc tế trong 2 Miền : Xã hội chủ nghĩa CS Việt nam hay Việt Nam Cộng Hòa phải đứng trước sự kiểm duyệt của cả hai thể chế thế giới Cộng sản và Tư bản.

Mười hai điều kiện (hay còn nhiều hơn nữa mà tôi khôn nhớ hết) nầy được phe quốc gia VNCH đưa ra, và phe XHCNCS sửa sai lại gần như trên. Phải cần sự thi hành đứng đắn dần dần mới được thi hành tiếp.  Nếu không sẽ ngưng ngay, đóng cửa biên giời. Tiên khởi phải được 2 phe Nam Bắc VN bằng lòng ký kết âm thầm bằng lời nói, rồi đến giấy tờ, không có ý kiến của ngoại bang trước khi công khai tuyên bố ra dân chúng và thế giới. Những điều tôi viết ra đây là do tôi được ba tôi cho xem những công việc của nhóm ba tôi làm. Tôi nhớ lại mà viết ra, nếu vị nào còn nhớ lại hơn xin giúp tôi sửa sai.

Thời gian thi hành các điều khoản trên kéo dài từ 2 đến 3 năm hoặc nhiều hơn nếu có sự chân thật và nghiêm túc. Theo TT Diệm, Miền Nam sẽ giúp Bắc Việt về nhiều phương điện để lấy lòng dân Bắc, và một khi người dân Bắc vào Nam sẽ được giúp đở và họ sẽ không còn muốn trở lại sống đất Bắc, và chính họ là đường giây tuyên truyền để dân Bắc và luôn cả cán bộ CSBV sẽ dễ dàng được chiêu hồi bỏ đảng mà theo VNCH.  Như vậy khi có Tổng tuyển cử phần thắng Miền Nam dễ dàng nắm trong tay.

*
  
Nội bộ Miền Nam trong lúc đó như thế nào : 

1 ==> hủ trương của TT Diệm là thống nhất đất nước mà khỏi phải đổ máu cùng tàn phá tài sản quốc gia với nồi da xáo thịt.
     Thủ tướng nhận lời Hoàng đế Bảo Đại về chầp chánh xây dựng đất nước, chứ không phải về để cầm đầu một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn không biết ngày nào dứt để có thời giờ xây dựng đất nước.
     2 ==> Hoa Kỳ đối xử với chính thể VNCH tỏ ra phần độc quyền độc đoán như đối với một nước bị trị. Đã thoát ra khỏi tay quân Pháp lại rơi vào tay Mỹ là điều Cụ Diệm không thể chấp nhận.  Cụ chỉ muốn thi hành đường lối phụng sự Tổ quốc tòn dân theo ý Cụ chứ không thể theo đường bị trị kéo dài hay leo thang chiến tranh của Mỹ.
     3 ==> Sau gần 10 năm xây dựng đất nước Miền Nam VN đã được thế giới coi Miền Nam phát triển nhất Á Châu, là “hòn ngọc viễn động” không những so với các nước CS như CS Bắc Việt, Tàu Cộng, Triều tiên mà còn đối với các nước dân chủ Đông Nam Á như Đại Hàn, Đài Loan, Nhật Bản, Singapore, Philippine, vv.  Thỉnh thoảng có người dân Bắc Việt chạy trốn vào Nam, tình hình khốn đốn của nhân dân Bắc Việt như thế nào người trong Nam đã hiểu biết nhiều. Và mặc dầu tuyên truyền láo khoét của CSBV, một số đông dân Bắc Việt vẩn hiểu hoàn cảnh sung túc, tự do ấm no của dân Nam Việt.
    
3 ==> TT Ngô Đình Diệm chấp nhận ký kết với Bắc Việt. Lúc đó phe Bắc Việt được sự đồng ý của Liên Xô và Trung Cộng, hay ít nhất họ không chống đối lại ý kiến của Hồ Chí Minh.   

4 ==> Trong khi đó tại Miền Nam, phe thuộc đảng Công Hòa Mỹ rất ủng hộ TT Diệm trong việc bang giao với những điều kiện rất cởi mở và có nhiều triển vọng giúp VN trở thành 1 nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa thiệt thọ.   

5 ==> Nhưng phe dân chủ gồm Kissinger và những cố vấn Do Thái thân cộng của Kennedy tỏ ra kịch liệt chống đối và muốn truất phế TT Diệm để thay thế một TT khác chấp nhận leo thang chiến tranh, đổ quân Mỹ vào tham chiến Việt Nam và thả bom tàn phá bắc Việt.

6 ==> Trước tình hình trên TT Diệm cương quyết giữ lập trường của mình vì ông tự nghĩ chủ trương của cuộc đời yêu nước của ông là do xây dựng đất nước phồn thịnh, lo cho dân no ấm hạnh phúc thật. Và dân VN dối với TT Diệm gồm cả Nam lẩn Bắc, chứ không riêng chỉ Miền Nam mà để mặc Miền Bắc đói khổ, bị thanh trừng nhiều đoạn trường như "cãi các điền địa", "trăm hoa đua nở", vv.

7 ==> Nhóm phụ tá Do Thái của TT Kennedy cùng Kisssiger là tên Mỹ gian cựu KGB Liên Xô cùng nhóm CIA, lên kế hoạch, mưu đồ qua mặt TT Kennedy trong những ngày ông đi nghĩ mát, mua chuộc  Phật Giáo và bọn tướng tá tay sai của Pháp, và CS nằm vùng.  Người ầm đầu cuộc đảo chánh đáng ra là tướng Trần Thiện Khiêm đầu não CIA trong QLVNCH, nhưng TTK vốn là con cưng của TT Diệm, ông không dám ra mặt lật Cụ Diệm, nhưng không thể trái lời của CIA, TTK bèn đẩy qua cho Dương Văn Minh. 

8 ==>  DVM vốn thân cộng, thân Pháp, tư thù với cụ Diệm nên nhận lời thi hành. Nhóm sĩ quan vốn không có ý giết TT của mình; nhưng DVM tự biết, rồi thế nào anh em Cụ Diệm cũng trở lại nắm chính quyền vì không thể có người khả năng trong cuộc chiến Quốc/Cộng thay thế.  Nhưng nếu Cụ Diệm trở lại thì DVM sẽ không bị giết nhưng thế nào cũng bị đuổi về vườn hay ra ngoại quốc.  Vả lại DVM còn phải nghe lời CSBV, cần thanh toán TT Diệm để bịt miệng và lập công với CSBV.  Sau đó nhóm tướng tá DVM và cả nhóm Do Thái Kissinger lập mưu vu khống cho TT Ngô Đình Diệm bắt tay với CS Bắc Việt, đâm sau lưng QLVNCH, bán Miền Nam cho Liên Xô Trung Cộng để lấy cớ chạy tội giết anh em TT VNCH Đệ I.  Người VN là giống người thông minh, họ đâu có thể ngu ngơ mà không hiểu mọi chiến lược, chiến thuật của TT Diệm, nhưng lòng tham nhũng tiền bạc, chức quyền khiến họ cố tình bẻ quẹo cái lưỡi mà tránh tội ác hại dân bán nước (nhất là khi DVM phá Ấp chiến lược theo lệnh CSBV).

9 ==> Mỹ đã đòi đổ quân vào VN trong lúc quân đội VN dư sức tự vệ đất nước chỉ cần khi giới mà Mỹ giao cho dù là khí giới củ kỷ, vậy mà quân đội vẩn thừa thắng.  Một sự thật lạ lùng thay cho Hoa Kỳ, mổi một quân nhân Mỹ là quí báu, thế tại sao họ lại đưa qua cho CS giết chết tại chiến tranh nồi da xáo thịt VN làm chi, làm cho VN mất chính nghĩa “cỏng rắn cắn gà nhà”. Vả lại quân đội Mỹ làm sao hiểu được tâm lý quân dân du kích Á châu, hiều được kiểu đánh du kích của CSVN mà đòi đem thân nạp mạng vô ích để rồi làm toàn dân Mỹ phải lên tiếng đòi “phản chiến”.  Phải chăng đó là mưu mô của Kissinger để dẹp chiến tranh VN, giết TT Thiệu và bán Việt Nam cho Tàu Cộng.

10 ==> Cái mưu độc của Kissinger và Do Thái và bọn thân cộng DC là muốn cứu CSBV, nên xúi đổ quân để cho dân Mỹ tức giận chiến tranh tự vệ của VNCH mà sinh ra phản chiến; đồng thời làm cho VNCH mất chính nghĩa trước CSBV; QLVNCH trở nên ỷ lại vào Mỹ mà giảm đi lực chiến thắng của mình, đồng thời cũng lấy cớ để giết một Tổng thống tài đức, anh minh đang trên đường đưa dân tộc VN lên đài vinh quang mà dân Do Thái phải ganh tị, cần đập nát gấp khi TT Ngô Đình Diệm đang đi trên đường con đường tất thắng mà Hồ Chí Minh và phe XHCN mà Kissinger là kỳ cựu thành viên của KGB đang có nhiệm vụ hoạt động bí ẩn tiêu diệt.

Đòi đổ quân cho kỳ được dầu phải giết hại một TT tài ba nhất thế giới, phá nát bao nhiêu công trình bảo vệ Tổ quốc và nhân dân mà tiêu biểu lá Ấp Chiến lược toàn quốc do tên tay sai của CSBV là Dương Văn Minh.
Âm mưu đổ quân để có phản chiến và kết thúc bằng rút quân là lưỡi gươm mà Kissinger dùng để bán VN cho TC qua tay CSBV.  Ai mượn đổ quân khi người ta không cần, lại cố làm.  Rồi đang khi người ta đang quen với sự hiện diện của quân đội Hoa Kỳ, thì lại đùng đùng đòi rút quân!!!  Đó phải chăng là một âm mưu thâm độc hại người.  Ai khiến đổ quân đâu rồi chết người, rồi la làng, rồi phản chiến, rồi gọi kẻ tự vệ là diều hâu, kẻ xâm lăng là bồ câu, rồi tặng giải Nobel Hòa Bình, người ta mắc cở vì còn chút lương tri cuối cùng không nhận giải Nobel HB, chỉ có Kissinger, mặc dơ mày duốc đưa tay nhận giải Giết người, Giải tiêu diệt Tổ quốc Dân tộc của người mà gọi là Nobel Hòa Bình, rồi rút quân độc ác phản bội đồng minh!
12 ==> Nước Mỹ hãy mau mau trả nợ quốc gia, nỡ thủ lãnh quốc gia cho VN.  Người ta đang ăn cơm gạo lức rau muống ngon lành, buộc người ta bỏ hết mà ăn bánh mì pa tê. Khi người ta quen ăn rồi lại rút hết bánh mì pa tê đi cho chết, độc kế của ai đây?  Đồ khốn nạn Kissinger và bọn thân cọng cấp tiến, kể cả đảng CS Mỹ bị giải tán núp trong đảng Dân Chủ Mỹ !!!

*
Nay tôi xin minh bạch hóa cùng anh Nhuận và đồng bào Nội Ngoại cũng như với người Mỹ lý do đơn giản mà tôi nghĩ rằng với một chút thông minh thì ai cũng thấy và hiểu chiến lược cứu nước của Tổng thống anh minh Ngô Đình Diệm. Tôi mong rằng làm người chúng ta đừng nên vì chút sân hận, si thù cá nhân nào mà làm mất mọi sự thật, mọi lẻ công bằng của lý trí, óc não.  Chúng ta đừng để lý trí cao đẹp của chúng ta phải nô lệ cái tham sân si hèn mọn của cái tiểu nhân chúng ta.
***
Những ý kiến của anh Lê Xuân Nhuận:
Cám ơn những ý kiến của anh LXN đưa ra, anh ở trong cuộc, biết rõ tỉ mỉ, chi tiết, anh bổ túc những điều tôi chỉ nghe ngóng bên ngoài, như thế là rất hợp với ý kiến tôi kêu gọi “các sĩ quan đang thời bấy giờ thì giúp bổ túc thêm cho tôi.”’
Tiếp theo, tôi xin nói với LXN rằng tôi đã nói rõ những điều tôi biết trong buổi đi săn của TT Diệm là do ba tôi là người trong cuộc kể lại, tôi tin như mắt tôi chứng kiến.  Còn vụ đứng trên lầu SCIB nhìn ra đường từ trước tòa nhà lớn SCIB đến Tòa tỉnh, thì thấy một đoạn dài ai chẳng đoán được cả con đường tấp nập như thế nào.  Có lẻ anh LXN là người trong cuộc biết rõ hơn tôi, thì xin cứ tự nhiên sửa sai giúp tôi chỉ là người đứng xa mà nhìn thì có thể có điều thiếu xót.
Bài viết chi tiết của tôi trên đây nói về nguyên nhân tại sao TT Diệm muốn bắt tay hòa hưởn với CSBV nói lên cho anh Lê Xuân Nhuận và mọi người biết để đừng cứ mãi miết bôi nhọ, vu khống TT Diệm bắt tay với HCM là đâm sau lưng QLVNCH, là bán nước cho CSBV, là phản bội tổ quốc để che dấu mọi tội lỗi đã đánh sập VNCH Đệ I, giết đi một Đệ nhất TT tài ba đức độ anh minh của Tổ quốc và Dân tộc VN để đến nổi ngày nay gần 100 triệu đồng bào phải rên xiết dưới ách cai trị của CS Tàu qua tay bán nước của CSVN.  Chứ tôi có tài tình gì mà bịa chuyện nói xấu ai, nhất là TT Diệm đối với tôi là một vị thánh tử vì Quốc gia Dân tội, tuy biết như vậy lòng tôi vẩn đớn đau trên nửa thế kỷ qua không bao giờ nguôi, mà không phải đau xót vì cái chết của một lãnh tụ nhưng là một cái chết của một nhân vật cùng cái chết của vận mệnh Tổ quốc và dân tộc là một.
Anh LXN ạ, tôi ngạc nhiên là tại sao anh tự mâu thuẩn với anh, câu sau đánh hạ câu trước: Anh nói “Trong cuộc Chiến-Tranh Việt-Nam, song-song với Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa, Hoa Kỳ đã tuyển-mộ một số thanh-niên gốc thiểu-số tại vùng Cao-Nguyên, huấn-luyện, trang-bị, tổ-chức thành các Toán CIDG” rồi lại nói “Tóm lại, Hoa Kỳ không lập “quân đội Fulro” như cô Thanh viết.”

Còn chuyện mụ Túy Phượng, anh chưa hiểu, nên nghiên cứu, anh nhắc làm chi vậy, làm tôi phải nhắc nhở anh: Con mụ Túy Phượng là con gái phế tướng Ngô Dzu là người đã cù rủ TT Thiệu buôn bán ma túy khiến Mỹ phải buộc TT Thiệu truất phế ông ta.  Tôi là TTK trong PTNDCTN do LM Trần Hữu Thanh cầm đầu.  Khi có người hỏi tôi, tôi phải nói lên mọi sự thật, có cả sự thật về Ngô Dzu là cha đẻ mụ Túy Phượng. Nó kêu gọi nào DB Trần Đình Ngọc, nào PT Việt Sĩ, nào Nhữ Văn Úy đánh phá tôi hết sức tục tĩu tội lỗi và hèn hạ, vậy mà anh cho con mụ NTP là một CG kiên cường ư?  CG kiên cường bằng cách cha con cùng nhau đi buôn bán ma túy, nha phiến trên đường giây quốc tế làm cho Mỹ lấy cớ bỏ VN khiến VNCH II khiến chúng ta phải mất nước, mà ai không theo chúng thì chúng thuê người đánh phá sát nút.  Ngoài ra mụ Túy Phượng dùng những bài đạo đức của các LM hay trí thức CG ra sức post lên DĐ, có khi đạo văn của người làm oai, để lấy lòng người CG, còn tư cách của cha con mụ ta thì phản dân tộc cho đến làm Mỹ chán nản VNCH mà bỏ rơi, giết chết cả 1 chế độ VNCH II, một Tổ quốc, một Dân tộc như ngày nay, mà anh LXN còn nhắc đến nó với tôi ư: Sau khi bị truất phế cha con mụ ta còn tiếp tục buôn ma túy trên đường giây quốc tế cho đến ngày 30/4/1975 mới xách valy đôla, vàng, kim cương qua Mỹ rửa tiền mà kinh doanh, lại còn lên mặt ta đây hạch sách xúc phạm đến các sĩ quan QLVNCH và bỏ tiền mua chuộc tay sai đánh phá những ai đụng đến tội lỗi mua bán ma túy, bán nước của cha con mụ ta mà tôi là người số một.


Anh LXN nói: “.... cô phải tự nhận-chân rằng các lãnh-đạo Đệ-Nhất Cộng-Hòa quả quá non-nớt, trong một việc lớn như vụ “đi đêm” (cuộc đi săn) kể trên, mà phạm sơ-khuyết như thế thì còn mong gì hoàn-thành các đại-sự khác?

Thanh trả lời: Anh LXN phải hiểu rằng, khi nhóm CSBV xin gặp TT Diệm, thì chính họ là những người sợ VNCH vây bắt họ chứ.  Hai bên đều sợ nhau thì làm sao đi đên chổ gặp nhau. Khi Obama qua thăm TC và VN thì lo lắng tận chân răng, tốn kém không thể tưởng tượng, đến nơi Tàu Cộng chúng giam trên Tàu bay, không cho phái đoàn của Obama gặp Obama.  Tính mạng Obama là cái gì mà làm tốn kém tài chánh và làm mất thể diện nước Mỹ đến vậy.  Trong lúc TT Diệm tỏ ra cao thượng, đi hai tay không theo điều kiện của 2 bên.  Chứng tỏ, người không sợ chết, cũng không sợ CSBV phản bội, gài bẩy.  Đó là cử chỉ của bậc thánh nhân, cũng là cách thử lòng chân thật của đối phương.  Xem như thế, TT Diệm coi trọng việc bang giao với CSBV là dường nào, và người đã nắm trong tay sự thành công khi cánh cửa sắt của CSBV mở ra thì dân chúng Bắc Việt sẽ hoan hỉ và được cứu vớt như thế nào.  Như vậy mà LXN gọi lãnh đạo VNCH Đệ I là non nớt ư?  Xin lỗi, chính anh non nớt đến nỗi không có chút tâm lý để hiểu con đường tiến cũng như mưu trí của TT Diệm và ông Cố vấn Nhu.   
Xin kính chào anh Lê Xuân Nhuận
Gs Trưng Triệu Nguyễn Thị Thanh MD.Ph.D.


************


Kính gửi Bs. Nguyễn Thị Thanh
(thư số 1)


Kính cô Nguyễn Thị Thanh,

Trước hết, tôi xin cám ơn cô đã gửi email phản hồi, khen ngợi loạt bài của tôi về Đức Mẹ La Vang (Sự Thật về Đức Mẹ La Vang).

Để đáp lễ, tôi cũng xin có bài phản hồi, về một bài viết của cô.

Sau một loạt các bài viết của cô về tôn-giáo (Ky-Tô-Giáo), mà thái-độ quá hăng-say của cô đã khiến ít nhất là chính một Ky-Tô-Hữu kiên-cường là cô Ngô Túy Phượng (tuyphuongngo56@yahoo.com) phải nhiều lần lên tiếng khuyên-nhắc cô, nay cô tiến sang lãnh-vực chính-trị, bắt đầu với bài “TT Ngô Đình Diệm với Hòa Giải Dân Tộc”, mà quan-điểm cũng khá chủ-quan của cô đã gây nên một loạt tranh-cãi gay-gắt trên nhiều diễn-đàn.

Chính-TrịTôn-Giáo là hai đề-tài “cấm-kỵ” đối với một số tổ-chức và phương-tiện truyền-thông của Người Việt Hải-Ngoại hiện nay, nên tôi chưa tiện phân-tích cặn-kẽ mọi khía-cạnh trong bài viết nói trên của cô, mà chỉ tạm-thời góp ý với cô về 3 trong nhiều điểm chính, mà các vị khác chưa đề-cập đến, như dưới đây.

Nhưng trước hết là chúng ta hãy đọc lại bài viết của cô (những chữ màu xanh, tô đậm và có gạch đít là chữ của cô mà tôi đặc-biệt chú ý, còn các kiểu chữ và màu sắc khác là nguyên của cô):

*

From: Dr Nguyen Thi Thanh
Date: 13 sep. 2008 12:40
Subject:
TNG THNG NGÔ ĐÌNH DIM LÀ NGƯỜI YÊU NƯỚC YÊU DÂN
Xin mồi vào xem trang kèm :

NĂM 1962, TT NGÔ ĐÌNH DIM NGƯỜI CH TRƯƠNG HÒA GII ĐU TIÊN VI CSBV Đ TRÁNH L THUÔC NGOI BANG  VÀ CHIN TRANH NI DA XÁO THT

Nhiều người cho rằng giải hòa với CQ CSVN là tự sát, đó là một sự sai lầm nguy hiểm. Tôi thật rất lấy làm lạ, không biết họ hiểu chữ hòa giải là làm sao. Hòa giải là làm nô lệ hay theo ý kiến đơn phương một bên hay sao ?  
 
Hòa giải nghĩa là một cuộc đối thoại công bằng giữa hai phe, tôn trọng lẫn nhau, chấp nhận lắng nghe ý kiến và nhu cầu của hai nhau để đi đến một đường hướng chung công bằng, có lợi cho cả đôi bên.
 
Mọi người đều biết các nước Đông Âu và nước Nga là nơi đã phát sinh ra XHCN, đã từ bỏ thể chế cổ lổ sỉ sai lầm để trở nên những nước dân chủ với đadảng đa nguyên. Nước Việt Nam chúng ta tuy chưa bỏ CNXH chỉ vì ảnh hưởng TC.... Nhưng VN đã tiến gần lại với các nước tư bản Phương Tây và cũng đã bắt đầu coi trọng quyền tự do dân chủ nhân quyền đa đảng đa nguyên tuy chưa thực hiện chính thức được vì TC ngăn chặn (theo tôi). Năm 1961- 1962 Cụ Diệm cho rằng dầu Mỹ có viện trợ gì đi nữa thì mình phải giữ chủ quyền. Cụ Diệm muốn thay đổi những tướng tá mà Pháp đã bán cho Mỹ 50 triệu đồng, rồi Mỹ giao cho Cụ Diệm xữ dụng, nên Mỹ không muốn thất lời hứa với Pháp mà buộc Cụ Diệm giữ họ lại. Cụ Diệm cũng bất bằng về việc Mỹ lấy dân tôc thiểu số Miền Cao nguyên lập quân đội Fulro, cho ăn mặt, lĩnh lương y hệt quân đội Mỹ để sinh ra một sự chia rẻ giữa quân nhân  Việt và Thượng. Sau nầy khi Mỹ trao quân đội Fulro lại cho QLVNCH thì sinh lắm lôi thôi.
 
Việc mà Cụ Diệm hằng trăn trở luôn là quyền tự chủ của một dân tộc, quyền tự quyết của Vị Tổng Thống VNCH thường bị tòa đại sứ Mỹ đụng chạm một cách quá đáng. Nhất là Mỹ đòi đồ quânvào VN, đòi thả bom Bắc Việt. Cụ Diệm trả lời Mỹ : " Không thể để cho quân lính Mỹ đổ bộ trên đất nước chúng tôi. Vì đó là hành động chúng tôi rất kiêng kỹ "cỏng rắn cắn gà nhà."  
 
Vấn đề thả bom Bắc Việt là một chuổi ngày tranh luận dữ dội. Cụ Diệm và ông Cố vấn Nhu và ông Cẩn rất buồn rầu lo toan. Cụ Diệm than: "Đánh giặc thì phải có kế hoạch chi, chớ đem bom mà thả thì còn gì đất nước, còn gì sinh mạng và tài sản đồng bào, răng thì răng, chớ còn thả bom Bắc Việt thì  tôi nhất quyết không chịu."
 
Vậy là có chuyện lôi thôi với hoa Kỳ rồi. Chúng ta phải hiểu vào thời gian ấy Mỹ rất coi thường người Việt Nam, văn hóa Việt Nam chứ không như sau 1975, hay hơn nữa như bây giờ. Và cũng vào thời ấy đường lối CSBV rất sát máu. Vậy mà TT Ngô Đình Diệm đã cương quyết đi theo đường lối dân tộc. Người đã phát biểu một  câu nói lịch sử với ba tôi: " Thà rằng mình chịu nhục với anh em còn hơn bị nhục nhã với ngoại bang…" Ba tôi là dân biểu Ban Mê Thuộc, trông coi Dinh điền rừng cấm, làm Tổng Giám đốc hảng SCIB, đàn em thân tín, tin cậy của cụ Diệm, người nghĩ rằng sớm muộn Cụ Diệm sẽ bắt tay với Cụ Hồ, nhưng chưa biết khi mô, và với hình thức ra răng đây, khó quá.
 
Một ngày kia ba tôi đi họp Sài gòn về Ban Mệ Thuộc. báo tin cho mạ tôi rằng cuối tuần ông Cụ Diệm và ông Nhu sẽ lên Ban Mê Thuộc đi săn (Ban Mê Thuộc thời ấy là thủ đô Miền Cao Nguyên). Tôi nghe chuyện nhà nước BMT tổ chức cho TT Diệm đi săn, thì  vui thích quá, bèn xin ba tôi đi theo. Ba tôi nói rằng "Đi săn thì phải cưởi ngựa", "Con biết cưởi ngựa.", "Nếu có cọp nhảy, ngựa sợ hất con chết thì không sao, nhưng nếu gảy chân gảy lưng, gảy cổ thì phiền lắm, thôi con không đi." tôi hết hy vọng.
 
Sáng thứ bảy quảng vào mùa hè 1961 hay 1962 tôi không nhớ rõ (xin vị nào công cán chính, trong QLVNCH có mặt hôm đó cho tôi được biết.) cả tỉnh Ban Mệ Thuôc chộn rộn dậy thật sớm. Toàn thể quân cán chính tấp nập sửa soạn, đi đón cụ Diệm và ông Nhu lúc 5 giở sáng đế cùng thẵng tiến vào rừng xanh BMT đi săn. Tôi tuy không được đi săn nhưng hồi hộp theo dỏi.
 
Rồi đoàn người quân cán chính, nào xe hơi nào ngựa. Nhất là quân đội sẵn sàng bao vây tứ phía cuộc săn bảo vệ ông Cụ Diệm. Vậy là đoàn người đông đảo, tấp nập, họp lại trước tòa Tỉnh, hớn hở kéo nhau ra đi khi trời chưa hừng sàng. Tôi chỉ đứng trên lầu thượng của hảng SCIB (Société Commerciale et Industrielle de Ban Mê Thuôt) nơi ba tôi làm Tổng Giám đốc nhìn lên Tòa tỉnh xa xa mà thôi. Rồi suốt cà ngày hôm đó gia đình ba mạ tôi và các gia đình khác chỉ điện thoại cho nhau chia sẽ lo lắng. Đến chiều tối, mọi người  thấp thỏm chờ mong. 5 giờ, rồi 6 giờ vẩn không tin tức. Chúng tôi lo quá, đến 7 giờ cũng không tin gì cả.
 
Đến gần 8 giờ ba tôi mới về đến nhà, người bơ phờ, xất ba xất bất, mặt tái mét nhưng vẩn cười gượng. Tôi gấp rút muốn biết chuyện gì đã xảy ra. Ba tôi điềm tỉnh không nói. Sau khi tắm rửa, ăn uống xong, vào phòng nằm nghỉ một hồi, ba tôi mới nhỏm dậy, tôi và mạ tôi chờ đợi. Ba tôi cho hay đây là cuộc đi săn tráo trộn. ba tôi kể:
 
"Một điều quá sức ngạc nhiên là đi săn mà ông Cụ và ông Nhu đều mặt đồ tây complet, cravate đàng hoàng, ông cụ măc bộ đồ tơ tằm 'Tussor', tay cầm baton. Mọi người vào rừng, lúc đầu đi xe hơi một đoạn, sau bỏ lại xe đi ngựa và đi bộ. Quân đội tỏa ra bao vây khắp nơi. Đi từ 6 giờ sáng đến chừng hơn 11 giờ trưa đến một khoảng xa rừng cấm..., thì ông Cụ ra lệnh ngưng lại dùng cơm trưa. Ăn uống vui vẻ nghỉ ngơi chừng hơn một giờ.
 
Sau đó ông Cụ đứng lên nói với mọi người rằng : "Chúng tôi mời quý vị ngồi nghỉ cho khỏe ở đây, tôi và ông cố vấn sẽ đi với nhau mà thôi."  Mọi người phản kháng. Quân đội đòi bao vây bảo vệ. Ông cụ dẹp hết. Ông Cụ Diệm mặc Veste, đội mủ feutre, tay xách baton cùng ông Nhu cuốc bộ đi sâu vào rừng. Mọi người vừa ngạc nhiên vừa tê tái lo sợ, xầm xì to nhỏ nói chuyện với nhau. Họ chờ đợi và lo sợ đến tiều tụy xanh xao. Vì mãi đến 4 giờ tối, 5 giờ tối vẩn chưa thấy ông Cụ trở vể. Trời gần sập tối, mọi người mướt mồ hôi lo sợ thì đến 6 giờ hơn ông Cụ Diệm và ông Nhu lủi thủi từ trong rừng đi ra. Mọi người đều im lặng không một tiếng nói. Tất cả đều nhanh chóng ra về, và đưa ông Cụ thẵng lên tàu bay chờ sẵn về thù đô Sài Gòn."
 
Ba tôi kết luận: " Rõ ràng đây là ông Cụ thực hiện lời ông Cụ đã nói với tui nhiều lần, thà chịu nhục với anh em, còn hơn nhục với ngoại bang. Rõ ràng là ông Cụ đi nói chuyện với CSBV và có lẻ là với Mặt Trận giải  Phóng miền Nam, chua biết ra răng đây." Sau đó, ba tôi được ông Cụ gọi về Sài Gòn ba tôi mới được biết hôm đó ông Cụ Diêm và ông Nhu gặp đại diện đảng CSBV và đại diện MTGPMN nói chuyện, hai bên thỏa thuận nhiều điềm. Vì CSBV cũng rất ngại Mỹ thả bom BV.  Đó là lần độc nhất Cụ Diệm gặp gở phe bên kia không công khai, qua mặt Mỹ. Ông Cụ cũng cho hay Mỹ tỏ thái độ lạnh lùng, không bằng lòng quyết địng của ông Cụ và ông Nhu.
 
Đây là lần gặp gở đầu tiên đích thân Cụ Diệm đi gặp mà tôi biết rõ ràng và là nhân chứng.  Rất nhiều vị sĩ quan QLVNCH có mặt trong buổi hôm ấy, nay hẳn còn sống và nhớ rõ về buổi đi săn và ngày tháng năm. Việc ra đi đối thoại với CSBV như vậy rõ ràng Cụ Diệm thực hành lời Cụ đã nói: "Thà chịu nhục với anh em còn hơn chịu nhục với ngoại bang.". Sau đó còn vài cuộc gặp gở khác ở Di Linh vv. Cụ Diệm không đi gặp ai nữa.  Coi như có sự dổng thuận giữa hai bên, đặt biệt là giữa TT Ngô Đình Diệm và chủ tịch Hồ Chí Minh.
Vào dịp Tết đầu năm 1963 cụ Hồ Chí Minh gởi tặng Cụ Diệm 2 cành đào kèm theo môt bức thư đã công khai việc giao hòa với nhau. Tôi còn nhớ trong bức thơ cụ Hồ viết: "…Liên Bang Việt Nam chúng ta sẽ gồm 2 miền. Miền nào theo đường lối chủ thuyết xã hội của đường ấy. Mục đích là chúng ta phải sống hòa bình lo phát triển đất nước làm cho dân no ấm, đất nước thịnh vượng …."
 
Đó chính là nguyên nhân chính yếu làm Hoa Kỳ mắc cở (vì không theo lời Mỹ đổ quân vào năm 1964) mà ra tay giết hại ba anh em TT Ngô Đình Diện, để sau đó sau đó Mỹ lại theo đường lối của Cụ Diệm (rút quân chạy đi năm 1974) nhưng với tư thế vô cùng nhục nhả cho Mỹ và VNCH.
 
Như vậy từ năm 1963 là thời chế độ CSBV còn ác liệt, mà TT Ngô Đình Diệm đã quyết tâm giao hòa với CSBV, ngày nay qua bao nhieu đổi mới, tại sao chúng ta còn dám nói giải hòa với CSVN là tự sát ?  Phải chăng trí óc chúng ta còn hủ lậu quá chăng ? Tài năng chúng ta quá yếu kém không dám đối thoại, hay đàm phán tay đôi với CSBV chăng ?
 
Ts. Bs. Nguyễn Thị Thanh
 
*
Tôi xin tạm-thời góp ý với cô về 3 trong nhiều điểm chính, mà các vị khác chưa đề-cập đến, như sau:
 
1)  MỸ LẬP QUÂN ĐỘI FULRO
 
a/  Cô Nguyễn Thị Thanh viết:
 
Mỹ lấy dân tôc thiểu số Miền Cao nguyên lập quân đội Fulro, cho ăn mặt, lĩnh lương y hệt quân đội Mỹ để sinh ra một sự chia rẻ giữa quân nhân  Việt và Thượng. Sau nầy khi Mỹ trao quân đội Fulro lại cho QLVNCH thì sinh lắm lôi thôi
 
b/  Ý-Kiến:
 
Tôi xin trình-bày tóm-tắt:  Trong cuộc Chiến-Tranh Việt-Nam, song-song với Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa, Hoa Kỳ đã tuyển-mộ một số thanh-niên gốc thiểu-số tại vùng Cao-Nguyên, huấn-luyện, trang-bị, tổ-chức thành các Toán CIDG (Civilian Irregular Defense Group: Toán Dân-Sự Phòng-Vệ Không Chính-Quy, được gọi là Dân-Sự Chiến-Đấu), lập trại, dựng chốt, dọc theo biên-giới Việt-Lào-Miên, cố-vấn, tiếp-vận, và yểm-trợ cho họ thám-sát và hành-quân chống sự xâm-nhập và hoạt-động của cộng-sản tại vùng rừng núi các Tỉnh & Quận thượng-du Miền Nam.  Toán-viên là người Thượng, nhưng chỉ-huy là sĩ-quan người Kinh, bên cạnh có cố-vấn người Mỹ thuộc Lực-Lượng Đặc-Biẹt Hoa Kỳ (do đó, trại-viên Dân-Sự Chiến-Đấu cũng được gọi là Lực-Lượng Đặc-Biệt).  Về sau, trong tình-hình mới, họ được Hoa Kỳ chuyển-giao cho Việt-Nam, và họ nhập vào Lực-Lượng Đặc-Biệt của Quân-Lực VNCH.  Mọi sự trôi tròn, không có gì là “sinh lắm lôi-thôi”.
Cái mà cô Nguyễn Thị Thanh gọi là “lôi thôi” là vụ Fulro.  Fulro (lúc đầu là “Front Unifié de Lutte de la Race Opprimée”: Mặt Trận Thống Nhất Chiến Đấu của Sắc Dân Bị Áp Bức) là một tổ-chức của một số người Thượng gốc Édé tức Rhadé ở Tỉnh Darlac, do Y Bham cầm đầu, nhằm chống lại người Kinh (họ muốn Cao Nguyên là của người Thượng, không cho người Kinh lên đây lập-nghiệp).  Về sau, một số người Thượng gốc khác ở các Tỉnh khác cũng hưởng-ứng theo, nên họ sửa câu tiếng Pháp ghi trên thành “Front Unifié de Lutte des Races Opprimées” (Mặt Trận Hợp Nhất Chiến Đấu của Các Sắc Dân Bị Áp Bức).  Fulro đã khích-động một số toán-viên Dân-Sự Chiến-Đấu nổi loạn, cụ-thể là trong đêm rạng ngày 20-9-1964, lính Thượng trong trại Sarpa ở Quận Đức-Lập, Tỉnh Quảng-Đức, bất-thần nổi dậy giết hết các sĩ-quan chỉ-huy người Kinh, rồi bỏ trốn vào rừng (không phải để theo Việt-Cộng).  Cùng lúc, việc ấy cũng xảy ra tại các trại Bu Prang và B. Miga thuộc Tỉnh Quảng-Đức, và trại B. Briêng thuộc Tỉnh Darlac (Xem thêm).  Chính-quyền VNCH can-thiệp, cùng các cố-vấn Hoa Kỳ kêu gọi các phần-tử ấy trở về, trong một buổi lễ có đại-tướng Nguyễn Khánh (nửa Quốc-Trưởng, nửa Thủ-Tướng) từ Saigon ra chủ-tọa.  Ngoài việc Tòa Án Quân-Sự, nhóm ngay ở Ban Mê Thuột, do đại-tá Nguyễn Văn Mạnh (về sau là trung-tướng Tham-Mưu-Trưởng Liên-Quân) làm chánh-thẩm, xét xử những kẻ chủ-mưu, chính-sách ưu-đãi đồng-bào Thượng (giảm bớt điều-kiện để học ra làm Phó Tỉnh-Trưởng, Phó Quận-Trưởng, Trưởng Ty Thượng-Vụ, Chánh Án Tòa Án Sắc-Tộc, sĩ-quan cấp úy, cấp tá, trên có Bộ-Trưởng Phát-Triển Sắc-Tộc, dưới có các cơ-sở quần-chúng, v.v...) đã giúp thỏa-mãn đa-số nguyện-vọng của đồng-bào Thượng, nên sau vụ đó thì Fulro xem như lắng yên...  Cho đến sau Tháng Tư Đen 1975 thì Fulro (có cả người Kinh tham-gia) đồng loạt nổi lên chống Cộng tại khắp các Tỉnh Tây Nguyên.
Tóm lại, Hoa Kỳ không lập “quân đội Fulro” như cô Thanh viết. 
 
2)  CHUYẾN ĐI SĂN CỦA TT NGÔ ĐÌNH DIỆM TẠI BAN MÊ THUỘT
 
a/  Cô Nguyễn Thị Thanh viết:
 
Ba tôi là dân biểu Ban Mê Thuộc,... đàn em thân tín của cụ Diệm, người nghĩ rằng sớm muộn Cụ Diệm sẽ bắt tay với Cụ Hồ... 
Một ngày kia ba tôi đi họp Sài gòn về Ban Mệ Thuộc. báo tin cho mạ tôi rằng cuối tuần ông Cụ Diệm và ông Nhu sẽ lên Ban Mê Thuộc đi săn ...  Tôi nghe chuyện nhà nước BMT tồ chức cho TT Diệm đi săn, thì  vui thích quá... 
Sáng thứ bảy quảng vào mùa hè 1961 hay 1962...  cả tỉnh Ban Mệ Thuôc chộn rộn dậy thật sớm. Toàn thể quân cán chính tấp nập sửa soạn, đi đón cụ Diệm và ông Nhu lúc 5 giở sáng đế cùng thẵng tiến vào rừng xanh BMT đi săn... 
Rồi đoàn người quân cán cính, nào xe hơi nào ngựa. Nhất là quân đội sẵn sàng bao vây tứ phía cuộc săn bảo vệ ông Cụ Diệm. Vậy là đoàn người đông đảo, tấp nập, họp lại trước tòa Tỉnh, hớn hở kéo nhau ra đi khi trời chưa hừng sàng...  Rồi suốt cà ngày hôm đó gia đình ba mạ tôi và các gia đình khác chỉ điện thoại cho nhau chia sẽ lo lắng...
... Ba tôi cho hay đây là cuộc đi săn tráo trộn. ba tôi kể:
 
"Một điều quá sức ngạc nhiên là đi săn mà ông Cụ và ông Nhu đều mặt đồ tây complet, cravate đàng hoàng, ông cụ măc bộ đồ tơ tằm 'Tussor', tay cầm baton. Mọi người vào rừng, lúc đầu đi xe hơi một đoạn, sau bỏ lại xe đi ngựa và đi bộ. Quân đội tỏa ra bao vây khắp nơi... 
Ông Cụ Diệm mặc Veste, đội mủ, tay xách baton cùng ông Nhu cuốc bộ đi sâu vào rừng... đến 6 giờ hơn ông Cụ Diệm và ông Nhu lủi thủi từ trong rừng đi ra. Mọi người đều im lặng không một tiếng nói. Tất cả đều nhanh chóng ra về, và đưa ông Cụ thẵng lên tàu bay chờ sẵn về thù đô Sài Gòn.    
Ba tôi kết luận: "... Rõ ràng là ông Cụ đi nói chuyện với CSBV và với Mặt Trận giải  Phóng miền Nam, chua biết ra răng đây." Sau đó, ba tôi được ông Cụ gọi về Sài Gòn ba tôi mới được biết hôm đó ông Cụ Diêm và ông Nhu gặp đại diện đảng CSBV và đại diện MTGPMN nói chuyện, hai bên thỏa thuận nhiều điềm. Vì CSBV cũng rất ngại Mỹ thả bom BV. Đó là lần độc nhất Cụ Diệm gặp gở phe bên kia không công khai, qua mặt Mỹ...  
Đây là lần gặp gở đầu tiên đích thân Cụ Diệm đi gặp mà tôi biết rõ ràng và là nhân chứng. ...
 
b/  Ý-Kiến:
 
Trong một email của cô gửi ông Hoàng Nam vào ngày Sat, 6 Sep 2008 7:15 am (Subject: [Thao Luan] TRA LOI CAU HOI CUA ANH HOANG NAM), cô viết:  “tôi, tuy vẩn làm Y khoa và xã hôi, vẩn không từ nan đóng góp ý kiến vào chính trị như ông Khương Thương đã 81 tuổi ngày xưa ngồi câu cá ở sông vị, rồi ra giúp nhà Châu dẹp loạn. Tôi còn thua KT hơn cả chục tuổi thì góp ý kiến cho hậu duệ đâu phải là không hữu ích.”
Vậy tôi có thể đoán tuổi của cô năm nay, 2008, là vào khoảng/gần 70.
Năm 2008 mà 70 tuổi thì năm 1962 (46 năm về trước) là (70-46=) 24 tuổi.
Trẻ hơn nữa thì cũng vào khoảng 20, trên 18 tuổi, tức là đã thành-niên rồi.
Do đó:
 
1-  Tôi nghĩ rằng cô đã không thật-sự đích-thân thấy biết mọi điều, mà đã nghe theo người khác kể lại, và họ thêm mắm dặm muối, tiểu-thuyết-hóa, huyền-thoại-hóa, nên bài cô viết gây nhiều thắc-mắc:
1.  Cô “chỉ đứng trên lầu thượng của hảng SCIB nhìn lên Tòa Tỉnh” (nhìn về hướng Tòa Hành-Chánh Tỉnh, phía bên kia đường và ở tít đằng xa), “khi trời chưa hừng sàng” mà thôi, thì làm sao mà cô thấy được “đoàn người quân cán chính, nào xe hơi nào ngựa. Nhất là quân đội sẵn sàng bao vây tứ phía cuộc săn bảo vệ ông Cụ Diệm. Vậy là đoàn người đông đảo, tấp nập, họp lại trước tòa Tỉnh, hớn hở kéo nhau ra đi khi trời chưa hừng sàng... ”?
2.  Cô viết: “Mọi người vào rừng, lúc đầu đi xe hơi một đoạn, sau bỏ lại xe đi ngựa và đi bộ”.  Thông-thường, người ta đã bố-trí sẵn, nơi nào phải rời xe hơi để leo lên ngựa thì cho ngựa chực tại đó, chứ đâu có bắt ngựa phải “họp lại trước tòa Tỉnh” rồi mới chạy không, theo đoàn xe hơi kéo nhau ra đi?”
3.  TT Diệm ở Saigon, sử-dụng phi-cơ để lên Ban Mê Thuột, phi-trình nhanh nhất cũng hơn một tiếng đồng-hồ, đáp xuống phi-trường Phụng Dực (Liên Khàng?), rồi ghé Tòa Tỉnh, rồi mới “kéo nhau ra đi khi trời chưa hừng sàng”.  Vậy thì “ông Cụ” phải thức dậy, chuẩn-bị, và rời khỏi Dinh Độc-Lập từ giờ nào?  Đi săn chi mà khổ rứa?
4.  Nếu đi kinh lý (thăm dân cho biết sự tình) thì huy-động dân nghênh đón là chuyện dễ hiểu; đằng này đi săn mà bắt “Toàn thể quân cán chính ” BMT phải nhọc vì mình, thì có đắc-sách hay không?
5.  Đi săn (dù là giả vờ) mà hai ông lại ăn mặc sang trọng như thế thì mong đánh lừa được ai?  (Chính ba của cô cũng đã ngạc-nhiên cơ mà!)
6.  Đi gặp đối-phương một cách lén-lút, trong rừng, thì có cần phải trưng-diện theo kiểu mà địch gọi là “phồn vinh giả tạo” hay không?
7.  Không lẽ không thể vi-hành; hoặc giả du-hành bí-mật (hai ông cùng với nhân-viên an-ninh cải-trang làm người dân thường, lực-lượng bảo-vệ được lệnh ngẫu-nhiên hành-quân ở vùng liên-hệ với mục-tiêu khác mà thôi)?
8.  Vào rừng gặp địch mà tự mình đi khơi-khơi, chứ không có người dẫn đường (trung-gian, giao-liên, v.v...)?
9.  Ngay chính “ông Cụ” cũng đã từng bị mưu-sát, thế mà tin-tức về chuyến đi săn đã được tiết-lộ từ nhiều ngày trước (“ông Cụ” có biết bao nhiêu “đàn em thân tín” như ba của cô, kể cả điệp-viên VC Vũ Ngọc Nhạ, Phạm Ngọc Thảo...), như thế có an-toàn không?
10.  Đi săn (dù là giả vờ) mà khi xuống ngựa vào rừng thì không mang theo súng săn, và khi “lủi thủi từ trong rừng đi ra” lại không xách theo ít nhất là một... con thỏ, thì ai mà không thắc-mắc về cuộc đi săn (bí-mật quốc-gia)!
11.  Nếu cô là phía Cộng-Sản Việt-Nam, cô sẽ ôn-hòa tiếp-xúc, thảo-luận, rồi sẽ gặp lại, bàn thêm, thư qua tin lại, mặc-cả này kia, đi từng bước một, để tiến đến chỗ hai bên công-khai hội-họp, ký-kết văn-bản, thi-hành thỏa-hiệp, tháng này năm khác, để cho Miền nào theo dường lối chủ thuyết xã hôi của đường ấy...; hay là cô sẽ chớp lấy thời-cơ ngàn năm một thuở (Quân đội đòi bao vây bảo vệ. Ông cụ dẹp hết. Ông Cụ Diệm mặc Veste, đội mủ, tay xách baton cùng ông Nhu cuốc bộ đi sâu vào rừng), mà “thịt” hai ông tức-thời, đúng với đuờng-lối (vào thời ấy đường lối CSBV rất sát máu) và chính-sách “giải phóng Miền Nam” (hai ông mà chết bất-thần lúc ấy [1961-1962] thì cả Miền Nam như rắn mất đầu, cộng-sản tiến chiếm nhanh-chóng dễ-dàng biết bao)?  Vậy việc “ông Cụ” vào rừng như thế là một tính-toán khôn ngoan?
Thế thì:
Tôi đề-nghị cô, nếu cô chỉ viết theo lời người khác kể lại, thì nếu cô muốn kể lại chuyện này trong sách hồi-ký hay sách tự-sự gì đó của cô, thì cô nên lược bỏ các chi-tiết bịa đặt, để khỏi bị nghi là cô giả vờ viết khen nhưng thật ra thì cô có dụng-ý bôi-bác Tổng-Thống Ngô Đình Diệm và ông Cố-Vấn Ngô Đình Nhu, nói chung là tầng-lớp lãnh-đạo Đệ-Nhất Cộng-Hòa, mà cô kính yêu.
 
2-  Còn nếu quả thật những gì cô viết là đúng sự thật, thì hẳn là cô phải tự nhận-chân rằng các lãnh-đạo Đệ-Nhất Cộng-Hòa quả quá non-nớt, trong một việc lớn như vụ “đi đêm” (cuộc đi săn) kể trên, mà phạm sơ-khuyết như thế thì còn mong gì hoàn-thành các đại-sự khác?
 
3)  TT NGÔ ĐÌNH DIỆM CÓ ĐI BAN MÊ THUỘT GẶP GỠ CSBV VÀ MTGPMN HAY KHÔNG?
 
Đây là câu hỏi và lời giải-đáp dứt khoát cho vấn-đề “Cụ Diệm gặp gở phe bên kia không công khai” tại Buôn Mê Thuột vào năm 1992 (có đoạn cô viết là “vào mùa hè 1961 hay 1962”).
 
Tôi xin tóm-tắt kể lại những lần Tổng-Thống Ngô Đình Diệm đến Ban Mê Thuột, như sau:
 
Lần thứ nhất:
22-2-1957.- Khánh thánh long trọng Hội Chợ Ban Mê Thuột.  8g30 T.T. Ngô Đình Diệm tới, gần đến khán đài, bị một thanh niên bắn bằng tiểu liên Mas-49 dấu dưới áo blouson.  Nhưng đạn lại trúng Bộ Trưởng Cải Cách Điền Địa là ông Đỗ Văn Công; ông Công bị thương nặng ở tay và ngực.  Người bắn bị bắt ngay...  Thanh niên bị bắt là Hà Minh Chí, tức Phạm Ngọc Phú, đã từng làm việc ở Ty Thông Tin Tây Ninh (trích “Hai Mươi Năm Qua - Việc Từng Ngày (1945-1964)” của Đoàn Thêm (Xuân Thu, Saigon, 1965) trang 212.
 
Lần thứ hai:
17-3-1961.- Đồng bào Thượng làm lễ biếu TT NDD bạch-tượng vừa bắt được tại Ban Mê Thuột (trích “Hai Mươi Năm Qua - Việc Từng Ngày (1945-1964)” của Đoàn Thêm (Xuân Thu, Saigon, 1965) trang 291.
Trong lần thứ hai này, tôi có mặt tại chỗ.
Tôi bị đày lên Cao Nguyên (vùng “nước độc và nguy-hiểm”), phụ-trách Cảnh-Sát Tư-Pháp tại Nha Cảnh-Sát Công-An Cao-Nguyên Trung-Phần trụ-sở tại Ban Mê Thuột, và ngụ tại đây từ 1960 đến 1963.
Trong buổi lễ dâng bạch-tượng kể trên, toàn-thể viên-chức CSCA đều được huy-động tham-gia giữ-gìn an-ninh trật-tự, nhất là bảo-vệ cho Ngô Tổng-Thống, vì cũng tại đây “ông Cụ” đã từng bị bắn vào năm 1961.
Từ phòng của tôi, có một nhân-viên người Thượng, sắc dân Édé (Rhadé), tên Y Tlung M’Lô, được chọn sung vào một toán đặc-biệt, cùng với một số quân-nhân gốc Thượng, đảm-trách công-tác bí-mật.  Anh ấy kể lại với tôi:  về việc làm cho bộ lông của con voi con có được màu trắng (voi trắng theo phong-tục Thượng là một biểu-tượng thiêng-liêng đem lại khương-ninh, thịnh-vượng, trường-thọ cho ai bắt đuợc và làm chủ nó) để dâng tặng Ngô Tổng-Thống, thì người khác lo; anh ấy đích-thân giữ-gìn chậu nước dùng để một viên Tù-Trưởng niên-trưởng đại-diện đồng-bào sắc-tộc rửa chân cho Ngô Tổng-Thống (để chứng-tỏ sự thần-phục và lòng trung-thành), và gài một chai nước ngọt vào trong đáy vò, gắn một cái cần vào trong chai đó, thắt mấy sợi chỉ làm dấu, để khi Tổng-Thống được mời cùng uống rượu cần theo phong-tục Thượng (mỗi vò rượu cần có nhiều cái cần, mỗi người dùng một cái cần mà hút một lần với nhau) thì dùng cái cần đã có làm dấu để hút... nước ngọt, thay vì rượu cần (mùi vị khó uống, vả lại không đuợc vệ-sinh).
Lễ-đài được dựng ngay tại Ngã Năm (không xa “hảng SCIB” của thân-phụ cô).
 
Tóm lại, TT Ngô Đình Diệm chỉ đến Ban Mê Thuột hai lần kể trên mà thôi.  Tôi là nhân-chứng, chứng-nhận rằng không hề có lần nào “đích thân Cụ Diệm” lên Ban Mê Thuột để “gặp gở phe bên kia không công khai” như cô đã kể.
 
Còn về đề-tài “từ năm 1963 là thời chế độ CSBV còn ác liệt, mà TT Ngô Đình Diệm đã quyết tâm giao hòa với CSBV, ngày nay qua bao nhieu đổi mới, tại sao chúng ta còn dám nói giải hòa với CSVN là tự sát” thì tôi sẽ xin góp ý với cô trong “thư số 2” vào đầu tháng sau.
 
Lần nữa, xin cám ơn cô, và kính chúc cô khỏe mạnh.
 
                                                   LÊ XUÂN NHUẬN