dimanche 17 novembre 2013







             NGUỒN GỐC BÁCH VIỆT TIỀN SỬ DIỂN CA

                                                                             

Trưng Triệu Nguyễn Thị Thanh
           

                                                                   
I- MIÊU TỘC (VIÊM VIỆT*) VỚI NƯỚC XÍCH THẦN VÀ XÍCH QUỸ TRÊN HAI BỜ SÔNG TRƯỜNG GIANG:

Trường giang sóng nước chập chùng,
Động Đình Văn hóa* hai vùng Bắc Nam.
Đế Minh * chia cắt giang san,
Hai con hai mẹ hai phần quân phân.
Đế Nghi lãnh nước Xích Thần*, 
Giữa hai sông lớn sông Hoàng sông Dương*. 
Phần em Lộc Tục* đảm đương,
Từ sông Dương Tử* theo đường lập quốc.
Tên Kinh Dương Vương ấy gốc
Quốc hiệu Xích Quĩ ấy mốc* thời gian.
Long Nữ con Động Đình Quân,
Cùng vầy duyên thắm cùng chàng Dương Vương
Sinh ra Sùng Lãm khác thường*,
Tài văn tài vỏ mọi đường tiến thân
Lãm xưng là Lạc Long Quân.
Hai nước vật chất tinh thần liên minh*.
Anh em đoàn kết tử sinh,
Đồng chung ý chí nghĩa tình nước non,
Đế Nghi truyền lại cho con*.
Đế Lai nối nghiệp xưng con của trời*,
Thiên Tử* là hiệu của người,
Sinh ra con gái rạng ngời Âu Cơ*,
Vừa tài vừa đẹp anh thư*,
Vì thân nên gả Âu Cơ trọn tình.
Lạc Long cưới được vợ xinh,
Lòng càng thêm mặn cái tình nghĩa huynh.
Hai nhà chí kết liên minh,
Hầu mong giữ đất ông mình* phân hai.
Xích Quĩ chính nghĩa là tài*,
Xích Thần mang nặng hình hài thần linh*,
Hai đàng kết nghĩa nhân sinh*,
Cùng chung vui sống nghĩa tình bà con.

II-  MÔNG CỔ HÁN TỘC XÂM LĂNG :

Rủi đâu tràn xuống giặc Mông*,
Đế Lai run sợ quyết lòng liên minh*.
Cùng nhau liên kết* quân binh,
Long Quân* cùng hợp chiến chinh chống thù.
Liên minh Xích Quĩ đặc thù*,
Mặt thời bôi đỏ từ từ tiến lên.
Âu Cơ hăng hái đánh liền,
Ra quân cứu nước miền quê hương nàng,
Long Quân cất vó rỡ ràng,
Rừng gươm núi giáo hai đàng hiệp nhau.
Đế Lai chỉ huy trận đầu,
Cùng quân Mông đánh thần sầu quỉ run.
Quân Mông sức mạnh ung dung,
Là dân du mục quen dùng chiến chinh.
Một trận TRÁC LỘC* thiên kinh,
Hoàng Giang máu thắm, sinh linh nhuộm màu,
Liên Minh Xích Quĩ thua mau,
Đế Lai tử trận Xích Thần mất toi.
Long Quân kéo chạy ôi thôi !
Chạy ra miền biển rồi trôi theo dòng…
Ra khơi thuyền tới biển đông*,
Mất tích chẵng biết chàng dông lối nào…
Âu cơ nước mắt tuôn trào!!
Mẹ con phân nửa* trở vào nước xưa*.
Một mình dựng nước sớm trưa,
Cùng bầy con cháu cho vừa lòng dân.
Nàng Âu mới thật Tổ Tông*,
Sinh ra Bách Việt rạng đông truyền dần .
Tự xưng là họ Hồng Bàng*,
Chia con cai quản lập nên mối giường,
Các con xưng hiệu Hùng Vương,
Bao quanh vương nữ Âu Cơ an toàn.
Đặt tên là nước Văn Lang*,
Phương tây giáp Thục*, phưong nam giáp Chàm,
Phía bắc là Dương Tử Giang,
Phương đông ấy biển gọi rằng Biển Đông.
Văn Lang phong thổ huy hoàng,
Vốn dòng Bách Việt Hồng Bàng nguyên niên.
Âu Cơ làm chúa ‘Không Tên’,
Không người tưởng đến công thiêng của nàng, 
Không người thờ cúng đàng hoàng,
Không người nhớ tới công nàng lập quốc.
Một tay dựng nước làm gốc,
Một tay gìn giữ thúc đốc vua Hùng,
Một tay chống chọi giặc Mông,
Mới sinh nước Việt oai hùng ngày nay.
Cớ sao dân Việt chua cay!
Theo Mông* chê nữ thầy lay thấp hèn*
Chẵng thờ Vương Nữ linh thiêng*
Bỏ quên Tổ Mẩu mẹ hiền nước Nam.
Bao đời chỉ nhớ phái nam*,
Hùng vương dựng nước Hiến văn bốn ngàn*.
Mổi năm có lể đàng hoàng,
Khấu đầu lạy tạ công vàng nước non,
Chỉ vì kỳ thị nữ ‘không’*,
Quên ơn nghĩa Mẹ, quên công đầu nguồn*.
Người người chỉ nhớ Hùng Vương,
Năm năm đầy đủ đèn hương cúng thường.
Nhớ chăng ai lập vua Hùng ?
Ấy công Tổ Mẩu nữ hùng Âu Cơ.
Một tay gầy dựng cơ đồ,
Làng làng chia tõ quanh đô thành miền,
Đặt con lãnh tụ liền liền,
Vua Hùng cai quản các miền Mẹ giao.
Muời tám dòng* có chí cao,
Được người xưng tụng, ngày nào quên ân.
Kéo dài cho đến vạn năm* ?

III- NHÀ THỤC VỚI HÁN MÔNG VÀO THỜI ĐÔNG CHU LIỆT QUỐC

Thế rồi Thục Phán* tiến lên xưng thần,
Phía nầy vốn thuộc Văn Lang,
Bị Thủy Hoàng chiếm dựng nên nhà Tần.
Tứ Xuyên Bách Việt mọi đàng,
Cùng từ Xích Quĩ dần dần chia nhau.
Vua Tần thế lực thần sầu.
Mạnh lên Thục Phán mau mau đánh liền,
Mưu cao* chiếm nhẹ trước tiên,
Thu nhanh gọn chiếm kẻo phiền Tần luôn.
Lập nên nhà Thục vuông tròn,
Lấy tên Âu Lạc, An Dương* quốc thành,
Văn Lang từ đó biến nhanh.
Thục vương kiến thiết, xây thành Cổ Loa,
Trùng tu cho nước non nhà,
Hầu mong chống đở quan qua khó lòng.

IV- NGUỒN GỐC MÔNG CỔ CỦA TÀU

Kể từ Mông Cổ làm vua,
Tự xưng Hoàng Đế trên bờ Hoàng Giang,
Từ nay sinh nước Trung Nguyên,
Vốn dòng du mục bắc nguyên* tràn vào.
Dân du mục tướng dáng cao,
Người cao ngựa mạnh lập trào đình riêng.
Đến nay giặc giả liên miên,
Suốt bao thế kỷ gọi liền Liệt Quốc
Đông Chu ấy thật gian truân,
Khiến đất Âu Lạc mất dần đất đai.
Vẩn còn chín quận an bài*.
Quân ta chống với quân Tần kém chi,
Ra sức giết được Đồ Thư*,
Giết quân xâm lượt đặng từ* vinh quang.
Nhà Tần không được thịnh an*,
Bị Lưu Bang chiếm cho an dân tình,
Lập nên nhà Hán Tây Kinh,
Rồi sai tướng giỏi với binh lính Tàu
Đưa quân xâm lược cho mau.
Nhà Triệu mất nước bị Tàu hộ đô.
Coi dân ta là Nam Nô,
Khiến dân ta trở thành lệ nô dân Tàu.

V- NAM VIỆT NHÀ TRIỆU CHÍNH HIỆU BÁCH VIỆT TÊN TỔ VIỆT NAM

Trở lại nhà Triệu lên ngôi,
Cũng nguồn Bách Việt, chẳng ô nhiễm Tàu.
Thay Thục, Triệu dựng nước giàu,
Đặt tên Nam Việt ấy giòng Việt Bách.
An hòa tính chuyện quốc sách,
Vũ Vương tước Hán* theo cách an lành.
Nam Việt nhà Triệu lo canh,
Đất đai chính quận thái bình cũng tan:
Tính từ Đạm Nhĩ, Cữu Chân,
Nhật Nam, Giao Chỉ, Uất Lâm, Câu nhài,
Quế Châu, Hợp Phố, Nam Hai*,
Kể luôn Tượng Quận thẳng dài Thương Ngô….

VI- TÀU ĐÔ HỘ VIỆT NAM LẦN THỨ NHẤT

Lần đầu Bách Việt nhục ô,
Hán Mông cai trị ác ôn kinh hoàng!
Dân ta đau khổ lầm than,
Anh hùng yêu nước, tham tàn giết đi,
Đánh tan dẹp hết một khi.
Tài nguyên chiếm hết, gian thì láu lách,
Bao nhiêu văn hóa Việt Bách,
Bao nhiêu thợ giỏi cắp nách về Tàu.
Bao nhiêu lý thuyết cao sâu*,
Các Ngài Tiền Sử Việt*, Tàu mê ly:
Thần Nông, Oa Nữ, Phục Hy….
Tàu thì chiếm lấy làm tiên sư mình.
Bao nhiêu người đẹp tiết trinh,
Chúng ôm trọn gói phỉ tình trêu ngươi.
Dân ta không được mở lời,
Tổ tiên để lại, khôn đời nào phai.
Bao công trình bao của cải,
Từ nông nghiệp học miệt mài nghìn năm,
Từ luân lý đến hôn nhân,
Nhân quyền nam nữ đến nhân cách người,
Chúng đều đánh phá tơi bời.
Để rồi Khổng tử đem dời vào sách,
Phát thành văn hóa Trung Quốc*.
Để đem dạy lại dân mình nhân văn* !?
Dạy thêm nông nghiệp lần khân*,
Cho rằng Bách Việt ngu đần xưa nay,
Có Hán Mông là thầy hay* !
Làm nên những việc khi thầy chưa sinh*!!!?

VII- TRƯNG TRẮC, ĐỆ NHẤT ANH HÙNG VIỆT NAM

Thời ấy tại huyện Mê Linh
Có quan Lạc tướng hiển vinh anh hùng,
Một mình hùng cứ một phương,
Vốn là con cháu vua Hùng tự xưa.
Vợ là Man Thiện* say sưa,
Cùng hai con gái* sớm trưa luyện tài.
Tài văn tài vỏ bền dai,
Mưu lòng đánh lấy thẳng dài núi sông.
Sức còn yếu, lý chưa thông,
Rủi thay Lạc tướng bệnh thâm âu sầu.
Man Thiện đành phải mưu sâu,
Tìm người cùng hội để cầu liên minh.
Gặp ngay dòng giỏi Sơn Tinh,
Thi Sách họ Đặng vốn tình xưa nay*,
Bèn đem gái chị gả ngay,
Hầu mong kết nghĩa chống ngay quân thù.
Trưng Trắc là gái anh thư,
Nên duyên họ Đặng, như cờ gặp phong.
Man Thiện truyền lại cho con,
Phong làm nữ tướng ra công liên hoàn,
Thi Sách quân đội rỡ ràng,
Cùng Trưng Trắc kết hai đoàn quân trang,
Tiến lên chiếm lấy giang san,
Hầu mong đuổi thẳng tham quan Hán thù.
Chẳng may Thi Sách mắc mưu,
Sa trường thân ngã quân thù giết đi.
Trưng Trắc kế hoạch tức thì,
Chiêu hiền chín quận* chủ trì hợp quân.
Tướng nam tướng nữ chia phân,
Binh nam binh nữ ước gần mấy muôn.
Trưng Trắc vừa mới khai quân,
Giết ngay Tô Định lập nên công đầu,
Bốn phương đem hết sức cầu,
Nàng lên tướng soái giặc sầu tan binh.
Nhiều năm mãi miết chiến chinh,
Trăm sáu hai tướng* kết tinh kết tài,
Gồm thâu phương đông phương đoài*,
Sáu mươi thành củ* đoạt tài một khi.
Mời Man Thiện đứng chủ trì*,
Làm quyền cai quản chuẩn chi nước nhà.
Ít năm Man Thiện đưa ra,
Ý tâm từ giả ép mà cho Trưng*,
Tướng tướng đồng ý tôn vưng
Trưng Nhị làm Soái, Trưng Vương vua Bà*.
Trưng Trắc phong tước cho cha,
Phong khanh phong tướng, câu ca khải hoàn.

VIII- VĂN HÓA THỜI NHÀ TRƯNG

Sửa sang nước trị dân an,
Phát triển kinh tế* đầy tràn nơi nơi.
Làm đường* làm giấy* sáng tươi,
Đúc đồng làm trống* quyết khôi phục nhà*.
Trồng rau trồng lúa trồng trà*,
Là bao di sản mẹ cha đã làm*.
Đặt tên là nước Lĩnh Nam*,
Lập nên luật pháp* bình an nước nhà.
Lập nên một cỏi kiêu sa*,
Luật nước là luật dân ta bình quyền*.
Từ học hỏi đến thợ thuyền,
Từ chia ruộng nước đến quyền công dân,
Ai tài thì cứ dấn thân*.
Không theo lối sống Hán Mông* hại người.
Cố sức hành hạ nữ* thôi,
Cố bắt giới nữ làm người ‘phụ’ nhân,
Không cho học*, cấm tiến thân*,
Chỉ làm hàng ngủ ngu dân* cúi đầu.
Với bao công khó dài lâu,
Trưng Vương tìm cách cất đầu cho dân*.
Thế mà sử liệu lần khân*!!
Theo Tàu mà nói lằng nhằng vua Nam*.
Rằng ba năm* Trưng Vương tàn.
Một đất nước mới huy hoàng dựng xây :
Ai làm nên được như vầy*,
Phát luật có đủ, dựng xây nên đời,
Nông nghiệp kinh tế* hơn người,
Làm sao cho nổi, ngôi trời ba năm.
Chính gian Hán tộc manh tâm,
Cố xuyên tạc bậy, khiến dân mình lầm.

IX- TÀU XUYÊN TẠC LỊCH SỬ NHÀ TRƯNG

Ngàn năm đô hộ đâm mầm,
Khiến cho dân Việt quên dần công ai :
Đã ra tay đuổi lang sài,
Dựng nên nghiệp lớn danh hoài năm châu.
Sử ta chỉ nói vài câu !!?
Coi ra thật nhẹ công đầu Trưng Vương !?
Lòng ta thật quá buồn thương!!
Đệ nhất truy tặng Trưng Vương anh hùng.
Cầu mong dân Việt tỉnh bừng,
Mở mắt xem lại công trình Trưng Vương.
Sử sách chép lại làm gương,
Chứng từ đầy đủ*, chớ đừng viết sai*.
Nghe quân thù ghét nữ tài*,
Là quân Mông Hán ganh tài nữ lưu*.
Sử ta phải sử chính ưu*,
Kẻo hoài tăm tiếng nữ lưu anh hào*.
Trưng Vương đánh thắng giặc Tàu,
Trên đất Việt tổ* đứng đầu sử xanh*.
Suốt ngàn năm giặc nhe nanh*,
Nuốt lần* đất tổ hiền lành trời cho.

X- DÀNH LẠI VĂN HOÁ NHU THUẬN CHUNG (ĐẠO VIỆT = VIỆT NHU  = VIỆT NHO) CỦA TỔ TIÊN BÁCH VIỆT CHUNG (VIỆT CỔ)

Đất còn chữ S phất phơ*!
Nhưng văn hoá cổ* vẩn chờ đợi ta.
Chớ để mất văn hoá* nhà,
Tổ tiên Siêu Việt nước ta khởi đầu*. 
Tiến lên dành lại với Tầu*.
Tiến lên dành lại kẻo sầu lòng nhau.
Văn hoá tiền sử khắc sâu*,
Tổ tiên Việt Tộc gối đầu dạy con*:
Dạy cho hậu duệ vuông tròn,
Nắm cương lĩnh củ, một lòng thuận nhu.
Làm nên Tộc Việt tối ưu,
Để cho tiên tổ khỏi ưu sầu lòng;
Kẻo công tiên tổ cầu mong ??!!
Bốn ngàn văn hiến đâu lòng lảng quên.
Phải thực thi, ngay nhản tiền,
Đạo trời nhu thuận, của tiền nhân cho.
Ấy chính là đạo VIỆT NHO*;
Hán Mông cướp lấy, bỏ kho trưng bày*,
Rằng riêng ta : ‘Văn Hoá đây,
Hán Nho lành mạnh, nghĩa tày trời cao*!?’
Dửng dưng nghếch mặt tự hào*!
Mà rồi chúng chẵng ngày nào thực thi*.

XI- XÃ HỘI CHỦ NGHĨA TRUNG HOA CƯỚP HÃI THỔ VIỆT NAM XÃ HỘI CHỦ NGHĨA* 

Lại còn đánh cướp tiếp thâu* :
Hoàng Trường Sa đảo*, khắc sâu thương lòng*.
Lại còn ức hiếp tử vong*,
Một Đài Hải Thổ* Tổ tông của mình*.
Lời ta lời nói phân minh*,
Biết điều trả lại, kẻo sinh bất bình*.
Trung Hoa quả thật lớn xinh*,
Tham chi thước đất* bạn tình* ốm teo,
Để cho thế giới cười nheo!,
Rằng ‘thiên tử’ cướp con heo thằng Bờm*. 

Kỳ sau : Các dấu [*] sẽ được chú thích và đưa ra
cứ liệu khoa học về tiền sử,  về sự nghiệp Nhà
Trưng và đưa ra bản đồ nước Xích Quĩ và Lĩnh Nam vv.
Xin mời quý bạn đón xem.

Brossard Québec Canada 10/4/2006
Ts. Bs. Trưng Triệu Nguyễn Thị Thanh

samedi 2 novembre 2013

CÁI CHẾT CỦA TT DIỆM LÀ HUYỀN BÍ, MẦU NHIỆM - HOÀI DIỆM LÀ MỘT VINH DỰ - GIẾT DIỆM CHỐNG DIỆM LÀ TỘI ĐỒ QUỐC PHẠM





CÁI CHẾT CỦA TT DIỆM LÀ HUYỀN BÍ, MẦU NHIỆM 
HOÀI DIỆM LÀ MỘT VINH DỰ 
GIẾT DIỆM CHỐNG DIỆM LÀ TỘI ĐỒ QUỐC PHẠM





Trưng Triệu Nguyễn Thị Thanh





  

Kính thưa anh chị em Kitô-Hữu,
Kính thưa toàn thể đồng bào yêu mến Tổng thống Ngô Đình Diệm,
Kính thưa toàn thể đồng bào hải ngoại và Quốc Nội,

Suốt 50 năm nay không giây phút nào nguôi ngoai, tôi hằng tin tưởng sắc đá rằng : Cái chết đau thương của Tổng thống Ngô Đình Diệm hoàn toàn là một huyền bí, hay nói đúng hơn đó là một cái chết mầu nhiệm.  Trước con mắt tầm thường của người đời thì đó là một cái chết nhục nhã, một cái chết thảm khốc để người đời mĩa mai rằng “quả báo” cuốt 50 năm nay. 
Đối với nạn nhân thì đó là một cái chết làm mất nước, một cái chết làm mất mát phủ phàng hết của toàn dân Việt từ Nam chí Bắc.  Một cái chết có lỗi vì người chết quá tin tưởng, vì thiếu tâm lý, nên không cố tình tránh, một cái chết luong tâm trách nhiệm tiêu diệt công lý, diệt nhân quyền, diệt hòa bình,  diệt danh dự của siêu cường Hoa Kỳ vì nạn nhân thiếu tài thuyết phục, thiếu hùng biện. 
Đó cũng là cái chết của Phật Giáo đang trên đường xuống dốc tự thâm sâu triết thuyết đạo đức, mà bề ngoài lại trở nên huy hoàng hủy hoại.  Đó là cái chết xúc phạm danh dự của những kẻ cầm đầu quyền thế của QLVNCH, của Hoa Kỳ, cái chết của một số trí thức, nhân dân Việt ngu xuẩn chạy theo chiều gió độc hại quốc gia.
Ngoài ra trước con mắt đức tin, thì cái chết của TT Ngô Đình Diệm là cả một sự huyền bí hay nói đúng hơn là cả một sự mầu nhiệm.  Không chỉ riêng giới CGVN mà cả PGVN và toàn dân VN ngỡ ngàng trước cái chết của TT Ngô Đình Diệm.  Con người sống trên đời, ngu và ngốc thì có ngu ngốc, nhưng tại sao một siêu cường không ngoan, thông minh, hùng cường nhất thế giới lại có thể khùng điên đến độ tự đâm mình nặng nề cho hậu quả dân tộc mình và thế giới trên mọi bình diện vật chất, tinh thần, bổn phận,  nhân phẩm và danh dự. 
Trước con mắt đức tin CG thì cái chết thảm của TT Ngô Đình Diệm có một giá trị rất cao, như những cái chết thảm của các thánh tữ đạo vậy.  Chết lành hay dữ không do hình thức chết mà là do nguyên nhân của cái chết vậy nên nơi đây không có quả báo. 
Cái chết của TT Diệm là tử vì bảo vệ quyền tự quyết dân tộc, tử vì không chấp nhận một sự đàn áp của sức mạnh ngoại lai, tử vì chống sự diệt chủng của đồng bào ruột thịt, từ vì chống chiến tranh leo thang, tử vì hòa bình quốc gia. 
Cái chết như vậy, phải chăng đó là một cái chết anh dũng, thánh thiện nhất trần gian.  Cho nên nó huyền bí hay nói đúng hơn nó là cả một sự mầu nhiệm từ trước đến nay đối với những ai không hiểu thì nay nên hiểu mà đừng gọi rằng quả báo thì quá tầm thường.  Chúa Giêsu đã chết trên thập giá ô nhục biết bao, đó là Sự Chứ Rỗi Cho Nhân Loại.  Tôi không so sánh cái chết của TT Diệm, nhưng tôi tin rằng Thiên Chúa đã đòi dân tộc Việt Nam phải có một con chiên hy sinh làm lễ tế sống, cùng hàng triệu con chiên khác vì sự tồn vong của Tổ quốc và dân tộc Việt Nam.  
 Trước con mắt dân Miền nam, làm như nước Việt Nam chỉ mới được sinh ra từ thời TT Diệm sao?  Người ta đã quên bẵng đi những chính phủ trước ngày Thủ Tướng Ngô Đình hồi hương nhậm chức, để có sự so sánh với chính thể Ngô đình Diệm.  Vậy quên bẳng những chính phủ trước cũng được, vậy thì tài trí, khôn ngoan, chính trực, lòng yêu nước, sự anh minh của TT Diệm biết so sánh cùng ai đây?  It ra  làm người cũng biết nhìn để ví chính phủ Ngô Đình Diệm với các chính phủ tướng lãnh, Nguyễn Khánh, Dương Văn Minh, Nguyễn Văn Thiệu, Trần Văn Hương vv thay đồi lien tục rồi trở lại hàng TT 2 ngày Dương Văn Minh để mất Miền Nam kể từ 1963 đến 1975, và từ 1975 đến nay 2013 để mất nước…  Lãnh tụ tham ô, lãnh tụ đầu hàng và hàng tá lãnh tụ bán nước… Than ôi!!!!
Trong các buổi dự hội thảo nếu cần đóng góp hay phản bác đều gì, không bao giờ tôi dại dột giơ tay phát biểu đầu tiên.  Rất nguy hiểm, những điều tốt mình nêu lên đầu tiên so sánh với ai để biết giá trị của nó chứ.  Thiên hạ sẽ ba hoa rằng “Dễ quá, bình thường quá, quá đáng quá, không đáng kể, không được, sai lầm… Ồ, cái đó thường thôi, có gì lạ, có gì hay gì tốt. Để đó…”.  Đợi cho năm ba người phát biểu eo xèo, thực hư trước rồi mới đưa ra ý kiến của mình.  Khi đó mới có sự so sánh, người ta mới biết giá trị ý kiến, lời tham luận hay phản bác.  Đó là chứ nói mình có thể rút kinh nghiệm của  người đi trước.  Trong lịch sử nhân loại nhiều người cũng đã làm như vậy.  Cụ Diệm ở vào thời đại mới cho nước Việt Nam, phải chi Cụ lên làm tổng thống VNCH thứ hai thứ bas au những Khánh, Minh, Kỳ Khiêm thì người ta mới thấy được Cụ là ngôi sao lãnh tụ sáng ngời.  Nhìn ra đằng trước, trí thức VN thấy chăng, so với những chính phủ giao thời Pháp thuộc ra đi, chính phủ Hinh, chính phủ Trần Trọng Kim thì Cụ Diệm quả là lãnh tụ VN vô địch.
TT Diệm là người tiền phong dẩn dắt dân tộc đi tới thể chế VNCH, tự do, dân chủ, nhân quyền hầu như ngẩu nhiên không hề có học tập.  Nên có thể rằng tất cả chúng ta phải tự thú là người tiền phong lãnh tụ cùng toàn dân chưa quen với thể chế.  Đó thật là bước khó khăn.  Ngay bây giờ đây qua hơn 21 năm quốc nội và 38 năm hải ngoại, tổng cộng là 59 năm thử hải chúng ta đã biết thi hành tự do dân chủ chưa, hay là lợi dụng nó để xuyên tạc, bươi móc vu khống người mình ganh ghét, cùng chưởi bới nhau trên các DĐ quốc ngoại ngày đêm. 
Đó là chưa nói TT Diệm phải tiền phong làm công việc rất khó khăn trong một hoàn cảnh chiến tranh quốc/cộng mà mình bắt buộc sống có chính nghĩa dân tộc có tự da dân chủ đối diện với một đối phương dối trá, xão quyệt khôn cùng. 
Thế thì nếu toàn dân mà nhất là trí thức không thông cảm hoàn cảnh để chia sẽ khó khăn, chung vai thích cánh cùng Cụ đấu tranh cứu nước, mà lại ngày đêm toan mưu định kế đánh phá lãnh tụ của mình thì làm sao quốc gia tồn tại.  Cuối cùng Cụ Diệm phải nghĩ đến đầu hàng, bỏ cuộc thôi.  Đồng minh ngu xuẩn, nhóm tướng tá tham ô, một số trí thức chủ quan đã chung sức giết TT Ngô Đình Diệm.  Than ôi! Nhục nào bằng nhục tự đâm tự chém.  Như vậy thì nên trách ai phải bị diệt chủng trong Tết Mậu Thân, phải đi học tập cải tạo, phải mất nhà mất nước ra đi sống chết với trời đấy mây nước.  Rồi ra hải ngoại 38 năm nay ngồi chưởi CS, than khóc mất nước.  Trời ơi, những kẻ quốc phạm có biết ăn năn thống hối tìm đường cứu nước để chuộc tỗi với TT Diệm không? 
Có thể rằng trong hoàn cảnh nói trên, tuy dân chúng chưa hiểu biết đủ trách nhiệm người của một quốc gia tự do dân chủ, nhưng vẩn trách lãnh đạo thiếu bổn phận, chưa toàn thiện trong chính thể mới cộng hòa.  Nhưng không thể vì thế mà tên tướng tham ô DVM nở lòng ra tay sát thủ chủ tướng cùng những người thuộc hạ tín cẩn của người.  Dân chúng không hiểu được nổi khó khăn trong chế độ, chưa hiểu biết phải sống trong tự do dân chủ như thế nào, tưởng dễ quá hóa ra quá đà chệch hướng.
Tất nhiên trí thức và dân chúng khinh chê những chính phủ trước, đòi hỏi quá nhiều nơi Cụ Diệm, đặt Cụ quá cao lúc ban đầu, rồi không như ý mà chống đối.  Nhưng nếu không phải là Cụ Diệm thì có ai tạo nên được cho VN thể chế cộng hòa dân chủ.  Kết chung lại từ xưa đến nay VN chúng ta chỉ có 9 năm thời thời tập sự sống dân chủ là sung sướng nhất cho người dân thật sự.  Nhưng với chiến tranh quốc cộng thì từ do dân chủ toàn vẹn thật sự nguy hiểm cho VN, vì đối phương sẽ lợi dụng mà ngẩu nhiên “gậy ông đập lưng ông” như Hoa kỳ trước đối thủ TC hiện tại, chứ đừng nên hớn hở rêu rao kẻ anh hung dội bom dinh Độc Lập 1961, rồi đảo chánh 1963.  Đó là những ngày đáng nguyền rủa của thể chế VNCH, những ngày tự sát, những ngày chết mất nước. 
Người Mỹ quá hảnh hiện về mình nên đã không tìm hiểu hoàn cảnh đất nước, chính trị, tâm lý, tôn giáo, trí thức VN, con người Miền Nam và CSBV vào năm 1963.  Họ đã không học lịch sử VN gần nhất đã tự cho rằng ai cũng có thể là thủ lãnh, ai cũng có thể là TT Ngô Đình Diệm, ai cũng có thể thay thế TT VNCH dễ dàng, ai cũng có thể làm lãnh đạo VN trong hoàn cảch dầu sôi lữa bỏng, trong hoàn cảnh nhân tâm ly loạn, trong hoàn cảnh giao thời giữa đô hộ 100 năm với một nền tự do dân chủ mới mẻ vô cùng phứt tạp khó khăn.  Ai cũng có thể đối đầu không phải chỉ với với nội loạn và nội loạn và còn với Pháp, với cả phong kiến và tự do quá trớn.  Ai cũng có thể đối đầu không phải với chỉ với CSBV, mà với cả Liên Xô và Trung Cộng dưới làn sống CS hóa ồ ạt về phía Nam.  Bằng chứng là sau cái chết 100% của nền VNCH Đệ I, có nhóm trí thức VN nào có ai làm nên trò trống gì không? 
Sau cái chết của Cụ Diệm, với tự do dân chủ, vây các ông “trí thức Caravelle” đi đâu, ngủ đâu hết?  Có ai cấm các ông trổ tài giúp nước không?  Phật Giáo đâu, được như ý 100% rồi kia mà, sao không góp phần xây dựng VNCH mà cứ tiếp tục lợi dụng tư do biểu tình, ngày ngày ÁO VÀNG rực đường đua nhau chống chính phủ.  Sự việc rõ ràng là họ muốn nắm quyền, có đúng không?  Họ muốn lợi dụng Mỹ giựt sập Diệm để lên ngôi, có ai cấm đâu, nhưng khổ thay tài cán đức độ đâu.  Thấy cái tướng mặt sát nhân của Thích Trí Quang mà ghê tởm.  Bị Mỹ lợi dụng để giết lãnh đạo của mình, nghe hởm hĩnh lắm, trổ tài làm tới giết đồng đạo cho thật hiệu quả.  Vì vậy việc ép Thích Quảng Đức tự thiêu đâu có gì lạ. 
Nhóm tướng lãnh VN, những tay lãnh đạo thời cơ “khố xanh khố vàng”, vì tí tiền còm bẩn thĩu, những kẻ không những phản đàn anh thủ lãnh của mình nhưng còn là những kẻ ngu dốt, u mê, vô học, tham chức tham tiền phản bội cả toàn dân, phản bội cả một thế chế Cộng Hòa, Dân Chủ, Nhân Chủ, phản bội chính bản thân họ mà nào họ có hay cho đến chết.  Nhục thay! 
Nền Đệ I VNCH sụp đổ, tên quốc phạm Dương Văn Minh lập tức ra lệnh phá bỏ ấp chiến lược.  Ai ra lệnh cho nó nếu không là CSBV,  đánh giặc cứu nước láo, ngu quá vậy.  Cả khối trí thức VN, cả toàn chính phủ VN, cả toàn dân VN, có phải đã ngu hơn bò, làm thinh nín lặng để thằng cha quốc phạm phá hoại ấp Chiến lược.  Ấp chiến lược có tội tình gì?  Mỹ cũng ngu luôn.  TT Diệm lập ấp chống CSBV, thì ra DVM giết Cụ giúp CSBV, phá ấp.  Chỉ có vậy mà toàn dân, toàn quân, toàn chính quyền VN, toàn chính quyền Mỹ không ai hay, không ai can gián, thật đại ngu.  Phá ấp chiến lược là đầu hàng là tự sát!  
TT Ngô Đình Diệm muốn thắng Tổng tuyển cử:
Cụ Diệm từ khi về nước đã phản đối mưu mô độc ác của Mendès France, vì tham cái chức tổng thống nước Pháp, đã cấu kết với Tàu và Liên Xô chia đôi VN.  Tội lỗi nầy ngàn đời Pháp không rữa được.  Cụ không chấp Hiệp định Genève với tổng tuyển cử 2 năm sau đó.  Chúng ta giả thử Thủ tướng Diệm có chấp nhận đi nữa, và nếu có tổng tuyển cử 3 năm sau đó mà CSBV thắng, thì VN cũng đã thoát được cuộc chiến nồi da xáo thịt huynh đệ tương tàn suốt 20 năm nhưng toàn dân VN phải sống dưới chế độ CS tử năm 1956 và chưa bao giờ biết nếm mùi tự do, dân chủ, nhân quyền.  Và CSBV dã đem VN bán đứt cho Tàu từ lâu.
Nhưng TT Ngô Đình Diệm anh minh sáng suốt ông thấy dân chúng Miền Bắc qua thắng Pháp trận Điện Biên Phủ, tin vào chính nghĩa chống thực dân dành độc lập của Hồ Chí Minh, dân số lại đông dân hơn, trong khi Miền Nam phải tranh dành quyền tự trị với Pháp, chưa thực sự dành quyền độc lập rõ ràng.  Có thể Pháp hy vọng sau thất bại Điện Biên chia đôi đất nước thì họ còn Miền Nam và Thủ tướng Diệm sẽ như các thủ tướng bù nhìn Hinh, Tâm hay Trần Trọng Kim, nên họ cố tình nấn ná xúi giặc Bình Xuyên làm loạn dành nhau nắm Miền Nam với Thủ tướng họ Ngô.  Như vậy thì làm sao Thủ tướng Diệm dám chấp nhận tổng tuyển cử với CSBV, thua là cái chắc.
Ông cần thời gian đuổi Tây, xây dựng Miền Nam, cần lo cho dân no cơm ấm áo, cần tẩy trừ tàn dư thực dân, cần tạo nên một chính sách tự do dân chủ,  nhân chủ mới, cần một lực lượng quân đội hùng mạnh, cần phổ biến, tuyên truyền chính sách Cộng hòa Quốc gia, tính toán đến dân số trước đã; để một khi có tổng tuyển cử là phải nắm chắc phần thắng.  Thật quá sức tuyệt vời!  Sở dĩ tôi biết rõ như vậy vì ông Cụ luôn bàn bạc với Ba tôi là dân biểu như vậy.
Suốt từ khi chia cắt đất nước, ai cũng biết là Miền Bắc đông dân hơn và là những người hăng say với chính nghĩa chống thực dân Pháp gây chiến cho Miền Nam.  Với lý do đó họ bất chấp Hiệp Định Genève, CSBV là người vượt biên giới đánh chiếm Miền Nam.  Người Nam chỉ là tự vệ mà thôi.  Vậy mà báo chí Mỹ, rồi cả lưỡng viện Mỹ, chính quyền Mỹ dám lên tiếng VNCH là diều hâu, CSBV là bồ câu đến độ tặng giải Nobel Hòa Bình cho những tay sát thủ Miền Nam là Kissinger và Lê dức Thọ, bỏ rơi Miền Nam.  Thật là chuyện bất công hài hước và dã man. họ giả đui hết. 
Tại sao Cụ Diệm từ chối tổng tuyển cử năm 1956, đến 8 năm sau lại chủ trương hiệp thương với CSBV để đi đến tổng tuyển cử sau đó vài năm.  Cụ Diệm là một lãnh tụ vô cùng anh minh, trước kia Cụ từ chối như tôi đã nói đến thế tất thua như trên.  Nay, 1962, cụ nhận thấy từ khi có lệnh phân chia đất nước, người Bắc ào ạt di cư vào nam dầu họ bị CS ngăn chận.  Với mọi giá họ băng rừng vượt núi vào Nam, nhất định không chấp nhận CS.  Rồi từ 1955 đến 1962 số người vượt rừng, vượt biên, vượt biển vào Nam ngày càng đông, khiến Cụ thấy rõ rằng nếu có hiệp thương cho dân chúng tự do đi lại, thì nhân dân Miền Bắc sẽ tuôn vào năm.  Họ càng thấy rõ cuộc sống giàu mạnh của dân Miền Nam và chính sách cộng hòa của VNCH thì họ sẽ tuôn vào Nam; trong 2 năm dân số Miền Nam sẽ tăng cao.  Bằng cớ là sau 30/4/1975 dân Bắc quyền thế ào ạt vào Nam sinh sống từ Quảng Trị cho đến Cà Mâu. 
Cụ Diệm nắm chắc chỉ cần sau một thời gian ngắn thì dân Miền Nam sẽ vượt trội hơn dân Bắc.  Như vậy là Cụ Diệm nắm trong tay thế tất thắng.  Như vậy mà người Mỹ và một số người dân VN nhất là hàng tướng phản nghịch vu cho Cụ Diệm là đem nước tặng cho CSBV để tự bào chữa tội lỗi sát nhân, sát dân, sát Tổ quốc, sát dân tộc VN của mình!!!
TT Diệm đã anh dũng cương quyết giữ quyền tự quyết dân tộc không bằng lòng cho quân đội Mỹ đổ bộ lên đất Việt Nam, Người nói : “Quân đội chúng tôi đâu thiếu sức chống Bắc Việt đâu, mặc dầu BV chấp nhận cho Tàu đem quân giúp họ đánh Miền Man.  Chúng tôi chỉ cần Quí quốc giúp đở phương tiện, khí giới tốt thôi.”… “Vả lại nếu quý vị đổ quân thì chúng tôi mất chính nghĩa và chính tôi mang tội với quốc dân lá ‘vác voi về dày mã tổ’”.  TT Diệm biết Mỹ viện trợ cho VN để tẩy đi nhiều loại khí giới củ không còn dùng đến.  Đối với Cambochia Mỹ còn dễ dàng ủng hộ hơn (theo người viết nghĩ TT Diệm thiếu khả năng thuyết phục Mỹ, và không biết nói chuyện lấy lòng dân, quá thật thà tin tưởng:  Đó là nguyên nhân chính khiến cụ cô đơn và kẻ thù giết cụ.)
Cụ Diệm cũng không cho phép Mỹ thả bom trên đất nước Miền Nam cũng như Miền Bắc.  Cụ cương quyết nói “Đánh giặc thì phải có kế hoạch chi, chớ không thể thả bom.  Vì như vậy thì đất nước nhỏ nhoi VN sẽ tan nát, nhân dân bị chết oan.  Không thể thả bom được.  Mỹ tự ái quá, tức giận “Tổng thống cái nước nghèo đói lạc hậu lại dám không nghe lời một cường quốc.”.  Vào thời đó Mỹ chưa biết VN là ai, Mỹ chưa học lịch sử VN, Mỹ chưa hiểu tâm lý người Việt.  Và nữa.  Mỹ cũng chưa biết riêng Cụ Diệm là ai?  Chưa biết tài đức, sự khôn ngoan, chưa biết rằng Cụ Diệm là một lãnh tụ yêu nước, vô cùng anh minh, lại thêm một người em tuyệt vời giỏi giang làm cố vấn. 
Mấy năm trước đây người ta đã giải mã chuyện năm 1973, CSBV đã đánh giây thép “Đầu hang vô điều kiện” cho CIA, nhưng CIA đã dấu chính phủ và nhân dân Hoa Kỳ.  Sau 30/4/1975 một cán bộ cao cấp CS đến nhờ tôi khám bệnh tại Phòng mạch tư của tôi ở 320 Phan Thanh Giãn đã nói : “Không hiều tại sao, năm 1973 ngoài Bắc chúng tôi đã đầu hàng vô điều kiện mà trong Nam bị thua năm 1975, thật tôi không hiểu.”.  CĐNV ở hải ngoại tin nầy mấy năm sau nầy thôi.  Như vậy là như thế nào.  Rồi vụ Mỹ và 25 nước đã ký kết trên Hiệp Định Paris năm 1973, sẽ can thiệp nếu CSBV không thủ tín.
Trở lại Cụ Diệm. Kế hoạch cứu toàn cỏi nước VN có phải là thật là tuyệt diệu vô cùng không?  Vậy mà nhóm ghét Cụ tự vu oan giá họa cho Cụ là bán nước cho CSBV, là đâm sau lưng QLVNCH.  Bây giờ bọn ma quái mà cầm đầu là tên ĐVA, loài chó săn ôm chân phát xít Pháp, lại miệng xanh nanh chàm hàm hồ hơn sư tổ của dân bán cá chợ Cầu Ông Lãnh ngày xưa, nó chưởi bới Cụ Diệm như thằng khùng, văn chương cà rực cà tang như ký giả ghi chép tin tức, hết bài nầy nối tiếp bài kia, một mình nó gởi cho nó hàng hàng dãy dãy bài. Miệng lưỡi tên nầy thật tình là mọc gai độc với nghệ thuật chưởi tục nhất thế giới loài người, dầu cho triệu nhà điếm hiệp lại cũng thua (chắc kiếp trước nó là chủ tịch đại tổng đài nhà thổ. Xin xem bài nó chưởi Uyên Bà Bà thì rõ).  Chúng nó là quỉ hỏa ngục xuất trần để đánh phá NVQGHN chân chính, đạo Công Giáo, TCG hoàn vũ và TT Diệm chỉ vì Cụ là người CG. 
Sau cái chết của TT Diệm, VN hoàn toàn không còn lãnh đạo, ngay cho đến bây giờ khối quốc gia vẩn không người lãnh đạo, kề cả vua Bảo Đại không phải là người có thể lãnh đạo bao giờ, làm vua bù nhìn cũng không xong mà chỉ là hôn quân ham mê cờ bạc, dâm bôn.
Vì không muốn nói để nói suông. Nên để chấm dức bài viết hơi dài nầy, Trưng Triệu tôi xin tâm sự ước mơ của mình.  Chúng tôi mong chủ trương một chiến lược, chiến thuật cứu nước ngoại giao.  Đã có phê bình phân tích thì phải có biện pháp phục hồi:  CỨU NƯỚC, CỨU NƯỚC.
Ai cũng biết, có nợ phải trả nợ, có lỗi xin lỗi, có tội phải đền.  Đáng ra nợ máu nó ghê lắm, Trời không tha, Đất không dung.  Nhưng dân tộc VN vốn hiền hòa, chỉ xin một chút nhìn lại để cho đất nước chúng tôi thoát ách nô lệ Tàu, có lại lãnh thổ toàn vẹn cùng Tự do, Dân chủ, Nhân quyền, ngoài ra chúng ta phải rộng lượng mà tha thứ tất cả.
Điều chúng tôi mong ước là CĐ/NVHN hiệp nhau lại, chiêu mộ người TÀI ĐỨC XUẤT ĐẦU LỘ DIỆN, THÔNG MINH, HÙNG BIỆN LÀM DU THUYẾT, xuất quân hòa bình lên đường kêu gọi, đối thoại các cường quốc NỢ MÁU VIỆT NAM, hiệp nhau lại giúp chúng ta chống siêu cường TC, thâu lại giang sơn ngàn dặm đảo biển núi rừng cho VN về một mối.  Trước nhất là Hoa Kỳ, rồi thứ tự đến các nước Pháp, Nhựt, Nga, Anh, Thụy Sĩ, Bộ Chính trị Việt Nam Xã Hội Chủ Nghĩa, TC, Cambochia… phải dành lại, trả lại nợ máu bằng cách phục hồi nền độc lập tự do dân chủ nhân chủ cho Việt Nam.
Cám ơn Quý Vị đã bỏ thì giờ quí báu đọc bài viết của tôi.
TRƯNG TRIỆU 
Viết Xong khi 4 giờ sáng ngày 2/11/2013

   

2013/11/1 Do Quang <doquangnc@gmail.com>
 

Triệu triệu Phật tử ghi nhớ công ơn 


Trong 9 năm TT Diệm nắm quyền điều hành đất nước có khoảng 4000 ngôi Chùa mới được xây cất.

Triệu triệu người nhét bù loong & băng vệ sinh dô họng tụi VGVC vu cáo lăng nhục nhng anh hùng dân tộc đặng che dấu 


---------- Forwarded message ----------

From: Sun Graham <ketruyentin2013@yahoo.com

Date: 2013/11/1

Subject: [GoiDan] Các nhà dân chủ trong nước viếng mộ tổng thống Ngô Đình Diệm và bào đệ [21 Attachments]
 
Những kẻ nào thích chụp mũ "hoài Ngô" lên đầu những người không chịu bêu rếu đệ I CH như họ thì hãy xem những hình ảnh này đi, đừng có nói những nhà dân chủ này là "hoài Ngô" nhé vì đa số họ sinh trưởng sau năm 75, chỉ có kẻ khùng mới nói họ "hoài Ngô"

Còn đây là ý kiến của ông Nguyễn Xuân Diện:
"Hôm nay là giỗ Ông Ngô Đình Diệm. Tôi không phải là nhà bình luận về chính trị, tôi chỉ là một ngừoi nghiên cứu về văn hoá, thì ở góc độ đó, tôi thực sự kính trọng Ông ấy. Quốc phục, Danh nhân, Biểu tượng văn hoá, đạo đức cổ truyền ...kiến trúc, mỹ thuật, nghệ thuật thuần Việt mà Ông và chính phủ của ông ấy duy trì ở Miền Nam thật đáng khâm phục! 
Xin cầu nguyện anh linh Ông an nghĩ thanh thản cõi vĩnh hằng!"

Nếu một người sinh trưởng ở miền Bắc như ông Nguyễn Xuân Diện mà cũng "hoài Ngô" thì xem ra "nhà Ngô" quá tài, quá chính nghĩa cho nên nhiều người "hoài Ngô" quá phải không ?

1 nhà dân chủ khác là Huỳnh Công Thuận cho biết
"Hôm nay những người đến viếng mộ và tham dự rất đông bao gồm cả những người tôn giáo khác chứ không phải chỉ các Cha và giáo dân."
Vậy thì đừng có kẻ điên nào nói rằng những người này là "dư đảng Cần Lao Công giáo" nhé .

Những người đấu tranh dân chủ trong nước dưới gọng kiềm của vc mà còn biết tôn trọng tổng thống Ngô Đình Diệm chứ không giống như mấy tên hề ngồi ở hải ngoại khoác lác như Huong Tran, Đặng Vũ Ái, Nguyễn Khắc Anh Tâm ... cùng bọn vô lại Giao Điểm, Góp Gió .

(xem đầy đủ hình ảnh ở trang facebook này của facebooker Anthony Le (Lê Thanh Tùng) nhưng cần phải đăng nhập facebook mới xem được)

Luận về TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM
Liên Nguyễn < liennguyen2907@y7mail.com>

Sydney 31-5-2013

TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM là một Tín hữu Công Giáo.


1. Trong thời gian 9 năm giữ quyền điều hành đất nước TT Diệm chưa hề ra lệnh hành quyết một tử tội nào.


2. Tướng Ba Cụt Lê Quang Vinh do Toà Đại Hình Cần Thơ tuyên án tử hình, và bị hành quyết ngày 13-07-1956 (theo sử gia Cao Thế Dung đã viết trong cuốn VN 30 Năm Máu Lửa: Đấy là chủ trương của Nguyễn Ngọc Thơ và Dương Văn Minh, hai người vốn không ưa Ba Cụt và Hòa Hảo. Ông Nhị Lang, một chiến hữu sát cánh tướng Ba Cụt ở chiến khu Núi Bà cũng nói: TT Diệm không có ý định sát hại tướng Ba Cụt mà chỉ có ý định thương lượng đón ông Vinh về như trường hợp ông Trịnh Minh Thế).


3. Tên cán bộ Việt Cộng nằm vùng được csBV chỉ thị ám sát TT Diệm tại hội chợ kinh tế Ban Mê Thuật ngày 22-02-1957 bị bắt sau khi hắn bắn hụt TT Diệm nhiều viên đạn tiểu liên. Ai cũng tưởng tên cán bộ ấy sẽ bị tra tấn dã man rồi bị thủ tiêu âm thầm, thế nhưng sau chính biến 11-1963 tên cán bộ ấy vẫn sống phây phây và tỏ ra rất cảm phục cung cách chính quyền VNCH đối xử với y trong tù, nhất là tỏ lòng ngưỡng mộ vì lòng nhân từ bác ái cuả TT Diệm.


4. Cuộc đảo chính 11-11-1960 bị thất bại, một số do sắp đặt của Mỹ chạy ra nước ngoài. Số còn lại trong đó có nhóm Caravelle như Phan Khắc Sửu, Phan Huy Quát, Trần Văn Hương, Phan Quang Đản và Vũ Hồng Khanh cũng đều được trả tự do từ 1961 đến 1963.


5. Phạm Phú Quốc oanh tạc dinh Độc Lập 27-02-1962 bị bắn hạ và bị bắt cũng sống khoẻ và về với gia đình sau 01-11-1963 trở lại không quân và bị bắn hạ trong phi vụ Bắc Việt không rõ sống hay chết.


TỒNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM có bất công gia đình trị?


Dưới đây là những Phật Tử cộng tác với TT Diệm:


- Ông Nguyễn Ngọc Thơ, Phó Tổng Thống.

- Đại tướng Lê Văn Tỵ, Tổng Tham Mưu Trưởng.

- Thiếu Tướng Tôn Thất Đính, Tổng Trấn Sài Gòn- Gia Định.

- Ông Vũ Văn Mẫu, Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao.

- Ông Quách Tòng Đức, Đổng Lý Văn Phòng.

- Ông Nguyễn Đình Thuần, Bộ Trưởng phủ Tổng Thống, kiêm Bộ Trưởng Phụ Tá Quốc Phòng.

- Ông Đoàn Văn Thêm, Phó Đổng Lý Văn Phòng.

- Ông Võ Văn Hải, Chánh Võ Phòng.

- Ông Nguyễn Thành Cung, Tổng Thư Ký.

- Ông Trần Sử, Bí Thư.


Toàn Bộ Tham Mưu của Tổng Thống đều là Phật Tử.

Bên Quốc Hội có 75 trong tổng số 123 dân biểu Quốc Hội là Phật Tử.

Trong số 18 Tổng Bộ Trưởng, chỉ có 5 người là Công Giáo.

Bên quân đội, tổng số 19 tướng lãnh có quyền hành nhất, thì đã có 16 tướng là Phật Tử.


TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM với Phật Giáo.


1. Trong 9 năm TT Diệm nắm quyền điều hành đất nước có khoảng 4000 ngôi Chùa mới được xây cất.


2. Hệ thống trường Trung- Tiểu học Bồ Đề được ra đời, có 160 trường Trung- Tiểu học cả nước cũng được khởi đầu thời chính phủ Ngô Dình Diệm.


3. TT Diệm gíup đỡ và phê chuẩn thành lập “Hội Phật Giáo Thống Nhất” toàn quốc,TT Diệm lại khuyến khích,cung cấp tài chánh cho các tăng sĩ đi du học ngọai quốc.


4. Khu đất mênh mông khoảng gần giữa đường Công Lý nay là chùa Vĩnh Nghiêm được chính phủ TT Diệm cấp, Bộ tài chánh không dám quyết định. Khi trình lên TT Diệm nói: "Làm chùa thì cho ngay đi”, chỉ lấy 1 đồng tượng trưng. Khu đất Viện Hóa Đạo đường Trần Quốc Toản cũng được giúp và khởi sự thời TT Diệm.


5. Chùa Xá Lợi được xây cất năm 1958 với kinh phí 2 triệu đồng VNCH (thời đó giá 1 tô phở 2,3 đồng) số tiền được trích ra từ quỹ Xã Hội của Phủ Tổng Thống và trao cho ông Mai Thọ Truyền chủ trì xây cất với mục đích phát triển và kiện toàn tổ chức Phật Giáo.


6. TT Diệm nhận được giải thưởng dành cho người Lãnh đạo xuất sắc Á Châu (Leadership Magsaysay) 10.000 USD năm 1956 đã tặng lại cho Đức Đạt- Lai- Lạt- Ma của Tây Tạng.


TỔNG THỐNG DIỆM “bất công và độc quyền tôn giáo trị” đối với Công Giáo.


- Kể từ ngày Thủ Tướng Ngô Đình Diệm về chấp chánh đến nay, chẳng thấy bằng chứng TT Diệm cho Công Giáo một miếng đất, một số tiền nào để xây Nhà Thờ hay dòng tu, cũng chưa thấy một tu sĩ Công Giáo nào được TT Diệm cho đi du học có học bổng đầy đủ.


- TT Diệm còn lấy lại khu vườn cao su Phú Thọ mà trước đây thực dân Pháp đã tặng địa phận Sàigòn, để làm tài sản cho quốc gia. Tổng Thống đã lập luận rằng: “Khu đất đó là đất của nước Việt Nam, chứ không phải của Pháp, họ không được phép lấy đất của minh cho bất cứ tổ chức hay cá nhân nào”. Sự việc trên làm TGM Sàigòn rất khó chịu. Vì thế linh mục Phan văn Thăm C.N Báo.T.Tiến đã chỉ trích chính phủ trên tòa giảng trong nhà thờ Đức Bà, Sàigòn.


TỔNG THÔNG NGÔ ĐINH DIỆM “độc quyền tôn giáo trị, bất công đàn áp Phật giáo”. 


Thưa các Thầy nhóm từ rất khủng khiếp trên nó đã có tác động sát hại người cũng như mất mát tài sản trong và ngoài lãnh thổ VNCH từ năm 1963 đến 1975 cùng những năm kế tiếp, ước lượng gồm những vụ tổng công kích tết Mậu Thân, những vụ Đại Lộ kinh hoàng, những vụ sát hại trong các trại cải tạo, những vụ chết mất xác dưới biển trong rừng, lên đến gần 2 triệu người, phần đông số người thiệt mạng đều mất tài sản. Nó đánh sập chế độ đệ I Cộng Hòa và các chế độ kế tiếp. Sự tổn thất bằng hàng chục trái bom nguyên tử thả xuống Hiroshima-Nhật Bản hồi đệ nhị thế chiến. Xin tạm ghi hai trường hợp nổi bật điển hình, tại Huế và Sàigòn dẫn đến đại họa cho VNCH, đưa đất nước vào họa diệt vong trông thấy mỗi ngày một gần dưới bàn tay Trung cộng:


a) Ngày 8-5-1963 trước Đài Phát Thanh Huế, Thiếu tá Đặng Sĩ được tướng Nghiêm Tư Lệnh Quân Đoàn I, cho phép xử dụng lựu đạn hơi để giải tán biểu tình, lợi dụng lúc hỗn loạn. Không biết “bàn tay bí mật" nào đã ném loại chất nổ CỰC MẠNH trong khi QLVNCH và Cảnh Sát Công An (Hồi đó) KHÔNG HỀ có loại chất nổ cực mạnh như thế. Cáo buộc khác nói TT. Đặng Sĩ cho xe Thiết Giáp cán lên Phật Tử, thực tế đã có những xác chết trên ban công của Đài Phát Thanh, cho đến nay trên thế giới cũng chưa có loại xe thiết giáp nào được chế tạo nhảy cao 2.3 mét để cán người trên ban công, cáo buộc này rất ác độc, nên tòa án cách mạng lúc đó đã tuyên bản án tử hình TT Sĩ sau giảm còn khổ sai trung thân. Vụ thảm sát đã khiến Chính quyền lên tiếng xin lỗi Phật Giáo, TT Diệm thải hồi 3 viên chức, cử phái đoàn chính phủ tiếp xúc với Phật Giáo để bồi thường các gia đình nạn nhân. 


Có tin sau 46 năm ông Võ Hữu Hưng, Cựu Trưởng Chi Thông Tin Quận I Sàigòn hiện là: "Đặc phái viên báo Góp Gió”, theo lời thuật của ông Hưng: "một người ngoại quốc thấy hối hận ray rứt do hành động của anh. Anh tự sỉ nhục là một kẻ sát nhân hèn nhát đi tìm đến tôn giáo và chính quyền để xin tha thứ và đầu thú?” Thiếu tá Đặng Sĩ ra Côn Đảo ít tháng được tự do.


Hệ lụy Đài Phát Thanh Huế đã tiếp diễn nhiều năm khiến đất Thần Kinh trở thành “kinh sợ” sau 1963 là một màn ảo thuật chính trị, chỉ có cs mới dám làm: Những tên cán bộ csBV đang ở nhà tù Huế cho cạo đầu trọc được khoác áo vàng, nâu, nghiêm trang, chậm giãi (đúng phong cách nhà sư) lũ lượt bước ra tù MIỆNG nam mô, ngoài cổng đã có sự sắp đặt một số thiện nam tín nữ trực chờ đón với những giọt nước mắt "thương cho hàng trăm thày hy sinh vì Pháp Nạn”, sau ít năm đến 1968 các “thày” này mang BỤNG MỘT BỒ DAO GĂM trở lại Huế lần này không phải hàng giọt mà hàng suối nước mắt tuôn trào:


Khóc thương cho những oan hồn, thân xác họ bị đập vào đầu, đâm chém, tay chân trói cột bằng giây kẽm gai bị xô đẩy xuống hố, xác người đè lẫn lên nhau, dưới lớp đất đá quằn quại chờ chết có gần 10 ngàn người vô tội bị chôn sống,trong số này có SV Lê Hữu Bôi Chủ tịch THSV/SG cháu HT/T.Thống Thích Tinh Khiết (HT Khiết được nhiều gíới trọng kính) cũng bị chôn sống.


b) Trường hợp Hòa Thượng Thích Quảng Đức: Đến nay xem tin tức những bức hình đã đăng trên phương tiện truyền thông, sau hàng chục năm được bạch hóa; thưa các Thầy tôi là người thiếu học thức và kém kiến thức nhưng khi nhìn những tấm hình và xem các bản tin. Chúng tôi thấy đây là một sự phá hại Phật Giáo nói riêng và Tôn Giáo nói chung, có tổ chức từ trong nước cũng giống như hải ngoại; nếu chúng tôi không lầm thì lịch sử Phật Giáo thế giới trên 2000 năm chưa từng có nhà Sư công khai dự phần sát hại nhà Sư!! Thưa các Thầy?


- Theo luật pháp các nước văn minh Thế giới: Đây là vụ GIẾT NGƯỜI đã được tổ chứ


- Đa số Phật Tử chân chính (không buôn thần bán thánh): Đây là sự vi phạm hai điều trong năm điều ngăn cấm (Ngũ Giới) 

của Phật Giáo. Hai điều ấy là Không Sát Sinh và Không gian Dối. Phật Giáo là đạo từ bi, ngọn cỏ, con kiến cũng không sát hại! Nếu tôi là đảng viên cs để quảng bá cho chủ nghĩa Max (không tôn giáo) là đúng, tôi sẽ tuyên truyền rằng: Chức sắc Tôn Giáo đó! Còn sát hại lẫn nhau! Thưa các Thầy.


- Tên Việt Cộng Nguyễn công Hoan mặc áo nhà sư cầm bình xăng tưới lên đầu HT Thích Quảng Đức đây có phải là một sự phá đạo tạo đời?? Sau đó tên vc Hoan còn được thưởng để vào Quốc Hội để có quyền bất khả xâm phạm, tự do hoạt động đến sau 30-4-1975 lại được vào Quốc Hội csBV 2 khóa, sau đó nhân chuyến công du, y trốn và hiện nay có thể đang ở Mỹ.


- Xin ghi thêm mới cách đây ít năm, ngày 18-9-2010 nhà cầm quyền csVN khánh thành đài tưởng niệm Bồ tát Thích Quảng Đức, có tên Lê thanh Hải Bí Thư Trung Ương Vc. Cũng đọc tham luận, diễn văn lên án chế độ VNCH đàn áp Phật Giáo và ca tụng Vc (MTGPMN) tổ chức cuộc tự thiêu rất thành công!


Vô tình hay hữu ý? Ban Tổ Chức Đại Lễ ở Sydney cũng có nội dung lên án chế độ VNCH giống như trong nước. Việc mà csVN hàng mấy chục năm qua đã tốn nhiều công sức,ngươì và của cùng nhiều nghị quyết mà không thành công nên cuối thập niên 90 Võ văn Kiệt đã phải bay sang tận nước Pháp đưa ra lời mời gọi, hứa rất hấp dẫn, vô cùng hào phóng "có sức thuyết phục cao”: "cộng đồng hải ngoại muốn gì cũng được…..chỉ cần giống trong nước”. 


Tôi xin ghi lại những lời nhận xét, phê bình của một số nhà lãnh đạo Việt Nam và Thế Giới kể luôn Cộng Sản:


1- Cựu Hoàng Bảo Đại viết trong cuốn Con Rồng Việt Nam như sau: "Tất cả đang tiến tới thì chính phủ bị các nhà sư chống đối. Ông Diệm và Nhu là người công giáo, các nhà sư bị cộng sản giật giây và mật vụ Mỹ tiếp tay, liền bắt đầu hành động. Chính quyền phải đối phó lại, vô hình chung đem đến cảm giác kỳ thị tôn giáo. Ai đã xúi giục họ gây loạn, ai? Họ ở đâu tới? Làm sao biết được họ từ Hà Nội vào hay từ Bắc Kinh tới?”


2- TT Diệm bị tố cáo đàn áp Phật Giáo: Liên Hiệp Quốc đã cử phái đoàn gồm có 7 thành viên đều là đại diện các quốc gia Phật giáo khi đến Việt Nam được toàn quyền đi lại bất cứ nơi nào và gặp phỏng vấn bất cứ ai, kể cả những người trong tù. Họ rời khỏi Việt Nam ngày 04-11-1963 và xác nhận không hề có đàn áp Tôn giáo, Phật giáo gì cả, ông Abdul Rahman Pazhwak là trưởng phái đoàn.


3- Tổng Thống Mỹ Nixon nói: "Cái gọi là đàn áp Phật giáo chỉ là điều bịa đặt”. TT Nixon còn viết: “Chúng ta [Hoa Kỳ] đã sai lầm trầm trọng lần thứ 3 tại VN trong năm 1963. Chính quyền Kenedy đã làm cho người ta oán giận TT Diệm qua việc xách động và yểm trợ cuộc đảo chánh lật đổ chính phủ của Ông ta”.


4- Tổng Thống LB Johnson mô tả về các tướng lãnh Việtnam đã nhúng tay vào việc hạ sát Tổng Thống Diệm "Chúng chỉ là một đám du côn, được chúng ta thuê để giết mướn”.


5- “Khi được tin ông Diệm bị lật đổ, Hồ Chí Minh nói với ký giả cộng sản danh tiếng, Wilfrid Burchett: "Tôi không thể ngờ tụi Mỹ ngu đến thế”.


“Lúc nãy người ta báo cho Bác biết là Ông Diệm vừa bị lật đổ, Ông Diệm là kẻ địch thủ ghê gớm nhứt của Bác. Nay Ông đã bị lọai rồi, thì chiến thắng chắc chắn sẽ về ta rồi”.


CÓ PHẢI NHỮNG VỊ BỊ SÁT HẠI SAU ĐÂY ĐỀU ĐÀN ÁP PHẬT GIÁO?


1. Sát hại Tổng Thống Ngô Đình Diệm. (Tướng Minh cho những tay đao phủ đi đón TT Diệm bằng chiến xa M113 trên đường đi đã TRA TẤN, ĐÁNH ĐẬP, KHẢO CỦA, khám xét thân người TT Diệm chỉ có chuỗi tràng hạt và nửa gói thuốc lá Basto; THẬT VÔ CÙNG DÃ MAN, TÀN ÁC ngày 02-11-1963).


2. Sát hại Ông Ngô Đình Nhu. (Trong lúc TT Diệm & Ông Nhu gọi điện thoại báo nơi đang ở là nhà thờ Cha Tam - Chợ Lớn. Một cử chỉ quy hàng với phe đảo chánh của Tướng Dương văn Minh).


3. Sát hại Đại Tá Hồ Tuấn Quyền - Tư lệnh Hải Quân. Tổng Hội Hải Quân VNCH cho biết ai sát hại HQ Đại tá Hồ Tấn Quyền: “Trước đây rất lâu Trung Tướng Tôn Thất Đính viết rằng bọn Mỹ đã cho chúng tôi ăn ca ca (phân) mà chúng tôi không biết… Khi các tướng lãnh VNCH đã toa rập thi hành lệnh đảo chánh của Hoa Kỳ dẫn đến việc thảm sát Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Lỗi lầm càng to lớn khi Dương Văn Minh quyết định giết cả Đại Tá Tư Lệnh Hải Quân VNCH Hồ Tấn Quyền. Bà nhớ mãi gương mặt đầy căm hờn của người chồng chết oan với máu hận thù trong mồm ồng ộc chẩy ra không ngớt… Bà rất oán hận các tướng lãnh đã giết oan chồng bà lại còn cướp trọn hơn 10 ngàn đồng trong Saving Account.


4. Sát hại Đại Tá Lê Quang Tung - Tư lệnh Lực Lượng Đặc Biệt.


5. Sát hại Thiếu Tá Lê Quang Triệu - Tư lệnh Phó Lực Lượng Đặc Biệt.


6. Sát hại Ông Ngô Đình Cẩn. (Bị đưa ra xét xử tử hình, Ông Cẩn chỉ đủ khả năng ở nhà giữ Mẹ già mà thôi với trình độ học lực tiểu học làm sao mà có đủ khả năng tàn ác giết hàng trăm ngàn người do phe Tướng Minh cáo buộc và giết hàng trăm ngàn người đó ở đâu? Bao giờ?).


7. Sát hại Ông Phan Quang Đông. (Một chiến sĩ Quốc Gia, là Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm Kiểm Thính Huế để theo dõi những sự xâm nhập của csBV vào Quảng Trị - Huế - Đà Nẵng giết hại đồng bào).


8. Sát hại Ông Trần Sô – HSQ chi khu địa bàn Quảng Nam. (Ông Sô vừa dắt đứa con trai 10 tuổi đi khám bệnh ở phòng mạch bác sĩ Thái Can. Một tay ông dắt xe đạp, một tay Ông dắt đứa con, vừa ra khỏi phòng mạch gặp đoàn biểu tình của Quân Đoàn Vạn Hạnh của Phật Giáo Ấn Quang hô lớn: "Thằng Cần Lao ác ôn… Bắt nó đi.. Đánh chết nó đi…”. Bọn người xúm đánh đập Ông khi Ông đã chết, chúng còn xúm lại hè nhau bê tảng đá lớn đem giáng thẳng xuống mặt Ông, máu-óc-xương nát bấy thật vô cùng dã man. Con trai của Ông sợ chạy thoát. Bs Thái Can đã giúp 2 ngàn đồng (tiền VNCH) để chôn cất cái xác không đầu của Ông Sô. Chi tiết được Bs Thái Can viết trên văn nghệ Tiền Phong).


9. Sát hại Lê Quang Sang - Phòng vệ dân sự cổng kho Thanh Bồ, Đức Lợi, Đà Nẵng.


10. Nguyễn Thành - Phòng vệ dân sự cổng kho Thanh Bồ, Đức Lợi, Đà Nẵng.


11. Sát hại Ông Hạ Sỹ Quan Không Quân. (Thấy Sang và Thanh bị đánh, kêu cứu thảm thiết Ông chạy ra can thiệp cũng bị đánh cho đến chết. Xác Ông và 2 em Sang, Thanh cột bằng dây kẽm gai treo lên cổng Thanh Bồ, Đức Lợi. Sau đó, đoàn biểu tình xông vào hai phường Thanh Bồ và Đức Lợi đốt cháy hết khiến người dân phải xuống thuyền chạy ra biển. Số người già, phụ nữ mang thai và trẻ em chạy không kịp chỉ còn lại đống xương khô trong đống lửa vì hai phường đã bị quân đoàn Vạn Hạnh thuộc phe Phật Giáo Ấn Quang đốt cháy sạch. Hiện nay, vẫn còn có một số nạn nhân đang sống tại Úc Châu).


Xin nói thêm về gia đình Tổng Thống Ngô Đình Diệm mà các Thầy cáo buộc “gia đình trị”.


- Ông Ngô Đình Khôi đã bị Việt Cộng sát hại năm 1940 cùng Ông Tạ Thu Thâu và Huỳnh Phú Sổ.

- Giám mục Ngô Đình Thục do Giáo Hội Công Giáo bổ nhiệm cai quản địa phận Vĩnh Long trước ngày TT Diệm chấp chánh.

- Ông Ngô Đình Luyện Đại Sứ VNCH tại Anh Quốc, do Quốc Trưởng Bảo Đại bổ nhiệm trước lúc Tổng Thống Diệm chấp chánh.

- Ông Ngô Đình Nhu làm việc cạnh Tổng Thống giúp soạn thảo kế hoạch nên người ta gọi là: “Ông cố vấn”.

- Ông Ngô Đình Cẩn (Miền Trung còn gọi Cậu Út Trầu).


Các Thầy kết án chế độ bất công gia đình trị, độc quyền tôn giáo trị của TT Ngô Đình Diệm.


a- Vậy sau khi chế độ ấy bị thảm sát hết, thì các chế độ lên thay hầu hết là Phật tử từ 1963-1966 có tới 15 lần thay đổi chính phủ (chưa từng có quốc gia nào trên Thế giới như vậy).


b- Khối Phật Giáo Việt Nam thống nhất Ấn Quang ( PGVNTT/AQ) còn tranh đấu khốc liệt và tàn bạo hơn chế độ TT Diệm nhiều. Sinh viên, học sinh Phật tử (SVHSPT) vẫn biểu tình và còn đập phá, đốt cháy trụ sở, đánh nhau trên đường phố Sài Gòn.


c- Theo cuốn Bạch Thư của Hoà thượng Thích Tâm Châu: "Đùng một cái, một hôm vào khoảng 7 giờ tối, một số tăng tại chùa Ấn Quang, được sự hỗ trợ cuả các dân biểu thân Ấn Quang có súng như: Kiều Mộng Thu v.v… đột nhập vào Việt Nam Quốc Tự (VNQT) bắt Thượng Tọa Viện Trưởng Viện Hoá Đạo Thích Thiện Tường cùng với đông chư tăng đem về nhốt tại chùa Ấn Quang. Ngày hôm sau, Nha Tuyên Úy Phật Giáo can thiệp, mời các vị Ấn Quang ra khỏi VNQT…Vẫn chưa yên. Lại một hôm khác, vào chập tối, phe Ấn Quang lại đem người, đem khí giới tái chiếm VNQT một lần nữa. Lần này họ bắt hết Tăng chúng, lấy hết đồ đạc, nhiều máy may của VNQT, và đốt cháy 1 dãy nhà phía trái của VNQT.”


“Sự việc rõ ràng như thanh thiên bạch nhật, mà nhóm tranh đấu của Ấn Quang, được sự hộ trợ ngầm của Cộng sản nằm vùng, lải nhải vu khống cho VNQT chia rẽ giáo hội, Thích Tâm Châu phá hoại và lũng đoạn GHPGVNTN. Thực như câu phương ngôn của Việt Nam thường nói: "Vừa ăn cướp, vừa la làng”. Cậy đông lấy thịt đè người, mặc sức vu khống, thao túng không coi nhân quả ra chi cả!”


Hòa Thượng Thích Tâm Châu kể tiếp nguyên văn như sau: "Tôi về tới VNQT, bước chân vào cửa văn phòng Viện trưởng VHĐ của tôi thì có 1 biểu ngữ nền vàng chữ đỏ ghi: MUỐN QUẦN CHÚNG TUÂN THEO KỶ LUẬT THÌ PHẢI THEO QUẦN CHÚNG. Tôi vào tơi bàn giấy của tôi có một ĐĨA MÁU, một CON DAO và một huyết thư: "YÊU CẦU CÁC THƯỢNG TỌA TRONG VIỆN HOÁ ĐẠO, KHÔNG ĐƯỢC THEO THƯỢNG TOẠ TÂM CHÂU.” Tôi định lên chánh điện VNQT lễ Phật, tại đây có mấy vị tăng thanh niên không cho tôi vào chánh điện VNQT và hăm doạ, ai muốn vào chùa hãy bước qua xác chết của họ. Tôi vô cùng chán nản, trở về chùa Từ Quang cũng có một ĐĨA MÁU, một CON DAO, và một huyết thư CẤM TÔI KHÔNG ĐƯỢC HOẠT ĐỘNG NỮA. Và người trong chùa cho biết là họ hăm dọa sẽ đốt xe, ám sát. Và, chính các vị tăng thanh niên đang tụ tập tại Niệm Phật Đường Quảng Đức Bàn Cờ định sang chùa Từ Quang giết tôi. May có sư cô Vân biết được, cấp báo cho tôi biết. Tôi trốn thoát.”


Trang 25, Hòa Thượng Tâm Châu viết tiếp: "Nhóm Lập Trường ở Huế ra đời… Thượng Toạ Trí Quang kêu gọi Phật tử đem bàn thờ xuống đường cho các cán bộ Cộng sản nằm vùng tẩu thoát tại Đà Nẵng cũng như một số nơi khác, ngoài việc đem Phật ra đường còn ghìm súng nấp sau tượng Phật bắn ra khi thấy quân đội. Có nơi để bàn thờ Phật trên đống rác”.


Tôn giáo nào trị đây thưa các Thầy trong ban tổ chức?


“Ngày lịch sử trong đời làm chánh trị của Minh Cồ (Tổng Thống Dương Văn Minh) không phải là ngày nhận chức Tổng Thống mà chính là ngày 29-04-75 vì ngày này từ 8 giờ sáng đến 12 giờ khuya Minh Cồ và tôi phải đến "HOÀNG CUNG ẤN QUANG” 5 lần và lần nào cũng với nội dung là “THẦY” cũng hứa hẹn một cách chắc chắn không thể sai lệch là sắp xong. Bên kia chậm lắm là tối 29-04-75 hay sáng 30-04-75 sẽ bàn thảo việc Chính Phủ Liên Hiệp…


Sở dĩ đêm 29-04-75 có chuyện chúng tôi đến Ấn Quang cũng là vì lời hứa miệng của Thích Trí Quang này. Sau lúc 2 giờ sáng, chúng tôi phải rời Ấn Quang về dinh Độc Lập chờ ý “thầy”. Mệt mỏi thật, Minh Cồ ngồi nơi bàn Tổng Thống bên cạnh một dàn điện thoại, trong đó có một cái đặc biệt nhất để nhận ra là cái dành riêng cho “thầy”. Đường dây cho “thầy” không phải là ưu tiên Một mà ưu tiên “Super”…… chứ giải pháp chính trị của tôi coi như chấm dứt và nếu từ giờ phút này nếu có chuyện gì xảy ra đến thì mọi trách nhiệm đều do Tổng Thống, à quên đại tướng quyết định với giải pháp quân sự, mà trong lãnh vực này đại tướng rất rành giỏi hơn tôi. Xin chào Tổng Thống…”


Minh Cồ chỉ trả lời gọn một câu: "THẦY GIẾT TÔI RỒI!” và cúp máy.


Trích trong bài: "TÂM TÌNH CỦA TƯỚNG CÓ TRONG NHÀ TÙ HÀ TÂY”.


Dưới chế độ bất công, gia đình trị và độc quyền tôn giáo trị của chế độ Cộng Hoà Miền Nam Việt Nam”


Thưa các Thầy: Hàng triệu người chết và hiện mang thương tật cũng như hầu hết Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản (CĐNVTNCS) ở hải ngoại ít, nhiều đều có công bảo vệ miền Nam Việt Nam. Chúng tôi hãnh diện và tự hào dưới chế độ Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hoà cho đến ngày Quốc Hận 30-04-1975.


- Không có nhà sư nào bị chính quyền tra tấn, đánh chết trong tù như Thượng Toạ Thích Thiện Minh năm 1978 và vị hoà thượng ở Thái Nguyên Bắc Việt cũng bị tra tấn, chết trong tù.


- Số Tăng sỹ và Phật tử tự thiêu từ 30-04-1975 đến nay có thể lên đến trên 100 (khó có thể thống kê chính xác dưới chế độ Cộng sản).


- Từ năm 1954 đến 30-04-1975, hai chính phủ Đệ Nhất, Đệ Nhị VNCH không trưng dụng 1 tấc đất nào của Phật Giáo. Chính phủ VNCH không xen vào việc điều hành của Phật Giáo cũng như bất cứ Tôn giáo nào như tiến cử, bổ nhiệm, tuyển chọn và huấn luyện v.v…


- Từ năm 1954 đến 30-04-1975, không có bất cứ chùa nào dám đưa nhân vật tai tiếng lên bàn thờ Phật; như hiện nay tên Hồ Chí Minh lãnh đạo Đảng cướp của, giết người, bán nước (bán hải đảo, biển, đất liền cho Trung Cộng). Đã được Thế Giới đưa vào danh sách 13 tên giết người nhiều nhất. (HCM giết 1 triệu 700 ngàn người). Thế mà lại được phong Bồ Tát để ngồi trên bàn thờ Phật ở Bình Dương.


- Từ năm 1954 đến 30-04-1975 trên lãnh thổ VNCH không có số người bỏ trốn ra nước ngoài ngoài vì lý do tỵ nạn chính trị.


- Điều rất quan trọng là: Những cấp lãnh đạo VNCH“cộng hòa miền Nam Việt Nam” từ 1954 đến 30-4-1975 không ai dám ký nhượng, bán một tấc đất cho Ngoại bang.


-Quân-Dân-Cán-Chính chúng tôi chiến đấu hy sinh xương máu để bảo vệ chính nghĩa nhân bản, quyền tư do THẬT SỰ cho tất cả công dân cũng như các tôn giáo; như đã ghi trên có những ưu điểm gấp ngàn lần chế độ csVN ngày nay.


Các Thầy: KHÔNG NHÌN THẤY ĐƯỢC SAO? KHÔNG NGHE ĐƯỢC SAO? Các Thầy cáo buộc: “các chế độ nối tiếp”; vậy các Thầy xếp các chế độ VNCH ngang bằng chế độ Việt Cộng bán nước, cướp của, giết người, cúi mặt làm tôi tớ cho Trung Cộng, khiến hàng trăm ngư dân miền Trung bị chết vì đạn, vì bị tầu “Lạ” đâm, phải bán tầu để có tiền sang Trung Cộng chuộc người thân bị tù, nay họ phải ra làm mướn cho tầu Trung Cộng ngay trên vùng biển của mình. Những người yêu nước thì bị trù dập dã man do những tai sai Cộng Sản để lập công giữ Đảng tồn tại; khiến đại họa mất nước vào tay Trung Cộng mỗi ngày một thấy gần. Chế độ VNCH chưa từng có thảm trạng trên.


Liên Nguyễn < liennguyen2907@y7mail.com>

Sydney 31-5-2013


---------------------------------

Các bài liên quan


- Hội Sử-Học Việt-Nam tại Âu-Châu: Bản Lên Tiếng Thứ Ba_Liên Quan Đến Án-Mạng Giết Chết Hòa Thượng Thích Quảng-Đức Ngày 11-06-1963 

- Hội Sử-Học Việt-Nam tại Âu-Châu: Bản Lên Tiếng Thứ Hai_Về Việc Tưởng niệm 50 Năm Hòa thượng Quảng-Đức Tự-Thiêu Không Phù Hợp Với Chánh Pháp, Chánh Tín và Nhân Tâm



Có thể nói rằng, việc vua Bảo Đại (mà đây là lần thứ 3) và nhóm thân cận của ông chọn ông Ngô Đình Diệm cho hoàn cảnh đất nước năm 1954 là điều làm thông minh, chính trực nhứt, có công lớn nhất đời làm hoàng đế của ông.