mercredi 20 avril 2016

CON ĐƯỜNG DUY NHẤT CỨU NƯỚC: ĐÒI MỸ TRẢ NỢ MÁU BẰNG CÁCH CỨU VIỆT NAM




CON ĐƯỜNG DUY NHT CU NƯỚC: 
ĐÒI MỸ TRẢ NỢ MÁU BẰNG CÁCH CỨU VIỆT NAM


Cong Tran <congtran405@yahoo.com>

2014-09-11 4:11 GMT+07:00 Cong Tran <congtran405@yahoo.com>:

Kính thưa Bác sĩ Nguyễn Thị Thanh.


Trước hết tôi xin lỗi Bà, vì tôi không thấu hiểu ý nghĩa sâu xa của Bà trong vụ Mỹ có liên hệ đến vụ đảo chánh, lật đổ cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, đưa đến hậu quả "Mất Miền Nam vào tay bọn Cộng sản Bắc Việt. Rồi mất nước VN vào tay giặc Tàu Phù.


Như vậy có nghĩa là "Mỹ có nợ máu với VNCH". Phải chi Bà nói rỏ nghĩa hơn rằng "Mỹ có "Trách nhiệm" trong vụ Mất Miến Nam, do Mỹ tổ chức đão chánh......., thì tôi đâu có hiểu lầm. 


Vậy xin Bà bỏ lổi cho, và bỏ qua  chuyện nầy.
Tôi xin lập lại lời kết luận của tôi trong bài viết trước đây, rằng là "Tôi rất ngưỡng mộ Bà, và thán phục tinh thần yêu nước thương dân của Bà" Tôi xin minh xác là Bà và Tôi là người cùng chung chiến tuyến". Để chứng minh , tôi kính tặng bà bài thơ chống cộng của tôi  mong Bà thưởng lãm(xem attach.)

T.C./Lính già GòCông.


2014-09-11 3:06 GMT+07:00 Véronique Thùy Hương <verothuyhuong@gmail.com>:


2014-09-10 21:58 GMT+02:00 Nguyen Thi Thanh dr.thanh101@gmail.com [DiendanDanToc] <DiendanDanToc@yahoogroups.com>:
 




Kính thưa toàn thể Quý Vị,
Kính thưa ông anh Công Trần “Lính Già Gò Công”,

Tôi rất cám ơn và bái phục bức thư lý luận rất hay và chí tình của ông anh “Lính Già Gò Công”,, người đã vào cái tuổi đáng bậc Anh Hai, Anh Cả của CĐNVHN. 

Những điều ông anh nói, hay những người khác nói như ông anh trên DĐ hoàn toàn đúng theo ông anh, theo những người khác.  Nhưng lại hoàn toàn sai theo suy nghĩ và lý luận của tôi :


A - Theo tôi người Mỹ hoàn toàn không có nợ máu gì với CSBV trong thời kỳ chiến tranh hết trơn hết trọi anh Gò Công ạ. Tại sao tôi khẳng định như vậy. Liên Xô, Tàu giúp CSBV xâm lăng Miền Nam, vi phạm Hiệp định Paris.  Miền Nam chỉ tự vệ, và Mỹ là Đồng Minh của Nam VN thì giúp đánh đuổi CSBV, như vậy thì có gì gọi là nợ máu.

CSBV vi phạm Hiệp Định Genève, là người nhảy qua biên giới Bắc Nam, là người bắn viên đạn đầu tiên đánh chiếm giết hại Miền Nam, mưu đồ, giả dối lập MTGPMN làm cò mồi, chối cãi, cho rằng là do dân Miền tự lập lên (vì vậy sau 30/4/75 MTGPMN chỉ còn là tay sai chầu rìa) để lập mưu đánh chiếm Miền Nam bằng nội công ngoại kích, một tay ngoài, ba tay trong.

Vào thời gian MTGPMN thành lập ai ai cũng biết đó là con đẻ của CSBV, Mỹ cũng biết, thế giới cũng biết. Vậy mà Mỹ (Kissinger) và VNCH cố tình làm như khờ khạo, không chứng minh ra sự thật lại cố tình làm như ngây thơ dại dột tin, chấp nhận cho MTGPMN ngồi vào bàn hội nghị Hiệp Định Paris 1973 ngang hàng với VNCH (lúc đó tôi tức ứa máu lên mà không nói gì được). Đây là một âm mưu vĩ đại, tội hình sự quốc tế, lấy khoa học tâm lý mà chứng minh thì rõ rành rành không chối cĩa được.  

Mỹ giúp VN đánh CSBV, người Mỹ cũng đổ máu, cũng chết tràn ra.  Nếu mà CSBV nói Mỹ nợ máu CSBV, thì CSBV cũng nợ máu Hoa Kỳ chứ.  Trong chiến tranh đánh giết nhau thì không ai nợ ai, chỉ có kẻ xâm lăng là có lợi mà thôi, kẻ bị xâm lăng thì phải lo đề phòng là bổn phận và trách nhiệm. Xem ông Mac Cain, bị tù tội khổ sở biết bao, mà sau này ông có tấm lòng nhân ái, vị tha đối xử với chính phủ XHCNVN như thế nào? Đủ thấy ai, thấy phe nào đáng xưng là phe có những nhân vật tối ưu. Tôi cũng bị CS bỏ tù vì tôi chống 6 vụ tham những tại 6 nơi tôi làm việc, mà nay tôi về nước trị bịnh miễn phí cho đồng bào bất phận là ai QG/CS, bất phân tôn giáo CG hay PG (vì tôi là CG tông truyền) tình thầy thuốc, Y đức của tôi đối xử như nhau, hoàn toàn không phân biệt, đủ thấy đâu là chính nghĩa…

B - Vậy tại sao tôi nói Mỹ có nợ máu với Việt Nam. Một nợ máu khủng khiếp của người cùng chiến tuyến mới chết chứ. Một nợ máu khủng khiếp nhất mà cả thế giới phải kinh hoàng:  Đó là Hoa Kỳ đã chủ mưu độc ác mua chuộc tướng tá của TT Ngô Đình Diệm, mua chuộc Phật Giáo Ấn Quang giết 1 vị chân tu Phật Giáo dưới hình thức tự thiêu để đánh sập VNCH Đệ I.  Khi anh em Tổng Thống Ngô Đinh Diệm bị giết, thì tôi cũng như nhiều người Miền Nam và đặt biệt là CSBV đã biết ngay là phần thắng về CSBV rồi, chỉ còn là vấn đề thời gian. Cái nầy gọi là gì nếu không là nợ máu.

Chính vì biết như vậy, nên tôi đã hy sinh sự nghiệp làm giáo sư dạy Sinh lý học Đại học Moncton tại Moncton New Brunswick Canada, tình nguyện về giúp nước năm 1968, và được đặc trách ngay trông coi Bộ Xã Hội-Cứu Trợ với danh nghĩa là Phụ tá của Bộ trưởng Y tế Trần Lữ Y (ông ta trông coi 3 bộ Y tế / Xã Hội và Cứu Trợ, dành 2 bộ XH/CT cho tôi).  

Năm 1972 tôi một mình đi Pháp thuyết trình khắp nơi tại Paris và vài tỉnh khác như Marseille, Lyon để cứu Miền Nam, rằng Miền Nam không phải là phe gây chiến tranh. Miền Nam VN chỉ làm công việc tự vệ mà bị thế giới gọi là Diều hâu. CSBV đi xâm lăng thì được tặng danh hiệu Bồ câu và được giải Nobel Hòa bình cho kissinger và Lê Đức Thọ cán bộ cao cấp Hà Nội là hoàn toàn nghe theo âm mưu sai lạc của Kissinger, bất công một cách đại ngu xuẩn.

Tòa Đại sứ VN tại Paris thấy vậy tháp tùng với tôi, giúp tôi phương tiện đi khắp nước Pháp thuyết trình nói lên việc xâm lăng của CSBV đối với Miền Nam, bằng cách vi phạm trắng trợn Hiệp định Paris, láo khoét về việc lập MTGPMN..vv...

Tôi lại xin tòa Đại sứ Paris giúp cá nhân tôi phương tiện đi Mỹ thuyết trình chinh phục chính quyền và nhân dân Mỹ. Nhưng Tòa Đại sứ VN tại Paris hèn nhác quá, họ trả lời với tôi rằng họ « không có quyền gì bên Mỹ dầu là tôi chỉ xin giúp phương tiện » dầu là tôi tự nguyện trách nhiệm về tôi tất cả.

Tôi tự nghĩ nếu năm 1972 tôi được qua Mỹ đi thuyết trình thì tôi có thể ngăn chặn hoặc là ảnh hưởng tới Hiệp định Paris dưới một hình thức nào đó. Nhưng Tòa Đại sứ VN ở Paris đã sợ sệt từ chối giúp tôi.

Những hoạt động của tôi tại Paris lên báo chí khắp nước Pháp về đến VN. Do vậy khi tôi về nước vào tháng Giêng 1973, Đại tướng Thủ tướng Trần Thiện Khiên nghe tiếng tôi, ông bèn nhờ LM Cao Văn Luận (LM Luận vốn là Tuyên Úy của Đoàn Học Sinh CG VN mà tôi là Đoàn trưỏng rất thân thiết với cha Luận) đến mời tôi vào dinh Thủ tướng gặp Th.T. Khiêm. Ông Khiêm phong ngay cho tôi làm Thủ lãnh Nữ Nhân dân Tự vệ VN với Carte Blanche !!!  Sau đó Thủ tướng Khiêm đưa tôi đến ăn tiệc lớn tại Tòa Đại sứ Mỹ tổ chức đặc biệt để gặp tôi, trao đổi nhiều điều lâu dài với giới chức cao cấp Tòa Đại sứ Mỹ, họ hoàn toàn đồng thuận với tôi về mọi vấn đề.  Nhưng tiếc thay, mọi sự đều đã quá trể. Báo chí Mỹ chẳng hiều tình hình chiến tranh VN, viết bài ùng hộ CSBV. Kissinger đã đi đêm bán VNCH Miền Nam cho Tàu, đạp đổ giết chết VNCH II, kéo Mỹ ký kết Hiệp định Đình chiến Paris với Tàu, gián tiếp bán hay dâng Miền Nam cho Bắc Việt cho Tàu cộng. Cái nầy gọi là gì nếu không là nợ máu.


C- Theo tin do Hoa Kỳ bật mí và chính tôi cũng nghe từ trước rằng năm 1973, bom Mỹ thả quyết liệt, TBT Lê Duẩn của CP/CSBV đã đánh giây thép cho CIA xin đầu hàng vô điều kiện. Nhưng CIA đã dấu VNCH và dấu cả chính phủ Mỹ tin nầy. Nhưng tại Việt Nam tin cũng rỉ rả ra, tôi cũng đã nghe thấy, nhưng lúc đó không có bằng chứng.  Cái nầy gọi là gì nếu không là nợ máu.


D- Đáng ra Mỹ là một siêu cường số 1 thế giới, Minh chủ hoàn cầu dám làm sai thì phải dám chịu trách nhiệm bồi thường nợ máu xứng đáng chp VNCH. Khi CSBV tiếp tục vi phạm Hiệp định quốc tế Paris lần thứ 2. Mỹ đã cố tình cho Tàu đánh chiếm Hoàng Sa của Miền Nam VN. Cái nầy gọi là gì nếu không là nợ máu.


E- Và ngay sau ngày 30/4/1975, toàn dân Miền Nam VN, toàn QLVNCH, hàng hàng lớp lớp từng đoàn chiến sĩ Binh nhì của các Binh chuẩn QLVNCH hơn ong vở tổ, bỏ mủ, bỏ áo bỏ quần, chỉ còn cái quần xà lỏn trên thân, từng đoàn đông đúc bỏ chạy trốn hoảng loạn ngược xuôi trước mặt nhà tôi tại đường Phan Thanh Giản làm tôi đứng trên lang cang nhìn mà tim xốn đau, không khóc mà nước mắt ròng ròng, thì Mỹ phải biết người Việt Miền Nam ngán sợ CSBV như thế nào chứ ! Mỹ không có một chút lương tâm, có thể ngồi xem đàn bà Nam VN bị hãm hiếp trên biển hàng hàng lớp lớp, nhân dân Miền Nam chết đường, chết bụi, chết biển đau khổ, họ chỉ lo cho người Mỹ và những kẻ thân Mỹ lên máy bay chạy trốn CS. Nhân dân Miền Nam vô cùng đau đớn đến độ liều chết đeo theo bánh xe máy bay hơn kiến gặp lụt, tất nhiên bị rớt xuống chết hết. Người Mỹ thật khong có tình người, chỉ ích kỷ sống, làm việc vì quyền lợi của họ.  Cái nầy gọi là gì nếu không là nợ máu.


G- Nếu Mỹ là những con người có lương tâm thì tối thiểu phải hành động như Th,T Diệm. Th.T NĐD chống chia đôi đất nước, ông không có bổn phận gì, vậy mà trong thế mới rất cô đơn yếu thế, trước khói lữa nguy hiểm, vậy mà ông lên đường ra Hà Nội kêu gọi tổ chức cho đồng bào Miền Bắc di tản vào Nam thoải mai dầu CSMB dùng bạo lức, âm mưu cố tình ngăn chặn. ThT đã tranh dấu để một thời gian dài cho toàn dân quốc gia Miền Bắc, Miền Nam tự do lựa chọn, di tản ra Bắc, đi ngoại quốc hay bằng lòng sống trong XHCN như vào năm 1954.  Vậy mà Mỹ nở tâm xô đẩy toàn dân Miền Nam vào những bàn tay sắc máu của CSBV. Mỹ quá kinh nghiệm sự gian manh độc ác, dối trá của CS quốc tế quá đi rồi chứ.  Vậy cái nầy gọi là gì nếu không là nợ máu.  


H – Toàn thể nhân dân VN quân cán chính, trí thức, tôn giáo, doanh nhân, thương gia, nông, công có tội tình gì mà Mỹ nở đẩy tất cả vào tay CSBV, mặc cho chúng làm tình làm tội, xẽ thịt phân thay trả thù không chút nhân tính. Thật ra ông Lê Duẩn đã có chương trình cắt cổ giết và giết tất cả người Miền Nam như Pôn Pốt Insêri của Cambôchia. Nhưng chính nhờ cuộc di tản vĩ đại do TT Diệm tổ chức năm 1954 cho người Việt Miền Bắc di tản vào Nam, nhờ đó mà sinh ra đầy dẫy tình máu huyết mạch đậm đà của cán bộ cao cấp CSBV với bà con của họ vào Nam năm 1954 nên họ không nở giết hết như Cambôchia, mà chỉ đuổi ra khỏi thanh phố đi đày lao động lao khổ hình dưới hình thức "kinh tế mới" và “học tập cải tạo”.  Cái nầy gọi là gì nếu không là nợ máu.  
    

I-  Một QLVNCH gồm hơn triệu người cùng những đoàn quân dân hổ trợ địa phương như Nhân dân Tự vệ chẳng hạn, đông hàng chục triệu, là những quân nhân anh hùng Miền Nam đã từng sát vai chung cánh với quân đội Mỹ bảo vệ dân Miền Nam tránh chính sách ác độc giết người CS Mác-Lê quốc tế xâm lăng, lại bị quân đội Mỹ thâu hết khí giới, đá đít cho CSBV, CS Tàu làm thịt. Còn quân Mỹ thì bỏ chạy an toàn. Thật ra ông Lê Duẩn đã có chương trình cắt cổ hết quân cán chính Miền Nam, giết và đuổi dân như Pôn Pốt Insêri của Cambôchia. Nhưng chính nhờ cuộc di tản vĩ đại do TT Diệm tổ chức năm 1954 cho NV miền Bắc mà sinh ra đầy dẫy tình máu huyết mạch đậm đà của cán bộ cao cấp CSMB nên họ không nở giết hết người Việt miền Nam như Cambôchia, mà chỉ đi đày lao động khổ hình dưới hình thức “học tập cải tạo”.  Cái nầy gọi là gì nếu không là nợ máu.


K-  Mỹ tự chuyên đặt tên gián điệp CS Dương Văn Minh làm tổng thống để dâng Miền Nam cho CSBV tức dâng toàn nước Việt Nam cho cộng sản Trung quốc, tức giết bỏ Tổ quốc và dân tộc VN. Thì cái nợ máu nầy còn vĩ đại đến như thế nào đây.
*      
Kính thưa toàn thể Quý Vị,

Kính thưa ông anh Công Trần “Lính Già Gò Công”,

Đến đây thì chắc là toàn thể quý vị và ông anh Công Trần hiểu tôi nói nợ máu ai rồi. Tôi xin không dông dài về vấn đề nầy nữa mà xin đi vào thực tế. Là :

Tôi không ngờ rằng toàn thể CĐ/NVQGHN không hề thấy Mỹ đã nợ máu VNCH Đệ I và Đệ II cùng Tổ quốc VN, toàn thể dân tộc VN đến như vậy, đến mất nước, tiêu diệt nòi giống về tay Tàu Chệt như ngày nay.

Riêng đối với VNCH Đệ II dầu có một số tham quan hối lộ, nhưng đối với các chính quyền CS khắp thế giới trong đó có CSVN, thì những vụ tham nhũng của VNCH II chỉ như con kiến bên cạnh con voi, có gì đáng nói đến. Dân Mỹ cũng tham ô chán đi đó. Vậy nên với VNCH II, khi Mỹ tự động cúp viện trợ để dẹp chính quyền VNCH II Miền Nam và Mỹ tự chuyên đặt tên gián điệp Dương Văn Minh làm tổng thống để dâng Miền Nam cho CSBV tức dâng toàn nước Việt Nam cho cộng sản Trung quốc, tức giết bỏ Tổ quốc và dân tộc VN. Thì cái nợ máu nầy còn vĩ đại đến như thế nào đây.

Nhiều lần tôi lên tiếng trên DĐ nói rằng có BỮU BỐI CỨU NƯỚC chống xâm lăng Tàu là từ những cái nợ máu trên đây vậy đó. Bữu Bối ấy là các món nợ vĩ đại của Mỹ đối với toàn dân Miền Nam, với nước Việt Nam. Nay trả cho VN chứ không phải trả cho ĐCSVN bằng cách đuổi giặc Tàu ra khỏi VN tức là đuổi luôn bọn VGBN CSVN đã đem dâng toàn nước hết cho Tàu mà hiện tại rành rành ra TBT Nguyễn Phú Trọng vô lương tâm, đã làm dơ bẩn máu anh hùng VN chảy trong huyết quản ông ta, ông ta quá sức bỉ mặt, xấu mồn tuyên bố thẳng thừng theo làm nô lệ Tàu.  

Cho nên ai dám nói đi đòi nợ là làm lợi cho phe CSVGBN với hiệp ước Thành Đô và mọi sự thật tỏ ra khắp nơi từ trên gần 20 năm nay là nói sai, nói bậy bạ, ngu xuẩn, điên khùng.
*
Trong bức thư dưới đây ông anh Công Trần đã nói với tôi rằng:

Nếu họ (Mỹ) thấy hành động của Tàu cộng gây thiệt hại quyền lợi của nước họ, thì họ sẽ chống lại ngay, không cần ai vận động. Trái lại, dù ai năn nỉ họ, họ cũng sẽ không làm. (Và) Nếu vận động (của tôi Thanh TT) mà có kết quả, thì CĐNVHN sẽ không nề hà, nhưng vấn đề là xong việc rồi, nguỵ quyền Hànôi có thay đổi thể chế hay không? Hay là bọn VC độc tài vẫn ngồi lì lại đó

Nhưng nếu, CĐ/NVHN có người đứng ra giúp cho tôi có tiếng nói lên trước mặt Lưỡng Viện  Hoa Kỳ, trước mặt chính phủ Mỹ là do những “hành động gây nợ máu kích xù với những hậu quả động trời” không những nợ máu chỉ là chuyện chết người là chuyện nhỏ, nhưng :

Đây còn là nợ máu là giết mất một Đất nước Anh hùng Việt Nam, nợ giết mất một Tổ quốc, một Dân tộc có thừa khả năng trở nên cường thịnh nhất Đông Nam Á, nợ tiêu diệt một Dân tộc bất khuất mà Giới Nữ yêu nước dũng mãnh hơn bất cứ dân tộc nào trên thế giới, nợ một sự biến mất nước Việt Nam trên bản đồ thế giới.  

Nợ vĩ đại như thế đó, mà việc trả nợ lại quá dễ dàng, quá rẻ :

ĐUỔI QUÂN XÂM LĂNG TÀU RA KHỎI BIÊN GIỚI VN cho dân tộc Việt Nam và có lợi cho Mỹ.

Chứ đâu phải có lợi cho ĐCSVN hay cho XHCN. Vì CSVN đâu muốn độc lập, bằng cớ hiệp ước Thành Đô của nhóm lãnh đạo CSVN đã dâng VN cho Tàu rồi kia mà, mà việc dâng họ làm gần xong 100% rồi đó.

Quý vị thử tưởng tượng, nếu CĐNVQGHN cùng tôi lập Phái Đoàn Cứu Nguy Tổ Quốc đi gặp Lưỡng Viện Hoa Kỳ đòi được món nợ QUỐC GIA VĨ ĐẠI đó cho VN từ tay Mỹ, thì chắc chắn Mỹ vì quyền lợi của họ trên Biên Đông và vì quyền lợi của Hòa bình và Công lý của cả Thế giới thì làm sao mà Hoa Kỳ có thể bỏ qua được. Và chắc chắn rất hợp ý Mỹ, Mỹ sẽ có lý mà thi hành và Mỹ muốn thì việc đuổi Tàu xâm lăng VN nào có khó gì với họ và cũng hợp ý họ, có lợi cho họ và thế giới. Họ đang chờ đợi, mong mỏi chúng ta làm công việc hệ trọng nầy đó anh chị em CĐNVHN ơi !!!

Và tôi tin rằng Mỹ cũng đang hy vọng chúng ta biết làm như vậy. Bằng cớ tại sao họ không quan tâm đến các thức dân khác đứng lên hoạt động và nắm nhiều chức tước trong quân đội hùng mạnh nhất của nước Mỹ mà họ cố tình đưa người Việt Nam, thanh niên VN kể cả nam lẫn nữ vào Quân đội Mỹ để chuẩn bị….

Và khi quân đội Mỹ giúp đuổi xâm lăng Tàu ra khỏi biên giới lãnh thổ lãnh hải Việt Nam, thì dân Mỹ gốc Việt sẽ ào ạt xung phong nhập ngủ lên đường cứu quốc dưới mọi hình thức.

Trong hoàn cảnh như vậy thì, một ngày mai khi giặc Tàu cuốn gói thì chắc rằng VGCS cũng cuốn gói chạy theo như Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc chứ ai dám còn mặc mủi nào mà ngồi ì lại bán nước cho Tàu chứ. Và số những người CSVN còn ở lại thì tôi tin 100% đó là những kẻ bỏ thẻ đảng vì họ là những người yêu nước đã mở bừng mắt, chống xâm lăng, yêu chuộng nhân quyền dân quyền đa đảng đa nguyên như các vị nhìn thấy những bản Kiến nghị của đảng viên CSVN cứ tiếp tục lên tiếng ngày một ngày hai.

Thưa anh Công Trần,
Tổ quốc và dân tộc chúng ta đang rên xiết dưới ách thống trị của ĐCSVN. Và nước VN dã lọt vào miệng cá mập Chệt Chuộc Chù Tàu Phù rồi đó. Tôi ngồi đây, Tàu nó đâu thèm giết một bàbà 80 tuổi làm chi, toàn dân VN căm gan với Tàu, Tàu đang dùng thuốc độc thức ăn giết dần. 

Anh đã nói “Nếu vận động (của tôi) mà có kết quả, thì CĐNVHN sẽ không nề hà...,” thì xin anh giữ lời giúp tôi cứu nước, vì vận động của tôi chắc chắn sẽ có kết quả, nếu như vận động của tôi không thành thì tôi xin trả giá bằng tất cả tài sản và mạng sống của tôi.  Anh với tư cách Anh Hai, Anh Cả trong CĐ/NVHN, xin hãy lên tiếng kêu gọi toàn thể CĐNVHN, kẻ thương tôi cũng như người hiềm khích ganh tị ghét bỏ hay muốn hãm hại, hãy đoàn kết lại ủng hộ tôi một lúc thôi.

Tôi xin đứng lên ôm Bữu Bối đi du thuyết đòi Lưỡng Viện Mỹ món nợ Tổ Quốc Dân Tộc VN, không cần buộc người Mỹ phải trả, mà họ sẽ vui mừng trả cho ngay.    

Anh và toàn CĐNVHN giúp tôi, tôi sẽ từ bỏ tất cả dầu có chữa mấy ngàn người lành ung thư, dầu có làm thêm mấy bằng phát minh y khoa mà tôi đang ghi ghi chép chép, tôi cũng dẹp bỏ hết. Dù có giải thưởng Nobel đến tay, tôi cũng dẹp.  Một xin xếp (không có bút nghiên) mà là xếp máy Láp tốp, xếp ống mạch, xếp thuốc đặc trị, con cháu, nhà cửa, lên đường ngay cứu quốc.
 
Tôi long trọng xin thề trước mặt Thiên Chúa của tôi chịu nạn chịu chết trên cây Thánh Giá, thề trên Thánh Kinh Chúa Giêsu, thề trước Tổ Quốc Việt Nam, thề trước Dân Tộc VN, trước hồn thiêng đất nước, trước vong linh bao anh hùng liệt sĩ Nam Nữ VN, trước mặt Tổ tiên gần, trước mặt Song Thân tôi, trên đầu con cháu tôi, trên sinh mạng tôi quyết không sai lời, quyết phải chiến đấu và chiến thắng trong thuyết phục Lưỡng Viện Hoa Kỳ.

Xin chúc anh Công Trần cùng Quý vị mọi điều tốt đẹp nhất.
Thanh Trưng Triệu

2014-09-10 16:22 GMT+07:00
Vào 06:01 Ngày 08 tháng 07 năm 2014, "Cong Tran" <congtran405@yahoo.com> đã viết:

Kính chào Bs. Thanh Trưng Triệu.

Trước hết tôi xin tự giới thiệu tôi với bà, tôi là một người lính VNCH già, tuổi đã qua khỏi ngưởng cửa 90, đang lưu vong trên đất Mỹ.

Tôi đã đọc nhiều bài viết của Bà trên diển đàn, và rất ngưỡng mộ  và trân trọng sự quan tâm tha thiết, lòng yêu nước của Bà tới vận mạng của tổ quốc, và lòng nhân ái của Bà đối với bịnh nhân ung thư nghèo ở quê nhà.

Nhưng sau khi đọc bài viết Bà trao đổi ý kiến với ông Paul Vân, tôi xin Bà cho phép tôi  góp thêm ý kiến trong những vấn đề dưới đây để làm rõ thêm chân lý. Bà viết:

A)- Cộng đồng NVHN nên  vận động với các nước có "Nợ Máu" với VN ( trong số đó có cả Mỹ( ?) để giúp VC chống Tàu Cộng. 

Thưa Bà, Tôi nghĩ rằng:

1)- Quốc gia nào trong khối tự do cũng có Toà Đại sứ , tức là tai mắt, ở VN. Họ biết hết. Nếu họ thấy hành động của Tàu cộng gây thiệt hại quyền lợi của nước họ, thì họ sẽ chống lại ngay, không cần ai vận động. Trái lại, dù ai năn nỉ họ, họ cũng sẽ không làm.

Nếu vận động mà có kết quả, thì CĐNVHN sẽ không nệ hà, nhưng vấn đề là xong việc rồi, nguỵ quyền Hànôi có thay đổi thể chế hay không? Hay là bọn VC độc tài vẫn ngồi lì đó, tiếp tục cướp nhà, cướp đất của nhân dân để trục lợi, bỏ tù dân một cách tuỳ tiện: Mặc áo thung có chữ "Hoàng Sa, Trường Sa của VN" cũng  bị tù, sáng tác nhạc yêu nước, tù, biểu tình chống ngoại xâm, tù. Công an đánh dân như đánh môt con vật. Tự đặt luật để bỏ tù người nói lên điều sai trái của Chánh phủ v.v... 
Bọn nguỵ quyền VC là bọn bạo chúa. Ai cũng cố ngai vàng cho bạo chúa sẽ liên đới đắc tội với nhân dân, tôi nghĩ như vậy.

2)- Có nên hoà hợp với VC để lo chung việc nước? Tôi khẳng định là không. Lịch sữ đã chứng minh: Số phận của các đảng phái quốc gia trong phong trào Việt Minh hồi năm 1945 ra sao? Số phận của Mặt Trân giải Phóng Miền Nam của Ls. Nguyễn Hửu Thọ ra sao? Gần đây nhất, Phó TT Nguyễn Cao Kỳ, hoà hợp, cho bọn nó dùng làm công cụ tuyên truyền. Công to biết bao. Khi qua đời xin một mảnh đất nhỏ để chôn thây, có được hay không? Vậy mà Bà nghĩ rằng ngưòi VNCH nào có tài, chịu trở về, sẽ được bọn nó trọng dụng cho làmTướng !!!  Tôi hiểu Bà,  chớ những người không hiểu Bà, sẽ cho rằng Bà đang quảng cáo cho VC, theo như nghị quyết 36, thì chắc Bà sẽ lâm cảnh tình ngay, lý gian . 
Ông Paul Vân nói "Dis moi qui tu hantes, je te dirais qui tu es"là đúng đó Bà ạ.

B)- Từ trước đến nay, tôi chỉ nghe VC nói MỸ có nợ máu với VN, chớ chưa có ai trong cộng đồng NVTNCS nói như bà nói như thế.
Chắc Bà cũng biết, chiến tranh VN do bọn xâm lược VC gây ra. VNCH bị bắt buộc phải đánh để tự vệ. Mỹ tham chiến để ngăn chận  CS tràn xuống, nhuộm đỏ cả vùng Đông Nam Á. Nếu Bà thấy sự tàn ác của CS như bây giờ, thì chuyện làm của Mỹ rất đúng. Nếu CS Bắc Việt không đưa quân khỏi vĩ tuyến 17 để tấn công  Miền Nam, thì chiến tranh VN sẽ không xảy ra, làm chết mấy triệu người của hai miền Nam, Bắc. Vậy ai là người có nợ máu với nhân dân VN? Tại sao lại Mỹ ?
Mỹ tham chiến ở VN cũng giống như đã làm ở Nam Hàn, mà tôi có nghe người Nam Hàn nào nói Mỹ có nợ máu với Triều Tiên đâu. Chỉ bọn Bắc TT mới kết tội Mỹ như vậy mà thôi. Nay tôi thấy bà viết "Mỹ có nợ máu" với VNCH, tôi quá đổi ngạc nhiên. 

C)- "Cách chống cộng của NVHN làm cho VC sợ Mỹ, mà ngã sâu vào vòng tay Tàu Cộng".
Theo tôi, thì cho đến nay NVHN chống cộng còn quá yếu rồi, không thể làm gì yếu hơn nữa. 
Tôi xin tổng kết công tác chống cộng của NVHN như sau:
 Biểu tình đả đảo các chánh khách của VC viếng thăm Mỹ (không lẻ chào đón, hoan hô, choàng vòng hoa).Vận động với chánh quyền Mỹ không cho cờ máu CS treo khắp nơi trên nước Mỹ. Vân động cấm cửa nhân viên chánh phủ VC có mặt tại một vài thành phố Mỹ có đông NVHN cư ngụ. Nộp thỉnh nguyện thư xin Mỹ can thiệp vấn đề Dân chủ, Nhân quyền ở VN. Chống văn công VN tuyên truyền cho nghị quyết 36. Đó, Bà thấy có gì quá khích đâu.

Chống như vậy, mà nó ngày càng lộng hành, quậy phá tùm lum, chớ nó có sợ gì đâu.Chuyện bọn nó ngả vào vòng tay Tàu Cộng thì đã có "4 Tốt, 16 Chữ Vàng" từ lâu rồi Bà ơi. Bà không nghe Đại Tướng Phùng Quang Thanh gọi Tàu Cộng là bạn sao?

Thơ đã dài rồi. Tôi xin lổi, đã làm mất thời giờ quý báo của Bà.
Tôi xin nói rỏ một lần nữa, là tôi thấy Bà là người trí thức, nói năng hoà nhả, tôi mới dám thảo luận với bà. Chớ tôi sợ diển đàn lắm. Nhiều người trên diển đàn, kể cã mấy  nhà khoa bản, khi cải nhau, chữi nhau như hàng tôm, hàng cá. Họ dùng từ ngữ bọn đầu đường xó chợ. Tôi già rồi, và bản tánh tôi nhu hoà, cho nên tôi không muốn dây dưa với những hạng người như vậy. Chớ không phải tôi sợ thua kém họ đâu. Họ có bằng cắp cao trong trường học. Nhưng bằng cấp trong trường đời, chưa chắc họ đã hơn tôi.

Thưa Bà, nếu trong bài viết nầy, tôi vô tình có lời lẻ nào không lọt tai Bà, xin Bà bỏ qua cho.
Kính chúc Bà và bửu quyến thân tâm an lạc.
Lính già Gò Công.._,_.___


Posted by: Nguyen Thi Thanh <dr.thanh101@gmail.com>




Dien dan Dan-Toc [D DDT] - Dien dan thong tin d a chieu.



D DDT ton trong tat ca moi di biet trong moi lanh vuc, bao gom ca chinh tri, ton giao...



DDDT khong chap nhan ngon ngu khiem nha; xin tranh luan, phan bien...trong tinh than xay dung, on hoa, tuong kinh...ngon ngu khong nen di qua xa.



Tran trong
Chu nhiem Dien dan Dan-Toc
Dong Hai-Nguyen Duc Hien

·         New Members 2

.

__,_._,___





samedi 16 avril 2016

NHẬN ĐỊNH VỀ SỰ XUẤT HIỆN BẤT NGỜ CỦA CỰU ĐT. THT. TRẦN THIỆN KHIÊM




Thứ Sáu, ngày 22 tháng 10 năm 2010

Ts. Bs Nguyễn Thị Thanh viết về Cựu Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm 

 ***

 

NHẬN ĐỊNH VỀ SỰ XUẤT HIỆN 
BẤT NGỜ CỦA CỰU ĐT. THT. 
TRẦN THIỆN KHIÊM
 
      
 
 
Kính thưa Quý Vị,
 
Bài viết nầy hơi phứt tạp và bất thường, vì nó vừa chứng minh cho tôi vài sự thật và cũng cũng vừa giải thích những vài tâm tình oan khúc của vị cựu Đại tướng Thủ tướng Trần hiện Khiêm của VNCH mà thiết tưởng rằng trên cuộc đời nầy khó ai có thể hiểu thấu cho ông.  
 
Tôi xin phép quí vị nghe tôi tâm sự rõ ràng đầu đuôi để khỏi có sự hiểu lầm rằng chuyện khó hiểu, tôi tôi khoe khoang, hay nhiều lời chi dông dài, vì hằng ngày quý vị luôn nghe khôn xiết chúng nhai đi nhai lại không ngừng suốt từ 3 năm nay trên các DĐ những lời vu khống điêu ngoa, những lời mạ lỵ xảo quyệt, những lời xúc phạm đểu giả nhắm vào cá nhân tôi, công việc, lòng yêu  nước của tôi, bằng cấp cùng sự nghiệp của tôi với những chữ “Thanh thủm”, “con CS bưng bô” “con đĩ thập thành”, “con điếm đỏ đít giang mai”, “con bác sĩ CS sát tử 32 nhân mạng”, “con bác sĩ dỏm” “bằng cấp giả dối cạo gọt tẩy xóa”, “ta đóng cọc, đóng cạc trong họng mi”, “đổ tùng phân vào mặt mi”..vv…và vv… do 4 tên Nhữ Văn Úy, Ngô Túy Phượng, Trần đình Ngọc, Việt Sĩ… vv…
 
Ai có phải sống trong bi thương đau khổ do bị người khủng bố, hãm hiếp tinh thần đến cao độ mới hiểu được những tâm tư kinh hoàng của người khác cũng bị như mình mà nhất là trường hợp vô phuong minh chứng nổi oan.  Vì vậy bài tâm sự tường tự thuật nầy đồng thời cũng nói lên nhiều điều quan trọng liên quan đến  cựu đại tướng thủ tướng Trần Thiện Khiêm của VNCH đã từ chức rất lâu trước ngày 30 tháng Tư 1975 (xin nhớ ThT VNCH cuối cùng là Nguyễn Bá Cẩn), đây là 1 cải chính nhỏ.   
 
Thông thường người ta lên tiếng bênh vực ai vì nhiều lý do:
 
a-Vì lệnh tuyệt đối của cấp trên.
b- Vì công lý, vì sự thật: Như những người CG bênh vực đạo Chúa Giêsu. 
c- Vì có nhiều tiền, càng rộng rãi bỏ ra càng sai khiến nhiều người phục vụ.
d- Vì tình yêu người ta có thể hy sinh binh vực kẻ bị hàm oan.
e- Vì ơn nghĩa vật chất mà người tri ân hết tình trả nghĩa.
g- Vì giá trị vĩ nhân, chí sĩ, người ta không ngại hy sinh, như đối với những vị anh hùng Trưng Triệu, Nguyễn Trãi, và TT Ngô Đình Diệm….
h- Vì ơn nghĩa tinh thần.
i-  Vì lợi ích quốc gia dân tộc….
 
 Tôi xin thưa với toàn thể đồng bào nội ngoại rằng, mổi lần tôi mở lời thì luôn là thành thật và thẳng thắn, vì đời tôi chỉ biết nói thật và nói thẳng, dẩu biết rằng sẽ những kẻ tiểu nhân miệng “ngậm máu phun người” ranh ma hơn quỉ vương không hiếm trong đời, vì trả thù chuyện nhỏ nhen mà hiềm khích đố kị, ganh tị cố tình chà đạp, biếm nhẻ để tự nâng ta và vì sức mạnh đồng tiền dơ bẩn mà tìm “mồm loa mép dãi” bịa đặt trăm chuyện, vu khống ngàn lời đến độ in vào não bộ chúng như là sự thật tất nhiên, mọi mạ lỵ, xỉ vã, bôi nhọ, hãm hiếp tinh thần tôi từ 3 năm nay như mấy tên quái khách trên DĐ mà quí mổi ngày tò mò đọc hay nhờm gớm bôi bỏ. 
 
Nay với tôi thì vì với hai lý do cuối cùng “h- Vì ơn nghĩa tinh thần” và “i- Vì lợi ích quốc gia bức thiết” tôi xin đưa lên các DĐ những ‘tâm sự nhận định chứng minh về những lời chia sẽ về bãn thân tôi cùng như những hiểu biết rất khoa học tâm lý về vị Cựu Đại tướng Thủ tướng VNCH Trần Thiện Khiêm (ĐT TTK).
 
Trước hết xin nói về lý do ‘ơn nghĩa tinh thần’ : Tôi xin phép tâm sự đầu đuôi để quí vị thấy rõ hoàn cảnh một người con gái hiếu thảo với Cha Mẹ, trung kiên với Tổ quốc, nhân ái với toàn dân, nên mới có thể có những hành động lạ lùng trái ngược với mọi khôn ngoan bình thường của người đời.
 
Nguyên thánh 8 năm 1967 tôi từ bỏ hành nghề bác sĩ nội trú trong các bệnh viện Paris Pháp mà nhận lời mời (có thư mời nếu ai cần xem) qua Canada dạy môn Nhân Sinh lý học (Physiologie humaine) trường Đại học Moncton tại Moncton New Brunswick với chồng là Tôn Thất Đán chuyên dạy về Kinh tế học.  Nếu tôi cứ tiếp tục dạy thì tương lai của tôi thật êm đềm với hạnh phúc riêng tư, nhưng tôi chỉ đi dạy để chờ chồng lo xong luận án Tiến sĩ kinh tế để cùng về góp công giúp nước (tôi đã xong Tiến sĩ Y khoa quốc gia Paris trước).
 
Nhưng sau đó vợ chồng tôi gặp ông BS. Tổng trưởng Trần Lữ Y trông coi 3 bộ (Y tế, Xã hội và Cứu trợ), chồng tôi có tình bà con xa với ông Lữ Y, mới khoe với ổng là có vợ là Tiến Sĩ Y khoa Paris lại kiêm thêm chứng chỉ chuyên môn về Vệ Sinh Công Cộng, Y tế-Xã hội. Nghe như vậy ông Lữ Y sáng mắt lên kêu gọi tôi về nước làm việc (có thư của Bs Trần Lữ Y chứng minh), vì VN không hề có ai chuyên môn như tôi.  Sở dĩ chồng tôi bằng lòng cho tôi về trước vì anh ấy cần tôi làm việc với chính quyền VNCH thì mới mong có đủ tài liệu nạp một luận án kinh tế về “Kinh tế thời chiến VN” (Économie de guerre du Việt Nam) tại Đại học Kinh tế Paris.
 
Về nước BS. Tổng trưởng Trần Lữ Y giao ngay cho tôi trông coi Bộ Y tế - Xã hội, lúc đó BS. Trần Ngươn Phiêu là Phụ tá đặc biệt của TTr. Lữ Y, ngồi tại bộ Xã hội, nên tôi quen biết (hiện BS Phiêu có mặt trên DĐ: phieutran@sbcglobal.net). Thời gian nầy tôi đã đại diện bộ trưỏng Y tế Xã hội đi dự lễ cắt băng khánh thành Cô Nhi Viện SOS ở Gò Vấp, ngồi cạnh bà Thiệu.  Tôi bèn giao cho bà một tập gồm kế hoạch về 10 chương trình hoạt động xã Hội do tôi soạn thảo từ ngày về nước.  Sau đó phu nhân TT Thiệu mời tôi vào dinh Độc Lập thuyết trình cho phu nhân và TT Thiệu nghe về các chương trình nói trên.  Cựu TT Nguyễn Văn Thiệu chấp nhận giao cho 10 kế  hoạch cho Thủ tướng Trần Văn Hương. Ông Hương gọi BS TTr. Trần Lũ Y lên la rầy cho một trận, bảo sao có 10 chương trình hay vậy mà không cho ổng biết lại đi tắt lên đưa cho TT Thiệu.
 
Ông Lữ Y liền kêu tôi lên la rầy; tôi yêu cầu ông hỏi ngay Đổng lý văn phòng của ổng là Chữ Ngọc Liễng. Ông Liễng liền đem lên 10 tập tài liệu đã đánh máy đóng thành tập rất đẹp, nhưng lại yểm đi nhiều tháng trong tủ không hề trình lên tổng trưởng.  Lúc đó TTr. Lữ Y mới bằng lòng cho tôi thi hành các chương trình Xã hội khẩn thiết cho quốc gia. Nhưng tiếc là công việc chưa đi đến đâu, ông Lữ Y rớt xuống.  BS Trần Ngươn Phiêu lên thay thế coi Bộ Xã Hội, Trần Minh Tùng coi Bộ Y tế thì mọi chương trình của tôi đều bị bỏ hết.  Bs. Trần Minh Tùng đề cử tôi làm Giám đốc Bệnh viện Nhi Đồng (BVNĐ).  Nhưng Đổng lý văn phòng Bộ Y tế là dược sĩ Trần Văn Nhiều khuyên tôi còn trẻ chưa nhiều kinh nghiệm ở BVNĐ ở Sài Gòn, nên hãy nhận làm Phó GĐ nhường chức GS. Tuân tiếp tục làm GĐ BVNĐ vì ổng sắp về hưu, tôi chán đời từ chối trở về mở Clinique tư tại biệt thự riêng mà tôi mua ngay ngày về nước tại 320 Phan Thanh Giãn, nay cũng đã mất.
 
Qua năm 1972 tôi đem con đi Pháp thăm chồng. TTr. Bộ Nội vụ lúc đó là ông Trần Thiện Khiêm. Ông Khiêm nói với tôi “Bà là trí thức qua Pháp, tôi xin bà hãy nói lên cho thế giới biết về tình hình chiến tranh VN.”  Tôi bằng lòng ngay.  Ổng Khiêm bèn viết thư giới thiệu tôi với Tòa Đại sứ VNCH tại Paris.  Ông Đại tá Tham tán Quang tại Tòa Đại sứ tổ chức cho tôi đi thuyết trình chống “CSBV gây chiến tranh tại Miền Nam VN” nhiều nơi tại Pháp.  Việc thuyết trình cho người VN và Pháp gây ảnh hưởng, coi như là một thành công lớn.  Nhưng than ôi quá trể, vận mệnh VN đã bị quốc tế sắp xếp xong hết; ngay TTr. Nội vụ Trần Thiện Khiêm khi ấy cũng không biết.
 
Đầu năm 1973 tôi về nước và ĐT. ThT. TTK nhờ cha Cao Văn Luận mời tôi vào nói chuyện.  Đây là buổi nói chuyện quan trọng đối với tôi. ĐT Khiêm mời tôi làm Thủ lãnh Phụ Nữ Nhân Dân Tự Vệ toàn Quốc với 11 triệu người (lời ông TTK). Buổi nói chuyện kéo dài trên 3 giờ đồng hồ; ThT Khiêm cho tôi Carte Blanche, Chèque Blanche và mọi tự do để làm việc.  Khi đưa tôi ra xe, ông Chánh Văn phòng phủ thủ tướng nói với tôi rằng “ĐT. ThT. Khiêm rất ít nói, thường chỉ tiếp khách chừng 15 phút thôi, với bà lại nói chuyện từ 4:45 đến 8:20 là chuyện quá đặc biệt từ trước đến nay”, tôi cười.
 
Là một bác sĩ tâm lý, tôi đã quan sát ĐT. ThT. TTK: về tướng mạo, tư cách, lời nói, tính tình, tâm tư, tình yêu nước, thương lo cho dân, quí trọng nữ giới và lo chống CS như thế nào qua trên 3 giờ nói chuyện rất cởi mở và tâm đắc.  Tôi hỏi ổng: «ĐT. ThT giao phụ nữ toàn quốc cho tôi như vậy, mà phụ nữ chiếm 2/3 hay ít lắm cũng 3/5 dân số nếu có bầu cử, tôi sẽ thắng ĐT. ThT. ngay.» Ông cười vui, thật thà, hiền hòa bảo rằng «Không can gì, nếu được như vậy thì không có gì mà tôi mong ước hơn.».  
 
Lúc đầu ĐT ThT đề nghị tôi đóng bãn doanh ở phủ thủ tướng. Tôi nói ngay không được, vì như vậy bất cứ người nữ NDTV nào muốn gặp tôi thì làm sao cho dễ dàng. 
 
Ông để tôi tự do chọn bộ nào cũng được…vv….  Đây là những tài liệu lịch sử về ĐT. ThT. Khiêm mà tôi là nhân chứng.  Tôi thán phục ổng vì ổng hiểu được tôi, biết tâm tư, tài ba, can trường và quyết tâm của tôi đối với đất nước, lại tin tưởng vào tôi một cách tuyệt đối chẵng khác gì cha mẹ tôi hiểu và tin tôi.
 
Có lẻ trong đời tôi, ngoài cha mẹ tôi, LM Trần Hữu Thanh là cha thiêng liêng của tôi, thì ĐT. Trần Thiện Khiêm là người tôi biết ơn sâu sa, thâm trầm và thán phục ổng. Đó là nguyên nhân thứ nhất mà tôi phải lên tiếng về ổng hôm nay.
 
Sau đó bà phu nhân và chồng là Trung tướng Cao Hảo Hớn, Thủ lãnh Nam NDTV đến mời tôi đi chơi bất ngờ, té ra là vào dự tiệc lớn đặc biệt đông đúc đãi tôi tại Tòa Đại sứ Mỹ, để họ xem mặt và nghe tôi nói chuyện, đặc biệt là một nhóm lãnh đạo Mỹ cao cấp chất  vấn tôi suốt mấy giờ đồng hồ, hoàn toàn bất ngờ.  Đến đó tôi mới hiểu việc ông ĐT TTK mời tôi làm thủ lãnh PNNDTV toàn quốc phải có sự đồng ý của Mỹ.  Nhưng tiếc thay tình hình chính trị VN lúc đó chẵng còn hy vọng gì nữa mà cả ông ĐT ThT. TTK cũng không biết, đã chậm quá mất rồi.  Nhờ tất cả còn trong vòng sửa soạn bí mật mà tôi không bị CSVN bắt đi hoc tập cải tạo.   
 
Nguyên nhân thứ hai khiến tôi lên tiếng về ĐT TTK là nhờ vào việc tôi quan sát về cá nhân ông Trần Thiện Khiêm.  Theo con mắt BS. tâm lý của tôi thì ĐT TTK là người rất tình cảm, hiền lành, dễ thông cảm, ăn nói từ tốn, cương quyết, ý nghĩ thâm thúy, có nhiều thiện chí, tính tình rất thận trọng, hành động cân nhắc, có bản lĩnh âm thầm, dễ bị thuyết phục, dễ chìu lụy.  Người ta cho ông là người ít nói, là nhút nhát, nhưng tôi thấy ông ăn nói thoãi mái đầy đủ, biết cách thu phục lòng người, có gan ngầm. Và sau nũa đây là những hiểu biết nhờ ba tôi và bạn bè của ba tôi cho biết.   
 
Chúng ta vốn biết cả 2 chế độ CS Miền Bắc và QG Miền Nam vốn phụ thuộc vào những bàn tay xếp đặt quốc tế. Vì vậy những gì xẩy ra ở VN đều bị các cường quốc chi phối.  Lãnh đạo cả hai miền Bắc, Nam không biết gì cả, đó cũng là lý do khiến Miền Nam lọt vào tay CSBV một cách bất ngờ cho chính cả CSBV.  
 
Năm 1960 Đại tá TTK đã đem Sư đoàn Mỹ Tho về cứu ông Diệm, thành công nhanh chóng, ổng trở thành người Cụ Diệm tin yêu và trọng dụng số một.  Cụ giao cho ông TTK thay mặt Cụ chỉ huy QLVNCH.  Do vậy Mỹ muốn chi phối TT Diệm là phải lại nhắm bắt vào ông TTK.  Ông TTK dần dần không ngờ bị lặn sâu vào sào huyệt của Mỹ, phụ thuộc Mỹ mà không thế nào gở ra được nếu muốn sống.
 
Đến khi người Mỹ muốn lật đổ TT Ngô Đình Diệm lại ra lệnh cho ông TTK, ông Khiêm sợ mang tiếng ‘phản thầy’ nhưng cũng không thể từ chối lệnh của Mỹ.  Ổng bèn đẩy qua cho DVM, DVM và đồng bọn ĐM đang ghét cay dắng TT Diệm vì tư thù. Bon DVM như mèo gặp mở, nhưng không có thực quyền làm gì cả; nên ông TTK lại phải là người đứng ra kêu gọi tướng tá.  Đến khi sự việc xẩy ra, nhóm tướng DVM, ĐM… vốn thù ghét TT Diệm, trở thành ‘’kiêu tường’, cương quyết giết anh em TT Ngô đình Diệm để trừ hậu hoạn, thì TTK lại cố cứu nhưng vô phương với đám ‘kiêu tướng’, nổi oan nầy ai thấu cho.  
 
Vào giờ phút đó TTK hoàn toàn trở thành cô độc, quyền bính lại nằm trong tay nhóm tướng DVM, ai không đồng ý giết TT Diệm là chúng ỷ số đông làm thịt ngay như hai anh em Lê Quang Tung và Lê quang Triệu. Ông TTK ở vào thế dù có muốn hy sinh cũng không cứu được an hem TT Diệm.  Nổi hận lòng của TTK là đành nhìn bọn DVM giết 3 anh em TT Diệm. Đó là niềm tâm sự của một con người hiền lành tình cảm, vốn có lòng trung hậu mà đành mang tiếng phản bội đối với ân nhân là TT Diệm.  Điều nầy ông TTK không hề nói ra với ai, nhưng ba tôi và các bạn của ba tôi và tôi đều hiểu biết rõ ràng như vậy.
 
Đầu năm 1973, ĐT TTK mời tôi làm thủ lãnh PNNDTV thì tôi đã biết ông mặc dầu là có lòng vì đất nước, nhưng vẩn muốn lợi dụng tôi cho tương lai chính trị lâu dài của ổng. Tôi cũng biết lợi dụng lại để giúp nước, giúp nữ giới,  giúp xây dựng một xã hội lành mạnh thịnh vượng như chủ trương của sự học của tôi.  Tôi hoàn toàn mờ mịt về vận mệnh VN mà quốc tế đã xếp đặt, tuy chồng tôi đã cho tôi hay và trở về VN đòi đem 3 mẹ con tôi trở lại Canada lập tức, nhưng tôi không tin là VNCH Miền Nam sắp mất. Mà ngay ĐT TTK cũng không hay biết gì cả.
 
Chính người Mỹ đến thuê nhà biệt thự của tôi với giá 450.000/tháng trả trước 4 năm.  Tôi thấy được giá quá, vì với số tiền đó tôi dư sức mua 1 biệt thự khác. Tôi đòi giữ lại Phòng mạch họ không chịu, nên tôi không cho thuê, nay cũng đã mất rồi.  Nay nghĩ lại tôi nghi là người Mỹ muốn cứu cho tôi căn nhà, vì đó là bao nhiêu mồ hội nước mắt tiết kiệm của tôi ở hải ngoại.
 
Bây giờ khi nói đến 35 năm qua ĐT ThT TTK sống trong ẩn dật và im lặng. Theo tôi suy nghĩ, đặt giả thuyết, ông ĐT. TTK thành công trước mặt mọi người về công danh sự nghiệp, nhưng nổi ân hận đã mang tiếng giết TT Diệm chưa nguôi thì sự nghiệp của TTK đã bị cựu TT Thiệu đánh phá năm 1973 làm ông thêm buồn.  Nay lại mất nước một cách oan uổng vào tay CSBV thì làm sao ông không khỏi có mối hận lòng bâng khuâng mà không mở miệng đổ lỗi được cho ai thì còn có gì nữa mà nói.
 
Nguyên tôi vốn chơi thân tình với bà Nguyễn Gia Hélène, chủ Thẩm Mỹ Viện số 50 đường Lê Lợi Q1 Sài Gòn. Tôi giúp bà mở khoa Giải phẩu Thẩm mỹ, cùng chung mở Viện chế thuốc mỹ phẩm trị bệnh phát phì, trị da nhăn cho người già trước tuổi cả đàn ông lẩn đàn bà cho tôi.  Bà Hélène là vợ Đại tá công binh Đoàn Bá Kiệu và là bạn thân với phu nhân Thủ tướng TTK.  Chính bà đại tá Kiệu Hélène cho tôi hay là vợ chồng cựu TT Thiệu mời vợ chồng cựu ThT. Trần Thiện Khiêm ăn cơm, rồi giam lại 3 ngày trong dinh Độc Lập, buộc ông Khiêm từ chức.  Sự việc nầy rất là bí mật.  Hiện chắc chắn vợ chồng cựu Đại tá công binh Đoàn Bá Kiệu còn sống bên Mỹ.  Vào những ngày dầu sôi lữa bỏng ở Sài Gòn vào cuối tháng Tư/1975, chính bà ĐB Kiệu hứa sẽ đem 3 mẹ con tôi xuất ngoại với bà.  Nhưng rồi bật vô âm tín.
 
Tôi không rõ sự bí mật mà phu nhân Đại tá ĐB Kiệu nói trên đúng hay sai như thế nào, và cũng không nhớ ĐT. Khiêm từ chức vào lúc nào và công việc làm lãnh tụ PNNDTV của tôi bị hủy bỏ như thế nào.  Ông Cựu ĐT ThT TTK còn nợ tôi vụ nầy vì bãi bõ mà không cho tôi hay. Cũng như TTr Trần Lữ Y, ThT Khiêm mời làm thì có mời, mà nghỉ việc thì bỏ đi luôn không một tiếng nói.
 
Sau đó năm 1974, tôi lại chống chính phủ với tư cách là Phó chủ tịch Hội Bác Sĩ Công Giáo VN. Tôi cùng các anh BS. Thiếu tướng Vũ Ngọc Hoàn, BS Giám Đốc Viện Pasteur Nguyễn Văn Ái là Cố vấn Hội, BS Nguyễn Tấn Chức chủ tịch/Hội, BS Thu thư ký/Hội, BS Nguyễn Văn Đức…. chúng tôi lo chống vụ kế hoạch hóa gia đình do Mac Namara chủ trương theo kiểu mà GHCG chúng tôi cấm, cùng chống phá thai tuyệt đối với sự giúp đở của Đức TGM Nguyễn Văn Bình.  Cuối cùng chúng tôi đã thắng, Hạ Nghị viện buộc phải xé bỏ hồ sơ dự án cho phép phá thai.         
 
Nay, sau 35 năm ẩn dật, im lặng, ĐT TTK ẩn dật đến nổi hơi mụ người đi.  Tại sao Cựu ĐT. ThT Khiêm lại tái xuất giang hồ? Tại sao?  Đó là lý do chúng ta cần biết.  Vì chắc chắn không phải là chuyện ngẩu nhiên.
 
Tôi xin nói lên một sự tiên đoán chủ quan rằng sự xuất hiện của ĐT. ThT. Trần Thiện Khiêm không phải là một việc tự ý của ông Tướng.  35 năm về trước, người ta ẳm ông đi trong một tâm tư sầu khổ, thất vọng tột cùng, và có vẻ như ông giận đời, ông đã lựa chọn sự ẩn thân để….tu thân ( ?)… để suy tư nảo nùng (?)… để buồn đau (?)… cho đất nước… đến độ ông cảm thấy như bị tê liệt (?)… bị đày… bị lú đi (?).  Trong 35 năm mà trí não không làm việc thì bị kiệt quệ ngay,  nay cần phải cho chạy rà, chấn chỉnh lại bộ máy thần kinh mới tỉnh người ra, khác nào chiếc xe để lâu không chạy thì phải chạy ‘roder’ lại.  35 năm sau cần sự xuất hiện của ông thì dầu mệt mỏi với tuổi tác mà cần thiết cho đất nước thì ĐT TTK nào ngại chi.  Đó là trách nhiệm cuối cùng của ông với đất nước, than ôi, đồng bào có hiểu cho chăng ?!
 
Như tôi đã nói trên là ĐT TTK bị sa vào sào huyệt lúc nào có lẻ ổng cũng không hay dầu là sa vào để làm vua, vua đi đâu, làm gì thì đều có luật lệ.  Khi phải đi thì đi, khi phải về thì phải về.  Có thể rằng ông đâu có quyền tự do muốn làm gì thì làm hay sao?  Bây giờ cần xuất hiện thì phải xuất hiện, vì ĐT. TTK không là người riêng của ông.
 
Bây giờ đến sự xuất hiện của ĐT TTK. Người ta hiểu quá nhiều về lý do sự xuất hiện của ông hay không hiểu gì cả. Ngã nào thì sự xuất hiện nầy là thiết yếu sinh tử cho sự trở lại của Mỹ ở Biển Đông.  Đó là điều thiết yếu sinh tử thật tình cho Mỹ và cả cho tổ quốc và dân tộc VN.  Vậy thì đó phải là điềm may mắn cho những người VN thật lòng yêu nước và cũng ngay cả người CS có lòng yêu nước, vì CS hiện có 2 phe, phe theo Tàu thì bán nước, phe theo dân tộc thì muốn chống lại, nhưng làm sao chống lại cường quốc TC nếu không có Hoa Kỳ.  Như vậy lời ông ĐT TTK nói : 
 
«Dù Cộng sản hay Không Cộng Sản thì  họ cũng có tinh thần dân tộc yêu nước. Kết án bây giờ hẵn có sự sai lầm chăng? »
 
Vì CS tức CSVN, và ‘không CS’ là ai, nếu không là người VN quốc nội và CĐ NVQGHN.  Câu nói của ông TTK thâm thúy lắm đấy, chỉ phải cái là vắn tắt khiến sinh ra hiểu lầm, chứ không phải già rồi nói lẩm cẩm đâu.  Ông cũng thâm thúy mà cho rằng những người ‘không cộng sản’ không phải ai cũng yêu nước.  Trách ông im tiếng 35 năm làm chi, trong khi một số NVQGHN xưng là yên nước, là chống cộng mà ra hải ngoại ngồi chưởi nhau, đánh đấm nhau, bôi nhọ, chặn họng, bịt miệng, đóng cọc vào họng, bỏ vạ cáo gian cho bất cứ ai muốn có tự do ngôn luận, bất cứ ai muốn tìm một chiến lược thực tế, khả thi hầu cứu nước thoát khỏi xâm lăng Tàu cọng.  Câu ổng nói :
«Kết án bây giờ hẵn có sự sai lầm chăng? »
 
Mà kết án ai, và ai kết án ?  Chính NVQGHN tự kết án người mình chứ còn ai vào đây, mà trong đó có cả ĐT. TTK, có cả các vị nào đó, có cả tôi.  Đó là cái nghề chụp mủ, nghề vu khống bịa đặt trăm câu nghìn chuyện gian ác để đè đầu bóp họng người yêu nước.  Ngay một cái chuyện trẻ con 2 tuổi là cái chuyện bằng Tiến sĩ Y khoa Quốc gia của Đại học Paris Pháp mà một thằng già tự khoe là dân biểu gì gì đó, sống ngay tại Pháp mà cũng không biết nó có phải là được cấp phát từ Đại học lớn nhất của nước Pháp hay không nữa, nên cứ tự khăng khăng cho là bằng giả, cạo gọt như chính nó hay làm ở VN, thì chúng nó còn làm được cái nghề ngổng gì mà không sai lầm.  Phải chăng đó là biểu tượng hùng hồn nhất của một số người làm ĐT. TTK phải thấy rằng cần im tiếng trong 35 năm để tráng nơi «gió tanh mưa máu» thì tốt.        
 
Trong hơn tuần nay người ta đua nhau đánh phá chưởi rủa thậm tệ đến cạn tào ráo  máng, đến tận diệt, tận triệt tiêu ĐT TTK ? Tại sao ? Chưởi như vậy thì lợi cho ai ?  
 
Trung Cộng hiện đang nổi xung thiên lên khi thấy Mỹ quyết liệt can thiệp vào Biển Đông và đòi phải nói chuyện Đa phương.  Rồi đây TC còn đâu hy vọng chèn ép VN để cướp Biển Đông và hai quần đảo HS và TS của VN nữa, hay chúng đang run lên.  
 
Thứ nữa là nhóm CSVN thân Tàu muốn bán tươi bám sống Biển Đông muốn vòng tay dâng hiến đất nước Việt Nam cho Tàu cộng cũng  hết còn hy vọng làm quan thái thú của chú Chệt, nên chúng tức giận, chúng sợ sự xuất hiện của ĐT TTK quá, chúng phải phun tiền mướn đàm em chười, phỉ báng, «uýnh» tới tấp, «uýnh» tưới lên mặt mủi cho cựu ĐT. ThT. TTK tối tăm mặt mày sợ chạy không dám xuất hiện nữa vì họ vốn biết ông Khiêm không bạo gan lắm trong tuổi già, hoặc là ông có thể ngã xĩu hết còn sức bước tới.  
 
Vì chúng biết hiện tình thế NVQGTNCSHN không có ai khả dĩ có thể có tư cách tối thiểu làm sợi giây buộc mối Đại đoàn kết cho dân tộc VN ngoài ĐT TTK. VN có Đại đoàn kết mới mong còn Biển Đông cho VN, cho Mỹ, cho Đông Nam Á  và cho cả thế giới. VN có Đại đoàn kết mới trông mong Tổ quốc VN có độc lập, toàn dân VN có tự do dân chủ, và chủ nghĩa Mac-Lê không còn đất sống trên đất nước VN. Đó là luật của Trời, và cũng như là luật của người mà Hoa Kỳ đang nghiên cứu cho Biển Đông của VN và ĐNÁ.
 
Bài viết cũng đã quá dài, hết lòng cám ơn Quí Vị đã kiên nhẩn đọc.
 
Kính chào may mắn cho Tổ quốc và Dân tộc chúng ta.
 
TS. BS. Nguyễn Thị Thanh