Thứ Sáu, ngày 22 tháng 10 năm 2010
Ts. Bs Nguyễn Thị Thanh viết về Cựu Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm
***
NHẬN ĐỊNH VỀ SỰ XUẤT HIỆN
BẤT NGỜ CỦA CỰU ĐT. THT.
TRẦN THIỆN KHIÊM
Kính thưa Quý Vị,
Bài
viết nầy hơi phứt tạp và bất thường, vì nó vừa chứng minh cho tôi vài
sự thật và cũng cũng vừa giải thích những vài tâm tình oan khúc của vị
cựu Đại tướng Thủ tướng Trần hiện Khiêm của VNCH mà thiết tưởng rằng
trên cuộc đời nầy khó ai có thể hiểu thấu cho ông.
Tôi
xin phép quí vị nghe tôi tâm sự rõ ràng đầu đuôi để khỏi có sự hiểu lầm
rằng chuyện khó hiểu, tôi tôi khoe khoang, hay nhiều lời chi dông dài,
vì hằng ngày quý vị luôn nghe khôn xiết chúng nhai đi nhai lại không
ngừng suốt từ 3 năm nay trên các DĐ những lời vu khống điêu ngoa, những
lời mạ lỵ xảo quyệt, những lời xúc phạm đểu giả nhắm vào cá nhân tôi,
công việc, lòng yêu nước của tôi, bằng cấp cùng sự nghiệp của tôi với
những chữ “Thanh thủm”, “con CS bưng bô” “con đĩ thập thành”, “con điếm
đỏ đít giang mai”, “con bác sĩ CS sát tử 32 nhân mạng”, “con bác sĩ dỏm”
“bằng cấp giả dối cạo gọt tẩy xóa”, “ta đóng cọc, đóng cạc trong họng
mi”, “đổ tùng phân vào mặt mi”..vv…và vv… do 4 tên Nhữ Văn Úy, Ngô Túy
Phượng, Trần đình Ngọc, Việt Sĩ… vv…
Ai
có phải sống trong bi thương đau khổ do bị người khủng bố, hãm hiếp
tinh thần đến cao độ mới hiểu được những tâm tư kinh hoàng của người
khác cũng bị như mình mà nhất là trường hợp vô phuong minh chứng nổi
oan. Vì vậy bài tâm sự tường tự thuật nầy đồng thời cũng nói lên nhiều
điều quan trọng liên quan đến cựu
đại tướng thủ tướng Trần Thiện Khiêm của VNCH đã từ chức rất lâu trước
ngày 30 tháng Tư 1975 (xin nhớ ThT VNCH cuối cùng là Nguyễn Bá Cẩn), đây
là 1 cải chính nhỏ.
Thông thường người ta lên tiếng bênh vực ai vì nhiều lý do:
a-Vì lệnh tuyệt đối của cấp trên.
b- Vì công lý, vì sự thật: Như những người CG bênh vực đạo Chúa Giêsu.
c- Vì có nhiều tiền, càng rộng rãi bỏ ra càng sai khiến nhiều người phục vụ.
c- Vì có nhiều tiền, càng rộng rãi bỏ ra càng sai khiến nhiều người phục vụ.
d- Vì tình yêu người ta có thể hy sinh binh vực kẻ bị hàm oan.
e- Vì ơn nghĩa vật chất mà người tri ân hết tình trả nghĩa.
g-
Vì giá trị vĩ nhân, chí sĩ, người ta không ngại hy sinh, như đối với
những vị anh hùng Trưng Triệu, Nguyễn Trãi, và TT Ngô Đình Diệm….
h- Vì ơn nghĩa tinh thần.
i- Vì lợi ích quốc gia dân tộc….
Tôi
xin thưa với toàn thể đồng bào nội ngoại rằng, mổi lần tôi mở lời thì
luôn là thành thật và thẳng thắn, vì đời tôi chỉ biết nói thật và nói
thẳng, dẩu biết rằng sẽ những kẻ tiểu nhân miệng “ngậm máu phun người”
ranh ma hơn quỉ vương không hiếm trong đời, vì trả thù chuyện nhỏ nhen
mà hiềm khích đố kị, ganh tị cố tình chà đạp, biếm nhẻ để tự nâng ta và
vì sức mạnh đồng tiền dơ bẩn mà tìm “mồm loa mép dãi” bịa đặt trăm
chuyện, vu khống ngàn lời đến độ in vào não bộ chúng như là sự thật tất
nhiên, mọi mạ lỵ, xỉ vã, bôi nhọ, hãm hiếp tinh thần tôi từ 3 năm nay
như mấy tên quái khách trên DĐ mà quí mổi ngày tò mò đọc hay nhờm gớm
bôi bỏ.
Nay
với tôi thì vì với hai lý do cuối cùng “h- Vì ơn nghĩa tinh thần” và
“i- Vì lợi ích quốc gia bức thiết” tôi xin đưa lên các DĐ những ‘tâm sự
nhận định chứng minh về những lời chia sẽ về bãn thân tôi cùng như những
hiểu biết rất khoa học tâm lý về vị Cựu Đại tướng Thủ tướng VNCH Trần
Thiện Khiêm (ĐT TTK).
Trước hết xin nói về lý do ‘ơn nghĩa tinh thần’ :
Tôi xin phép tâm sự đầu đuôi để quí vị thấy rõ hoàn cảnh một người con
gái hiếu thảo với Cha Mẹ, trung kiên với Tổ quốc, nhân ái với toàn dân,
nên mới có thể có những hành động lạ lùng trái ngược với mọi khôn ngoan
bình thường của người đời.
Nguyên
thánh 8 năm 1967 tôi từ bỏ hành nghề bác sĩ nội trú trong các bệnh viện
Paris Pháp mà nhận lời mời (có thư mời nếu ai cần xem) qua Canada dạy
môn Nhân Sinh lý học (Physiologie humaine) trường Đại học Moncton tại
Moncton New Brunswick với chồng là Tôn Thất Đán chuyên dạy về Kinh tế
học. Nếu tôi cứ tiếp tục dạy thì tương lai của tôi thật êm đềm với hạnh
phúc riêng tư, nhưng tôi chỉ đi dạy để chờ chồng lo xong luận án Tiến
sĩ kinh tế để cùng về góp công giúp nước (tôi đã xong Tiến sĩ Y khoa
quốc gia Paris trước).
Nhưng
sau đó vợ chồng tôi gặp ông BS. Tổng trưởng Trần Lữ Y trông coi 3 bộ (Y
tế, Xã hội và Cứu trợ), chồng tôi có tình bà con xa với ông Lữ Y, mới
khoe với ổng là có vợ là Tiến Sĩ Y khoa Paris lại kiêm thêm chứng chỉ
chuyên môn về Vệ Sinh Công Cộng, Y tế-Xã hội. Nghe như vậy ông Lữ Y sáng
mắt lên kêu gọi tôi về nước làm việc (có thư của Bs Trần Lữ Y chứng
minh), vì VN không hề có ai chuyên môn như tôi. Sở dĩ chồng tôi bằng
lòng cho tôi về trước vì anh ấy cần tôi làm việc với chính quyền VNCH
thì mới mong có đủ tài liệu nạp một luận án kinh tế về “Kinh tế thời
chiến VN” (Économie de guerre du Việt Nam) tại Đại học Kinh tế Paris.
Về
nước BS. Tổng trưởng Trần Lữ Y giao ngay cho tôi trông coi Bộ Y tế - Xã
hội, lúc đó BS. Trần Ngươn Phiêu là Phụ tá đặc biệt của TTr. Lữ Y, ngồi
tại bộ Xã hội, nên tôi quen biết (hiện BS Phiêu có mặt trên DĐ: phieutran@sbcglobal.net).
Thời gian nầy tôi đã đại diện bộ trưỏng Y tế Xã hội đi dự lễ cắt băng
khánh thành Cô Nhi Viện SOS ở Gò Vấp, ngồi cạnh bà Thiệu. Tôi bèn giao
cho bà một tập gồm kế hoạch về 10 chương trình hoạt động xã Hội do tôi
soạn thảo từ ngày về nước. Sau đó phu nhân TT Thiệu mời tôi vào dinh
Độc Lập thuyết trình cho phu nhân và TT Thiệu nghe về các chương trình
nói trên. Cựu TT Nguyễn Văn Thiệu chấp nhận giao cho 10 kế hoạch cho
Thủ tướng Trần Văn Hương. Ông Hương gọi BS TTr. Trần Lũ Y lên la rầy cho
một trận, bảo sao có 10 chương trình hay vậy mà không cho ổng biết lại
đi tắt lên đưa cho TT Thiệu.
Ông
Lữ Y liền kêu tôi lên la rầy; tôi yêu cầu ông hỏi ngay Đổng lý văn
phòng của ổng là Chữ Ngọc Liễng. Ông Liễng liền đem lên 10 tập tài liệu
đã đánh máy đóng thành tập rất đẹp, nhưng lại yểm đi nhiều tháng trong
tủ không hề trình lên tổng trưởng. Lúc đó TTr. Lữ Y mới bằng lòng cho
tôi thi hành các chương trình Xã hội khẩn thiết cho quốc gia. Nhưng tiếc
là công việc chưa đi đến đâu, ông Lữ Y rớt xuống. BS Trần Ngươn Phiêu
lên thay thế coi Bộ Xã Hội, Trần Minh Tùng coi Bộ Y tế thì mọi chương
trình của tôi đều bị bỏ hết. Bs. Trần Minh Tùng đề cử tôi làm Giám đốc
Bệnh viện Nhi Đồng (BVNĐ). Nhưng Đổng lý văn phòng Bộ Y tế là dược sĩ
Trần Văn Nhiều khuyên tôi còn trẻ chưa nhiều kinh nghiệm ở BVNĐ ở Sài
Gòn, nên hãy nhận làm Phó GĐ nhường chức GS. Tuân tiếp tục làm GĐ BVNĐ
vì ổng sắp về hưu, tôi chán đời từ chối trở về mở Clinique tư tại biệt
thự riêng mà tôi mua ngay ngày về nước tại 320 Phan Thanh Giãn, nay cũng
đã mất.
Qua
năm 1972 tôi đem con đi Pháp thăm chồng. TTr. Bộ Nội vụ lúc đó là ông
Trần Thiện Khiêm. Ông Khiêm nói với tôi “Bà là trí thức qua Pháp, tôi
xin bà hãy nói lên cho thế giới biết về tình hình chiến tranh VN.” Tôi
bằng lòng ngay. Ổng Khiêm bèn viết thư giới thiệu tôi với Tòa Đại sứ
VNCH tại Paris. Ông Đại tá Tham tán Quang tại Tòa Đại sứ tổ chức cho
tôi đi thuyết trình chống “CSBV gây chiến tranh tại Miền Nam VN” nhiều
nơi tại Pháp. Việc thuyết trình cho người VN và Pháp gây ảnh hưởng, coi
như là một thành công lớn. Nhưng than ôi quá trể, vận mệnh VN đã bị
quốc tế sắp xếp xong hết; ngay TTr. Nội vụ Trần Thiện Khiêm khi ấy cũng
không biết.
Đầu năm 1973 tôi về nước và ĐT. ThT. TTK nhờ cha Cao Văn Luận mời tôi vào nói chuyện.
Đây là buổi nói chuyện quan trọng đối với tôi. ĐT Khiêm mời tôi làm Thủ
lãnh Phụ Nữ Nhân Dân Tự Vệ toàn Quốc với 11 triệu người (lời ông TTK).
Buổi nói chuyện kéo dài trên 3 giờ đồng hồ; ThT Khiêm cho tôi Carte
Blanche, Chèque Blanche và mọi tự do để làm việc. Khi đưa tôi ra xe,
ông Chánh Văn phòng phủ thủ tướng nói với tôi rằng “ĐT. ThT. Khiêm rất
ít nói, thường chỉ tiếp khách chừng 15 phút thôi, với bà lại nói chuyện
từ 4:45 đến 8:20 là chuyện quá đặc biệt từ trước đến nay”, tôi cười.
Là
một bác sĩ tâm lý, tôi đã quan sát ĐT. ThT. TTK: về tướng mạo, tư cách,
lời nói, tính tình, tâm tư, tình yêu nước, thương lo cho dân, quí trọng
nữ giới và lo chống CS như thế nào qua trên 3 giờ nói chuyện rất cởi mở
và tâm đắc. Tôi hỏi ổng: «ĐT. ThT giao phụ nữ toàn quốc cho tôi như
vậy, mà phụ nữ chiếm 2/3 hay ít lắm cũng 3/5 dân số nếu có bầu cử, tôi
sẽ thắng ĐT. ThT. ngay.» Ông cười vui, thật thà, hiền hòa bảo rằng «Không can gì, nếu được như vậy thì không có gì mà tôi mong ước hơn.».
Lúc
đầu ĐT ThT đề nghị tôi đóng bãn doanh ở phủ thủ tướng. Tôi nói ngay
không được, vì như vậy bất cứ người nữ NDTV nào muốn gặp tôi thì làm sao
cho dễ dàng.
Ông để tôi tự do chọn bộ nào cũng được…vv…. Đây là những
tài liệu lịch sử về ĐT. ThT. Khiêm mà tôi là nhân chứng. Tôi thán phục
ổng vì ổng hiểu được tôi, biết tâm tư, tài ba, can trường và quyết tâm
của tôi đối với đất nước, lại tin tưởng vào tôi một cách tuyệt đối chẵng
khác gì cha mẹ tôi hiểu và tin tôi.
Có
lẻ trong đời tôi, ngoài cha mẹ tôi, LM Trần Hữu Thanh là cha thiêng
liêng của tôi, thì ĐT. Trần Thiện Khiêm là người tôi biết ơn sâu sa,
thâm trầm và thán phục ổng. Đó là nguyên nhân thứ nhất mà tôi phải lên
tiếng về ổng hôm nay.
Sau
đó bà phu nhân và chồng là Trung tướng Cao Hảo Hớn, Thủ lãnh Nam NDTV
đến mời tôi đi chơi bất ngờ, té ra là vào dự tiệc lớn đặc biệt đông đúc
đãi tôi tại Tòa Đại sứ Mỹ, để họ xem mặt và nghe tôi nói chuyện, đặc
biệt là một nhóm lãnh đạo Mỹ cao cấp chất vấn tôi suốt mấy giờ đồng hồ,
hoàn toàn bất ngờ. Đến đó tôi mới hiểu việc ông ĐT TTK mời tôi làm thủ
lãnh PNNDTV toàn quốc phải có sự đồng ý của Mỹ. Nhưng tiếc thay tình
hình chính trị VN lúc đó chẵng còn hy vọng gì nữa mà cả ông ĐT ThT. TTK
cũng không biết, đã chậm quá mất rồi. Nhờ tất cả còn trong vòng sửa
soạn bí mật mà tôi không bị CSVN bắt đi hoc tập cải tạo.
Nguyên
nhân thứ hai khiến tôi lên tiếng về ĐT TTK là nhờ vào việc tôi quan sát
về cá nhân ông Trần Thiện Khiêm. Theo con mắt BS. tâm lý của tôi thì
ĐT TTK là người rất tình cảm, hiền lành, dễ thông cảm, ăn nói từ tốn,
cương quyết, ý nghĩ thâm thúy, có nhiều thiện chí, tính tình rất thận
trọng, hành động cân nhắc, có bản lĩnh âm thầm, dễ bị thuyết phục, dễ
chìu lụy. Người ta cho ông là người ít nói, là nhút nhát, nhưng tôi
thấy ông ăn nói thoãi mái đầy đủ, biết cách thu phục lòng người, có gan
ngầm. Và sau nũa đây là những hiểu biết nhờ ba tôi và bạn bè của ba tôi
cho biết.
Chúng ta vốn biết cả 2 chế độ CS Miền Bắc và QG Miền Nam vốn phụ thuộc vào những bàn tay xếp đặt quốc tế. Vì
vậy những gì xẩy ra ở VN đều bị các cường quốc chi phối. Lãnh đạo cả
hai miền Bắc, Nam không biết gì cả, đó cũng là lý do khiến Miền Nam lọt
vào tay CSBV một cách bất ngờ cho chính cả CSBV.
Năm
1960 Đại tá TTK đã đem Sư đoàn Mỹ Tho về cứu ông Diệm, thành công nhanh
chóng, ổng trở thành người Cụ Diệm tin yêu và trọng dụng số một. Cụ
giao cho ông TTK thay mặt Cụ chỉ huy QLVNCH. Do vậy Mỹ muốn chi phối TT
Diệm là phải lại nhắm bắt vào ông TTK. Ông TTK dần dần không ngờ bị
lặn sâu vào sào huyệt của Mỹ, phụ thuộc Mỹ mà không thế nào gở ra được
nếu muốn sống.
Đến
khi người Mỹ muốn lật đổ TT Ngô Đình Diệm lại ra lệnh cho ông TTK, ông
Khiêm sợ mang tiếng ‘phản thầy’ nhưng cũng không thể từ chối lệnh của
Mỹ. Ổng bèn đẩy qua cho DVM, DVM và đồng bọn ĐM đang ghét cay dắng TT
Diệm vì tư thù. Bon DVM như mèo gặp mở, nhưng không có thực quyền làm gì
cả; nên ông TTK lại phải là người đứng ra kêu gọi tướng tá. Đến khi sự
việc xẩy ra, nhóm tướng DVM, ĐM… vốn thù ghét TT Diệm, trở thành ‘’kiêu
tường’, cương quyết giết anh em TT Ngô đình Diệm để trừ hậu hoạn, thì
TTK lại cố cứu nhưng vô phương với đám ‘kiêu tướng’, nổi oan nầy ai thấu
cho.
Vào
giờ phút đó TTK hoàn toàn trở thành cô độc, quyền bính lại nằm trong
tay nhóm tướng DVM, ai không đồng ý giết TT Diệm là chúng ỷ số đông làm
thịt ngay như hai anh em Lê Quang Tung và Lê quang Triệu. Ông TTK ở vào
thế dù có muốn hy sinh cũng không cứu được an hem TT Diệm. Nổi hận lòng
của TTK là đành nhìn bọn DVM giết 3 anh em TT Diệm. Đó là niềm tâm sự
của một con người hiền lành tình cảm, vốn có lòng trung hậu mà đành mang
tiếng phản bội đối với ân nhân là TT Diệm. Điều nầy ông TTK không hề
nói ra với ai, nhưng ba tôi và các bạn của ba tôi và tôi đều hiểu biết
rõ ràng như vậy.
Đầu
năm 1973, ĐT TTK mời tôi làm thủ lãnh PNNDTV thì tôi đã biết ông mặc
dầu là có lòng vì đất nước, nhưng vẩn muốn lợi dụng tôi cho tương lai
chính trị lâu dài của ổng. Tôi cũng biết lợi dụng lại để giúp nước, giúp
nữ giới, giúp xây dựng một xã hội lành mạnh thịnh vượng như chủ trương
của sự học của tôi. Tôi hoàn toàn mờ mịt về vận mệnh VN mà quốc tế đã
xếp đặt, tuy chồng tôi đã cho tôi hay và trở về VN đòi đem 3 mẹ con tôi
trở lại Canada lập tức, nhưng tôi không tin là VNCH Miền Nam sắp mất. Mà
ngay ĐT TTK cũng không hay biết gì cả.
Chính
người Mỹ đến thuê nhà biệt thự của tôi với giá 450.000/tháng trả trước 4
năm. Tôi thấy được giá quá, vì với số tiền đó tôi dư sức mua 1 biệt
thự khác. Tôi đòi giữ lại Phòng mạch họ không chịu, nên tôi không cho
thuê, nay cũng đã mất rồi. Nay nghĩ lại tôi nghi là người Mỹ muốn cứu
cho tôi căn nhà, vì đó là bao nhiêu mồ hội nước mắt tiết kiệm của tôi ở
hải ngoại.
Bây
giờ khi nói đến 35 năm qua ĐT ThT TTK sống trong ẩn dật và im lặng.
Theo tôi suy nghĩ, đặt giả thuyết, ông ĐT. TTK thành công trước mặt mọi
người về công danh sự nghiệp, nhưng nổi ân hận đã mang tiếng giết TT
Diệm chưa nguôi thì sự nghiệp của TTK đã bị cựu TT Thiệu đánh phá năm
1973 làm ông thêm buồn. Nay lại mất nước một cách oan uổng vào tay CSBV
thì làm sao ông không khỏi có mối hận lòng bâng khuâng mà không mở
miệng đổ lỗi được cho ai thì còn có gì nữa mà nói.
Nguyên
tôi vốn chơi thân tình với bà Nguyễn Gia Hélène, chủ Thẩm Mỹ Viện số 50
đường Lê Lợi Q1 Sài Gòn. Tôi giúp bà mở khoa Giải phẩu Thẩm mỹ, cùng
chung mở Viện chế thuốc mỹ phẩm trị bệnh phát phì, trị da nhăn cho người
già trước tuổi cả đàn ông lẩn đàn bà cho tôi. Bà Hélène là vợ Đại tá
công binh Đoàn Bá Kiệu và là bạn thân với phu nhân Thủ tướng TTK. Chính
bà đại tá Kiệu Hélène cho tôi hay là vợ chồng cựu TT Thiệu mời vợ chồng
cựu ThT. Trần Thiện Khiêm ăn cơm, rồi giam lại 3 ngày trong dinh Độc
Lập, buộc ông Khiêm từ chức. Sự việc nầy rất là bí mật. Hiện chắc chắn
vợ chồng cựu Đại tá công binh Đoàn Bá Kiệu còn sống bên Mỹ. Vào những
ngày dầu sôi lữa bỏng ở Sài Gòn vào cuối tháng Tư/1975, chính bà ĐB Kiệu
hứa sẽ đem 3 mẹ con tôi xuất ngoại với bà. Nhưng rồi bật vô âm tín.
Tôi
không rõ sự bí mật mà phu nhân Đại tá ĐB Kiệu nói trên đúng hay sai như
thế nào, và cũng không nhớ ĐT. Khiêm từ chức vào lúc nào và công việc
làm lãnh tụ PNNDTV của tôi bị hủy bỏ như thế nào. Ông Cựu ĐT ThT TTK
còn nợ tôi vụ nầy vì bãi bõ mà không cho tôi hay. Cũng như TTr Trần Lữ
Y, ThT Khiêm mời làm thì có mời, mà nghỉ việc thì bỏ đi luôn không một
tiếng nói.
Sau
đó năm 1974, tôi lại chống chính phủ với tư cách là Phó chủ tịch Hội
Bác Sĩ Công Giáo VN. Tôi cùng các anh BS. Thiếu tướng Vũ Ngọc Hoàn, BS
Giám Đốc Viện Pasteur Nguyễn Văn Ái là Cố vấn Hội, BS Nguyễn Tấn Chức
chủ tịch/Hội, BS Thu thư ký/Hội, BS Nguyễn Văn Đức…. chúng tôi lo chống
vụ kế hoạch hóa gia đình do Mac Namara chủ trương theo kiểu mà GHCG
chúng tôi cấm, cùng chống phá thai tuyệt đối với sự giúp đở của Đức TGM
Nguyễn Văn Bình. Cuối cùng chúng tôi đã thắng, Hạ Nghị viện buộc phải
xé bỏ hồ sơ dự án cho phép phá thai.
Nay,
sau 35 năm ẩn dật, im lặng, ĐT TTK ẩn dật đến nổi hơi mụ người đi. Tại
sao Cựu ĐT. ThT Khiêm lại tái xuất giang hồ? Tại sao? Đó là lý do
chúng ta cần biết. Vì chắc chắn không phải là chuyện ngẩu nhiên.
Tôi
xin nói lên một sự tiên đoán chủ quan rằng sự xuất hiện của ĐT. ThT.
Trần Thiện Khiêm không phải là một việc tự ý của ông Tướng. 35 năm về
trước, người ta ẳm ông đi trong một tâm tư sầu khổ, thất vọng tột cùng,
và có vẻ như ông giận đời, ông đã lựa chọn sự ẩn thân để….tu thân ( ?)…
để suy tư nảo nùng (?)… để buồn đau (?)… cho đất nước… đến độ ông cảm
thấy như bị tê liệt (?)… bị đày… bị lú đi (?). Trong 35 năm mà trí não
không làm việc thì bị kiệt quệ ngay, nay cần phải cho chạy rà, chấn
chỉnh lại bộ máy thần kinh mới tỉnh người ra, khác nào chiếc xe để lâu
không chạy thì phải chạy ‘roder’ lại. 35 năm sau cần sự xuất hiện của
ông thì dầu mệt mỏi với tuổi tác mà cần thiết cho đất nước thì ĐT TTK
nào ngại chi. Đó là trách nhiệm cuối cùng của ông với đất nước, than
ôi, đồng bào có hiểu cho chăng ?!
Như
tôi đã nói trên là ĐT TTK bị sa vào sào huyệt lúc nào có lẻ ổng cũng
không hay dầu là sa vào để làm vua, vua đi đâu, làm gì thì đều có luật
lệ. Khi phải đi thì đi, khi phải về thì phải về. Có thể rằng ông đâu
có quyền tự do muốn làm gì thì làm hay sao? Bây giờ cần xuất hiện thì
phải xuất hiện, vì ĐT. TTK không là người riêng của ông.
Bây
giờ đến sự xuất hiện của ĐT TTK. Người ta hiểu quá nhiều về lý do sự
xuất hiện của ông hay không hiểu gì cả. Ngã nào thì sự xuất hiện nầy là
thiết yếu sinh tử cho sự trở lại của Mỹ ở Biển Đông. Đó là điều thiết
yếu sinh tử thật tình cho Mỹ và cả cho tổ quốc và dân tộc VN. Vậy thì
đó phải là điềm may mắn cho những người VN thật lòng yêu nước và cũng
ngay cả người CS có lòng yêu nước, vì CS hiện có 2 phe, phe theo Tàu thì
bán nước, phe theo dân tộc thì muốn chống lại, nhưng làm sao chống lại
cường quốc TC nếu không có Hoa Kỳ. Như vậy lời ông ĐT TTK nói :
«Dù Cộng sản hay Không Cộng Sản thì họ cũng có tinh thần dân tộc yêu nước. Kết án bây giờ hẵn có sự sai lầm chăng? »
Vì
CS tức CSVN, và ‘không CS’ là ai, nếu không là người VN quốc nội và CĐ
NVQGHN. Câu nói của ông TTK thâm thúy lắm đấy, chỉ phải cái là vắn tắt
khiến sinh ra hiểu lầm, chứ không phải già rồi nói lẩm cẩm đâu. Ông
cũng thâm thúy mà cho rằng những người ‘không cộng sản’ không phải ai
cũng yêu nước. Trách ông im tiếng 35 năm làm chi, trong khi một số
NVQGHN xưng là yên nước, là chống cộng mà ra hải ngoại ngồi chưởi nhau,
đánh đấm nhau, bôi nhọ, chặn họng, bịt miệng, đóng cọc vào họng,
bỏ vạ cáo gian cho bất cứ ai muốn có tự do ngôn luận, bất cứ ai muốn
tìm một chiến lược thực tế, khả thi hầu cứu nước thoát khỏi xâm lăng Tàu
cọng. Câu ổng nói :
«Kết án bây giờ hẵn có sự sai lầm chăng? »
Mà
kết án ai, và ai kết án ? Chính NVQGHN tự kết án người mình chứ còn ai
vào đây, mà trong đó có cả ĐT. TTK, có cả các vị nào đó, có cả tôi. Đó
là cái nghề chụp mủ, nghề vu khống bịa đặt trăm câu nghìn chuyện gian
ác để đè đầu bóp họng người yêu nước. Ngay một cái chuyện trẻ con 2
tuổi là cái chuyện bằng Tiến sĩ Y khoa Quốc gia của Đại học Paris Pháp
mà một thằng già tự khoe là dân biểu gì gì đó, sống ngay tại Pháp mà
cũng không biết nó có phải là được cấp phát từ Đại học lớn nhất của nước
Pháp hay không nữa, nên cứ tự khăng khăng cho là bằng giả, cạo gọt như
chính nó hay làm ở VN, thì chúng nó còn làm được cái nghề ngổng gì mà
không sai lầm. Phải chăng đó là biểu tượng hùng hồn nhất của một số
người làm ĐT. TTK phải thấy rằng cần im tiếng trong 35 năm để tráng nơi
«gió tanh mưa máu» thì tốt.
Trong
hơn tuần nay người ta đua nhau đánh phá chưởi rủa thậm tệ đến cạn tào
ráo máng, đến tận diệt, tận triệt tiêu ĐT TTK ? Tại sao ? Chưởi như vậy
thì lợi cho ai ?
Trung
Cộng hiện đang nổi xung thiên lên khi thấy Mỹ quyết liệt can thiệp vào
Biển Đông và đòi phải nói chuyện Đa phương. Rồi đây TC còn đâu hy vọng
chèn ép VN để cướp Biển Đông và hai quần đảo HS và TS của VN nữa, hay
chúng đang run lên.
Thứ
nữa là nhóm CSVN thân Tàu muốn bán tươi bám sống Biển Đông muốn vòng
tay dâng hiến đất nước Việt Nam cho Tàu cộng cũng hết còn hy vọng làm
quan thái thú của chú Chệt, nên chúng tức giận, chúng sợ sự xuất hiện
của ĐT TTK quá, chúng phải phun tiền mướn đàm em chười, phỉ báng, «uýnh»
tới tấp, «uýnh» tưới lên mặt mủi cho cựu ĐT. ThT. TTK tối tăm mặt mày
sợ chạy không dám xuất hiện nữa vì họ vốn biết ông Khiêm không bạo gan
lắm trong tuổi già, hoặc là ông có thể ngã xĩu hết còn sức bước tới.
Vì chúng biết hiện
tình thế NVQGTNCSHN không có ai khả dĩ có thể có tư cách tối thiểu làm
sợi giây buộc mối Đại đoàn kết cho dân tộc VN ngoài ĐT TTK. VN có Đại
đoàn kết mới mong còn Biển Đông cho VN, cho Mỹ, cho Đông Nam Á và cho
cả thế giới. VN có Đại đoàn kết mới trông mong Tổ quốc VN có độc lập,
toàn dân VN có tự do dân chủ, và chủ nghĩa Mac-Lê không còn đất sống
trên đất nước VN. Đó là luật của Trời, và cũng như là luật của người mà Hoa Kỳ đang nghiên cứu cho Biển Đông của VN và ĐNÁ.
Bài viết cũng đã quá dài, hết lòng cám ơn Quí Vị đã kiên nhẩn đọc.
Kính chào may mắn cho Tổ quốc và Dân tộc chúng ta.
TS. BS. Nguyễn Thị Thanh
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire