mercredi 19 décembre 2012

VUA SALOMON XỬ ÁN






       VUA SALOMON XỬ ÁN


Kính thưa toàn thể đồng bào Quốc nội và Hải ngoại,


Xin cho phép tôi đặt 2 câu hỏi sau đây với đồng bào :


- Người Việt Quốc Nội, vì yêu Tổ quốc mà chống giặc Tàu xâm lăng dầu biết rằng phải bị bắt bớ, tra tấn, cực hình, có thể chết khô trong tù.  Đó là một sự thật phải được nêu gương ghi vào Quốc sử!  Có đúng như vậy không?


- Đa số NVHN lên tiếng trên các DĐ, nhất là hàng ngũ đảng phái  chính trị, có đúng là họ thật tình yêu Tổ quốc mà chống giặc Tàu xâm lăng hay không?



Thôi, xin hãy gác câu chuyện nầy lại, sẽ nói đến sau.  Bây giờ tôi xin kể câu chuyện xử án của vua Salomon.


Vua Salomon Xử Án
(Cựu Kinh Ước)

Câu chuyện được kể như sau :  Có hai người đàn bà tên A và B, bụng mang dạ chữa đã đến ngày sinh con.  Hai bà cùng đến sinh tại  một phòng sản khoa nọ.  Đêm đó hai người cùng sinh hai đứa con trai.  Sau khi sinh, hai bà cùng để con trên giường, và mệt mỏi ngủ say.  Nửa đêm bà B tỉnh giấc, thấy đứa con trai của mình mới sinh đã chết tự bao giờ…. 

Bà ta bèn âm mưu nhẹ nhàng ôm xác con trai mình đem tráo đổi với đứa con trai của bà A. 

Mới tờ mờ sáng, bà A choàng dậy, thấy con trai mình biến mất, và xác hết một đức bé được đặt nằm vào chổ con trai, bà ta la hoảng và nhận ra do bà B đã tráo đổi con mình với xác chết của con trai bà B. 

Bà A lên tiếng cãi vã nhất định đòi con. Bà B không kém, còn mạnh tiếng hơn, thề thốt rằng đứa bé là con trai mính. Hai bà trở nên cùng to tiếng cãi vã khóc lóc ầm ỉ mà không ai giải quyết được. 

Sự kiện không giải quyết mãi được thì phải đưa đến trước Đức vua Salomon để người phân xử.  Vua Salomon bèn phán:

-  Đứa bé nầy là con của ai?  Cả 2 bà A và B đồng thanh to tiếng trả lời rằng:

-  Tâu Đức vua, nó là con trai của tôi, con của tôi. Con tôi bị người đàn bà kia tráo đổi xác chết con trai của bà ấy mà ăn trộm con tôi… hu hu… tâu Đức vua.  Vua hỏi luôn mấy lần đều được trả lời như vậy.  Vua bèn phán rằng :

-  Như vậy thì đứa con nầy là con chung của cả hai người phải không?  Tất cả đều im lặng nặng nề…

Nhà vua lại đứng lên đưa tay ra lệnh :

- Vậy thì ta ra lệnh cưa đôi đứa trẻ nầy ra làm 2 phấn mà chia cho mổi người mẹ một nửa,  như vậy là công bằng.  Hai người mẹ nầy có bằng lòng thỏa thuận như vậy chăng?

Bà B bèn lớn tiếng thưa rằng :

-  Tâu Đức vua, tôi xin vâng theo ý Đức Vua. Tôi xin thỏa thuận…hu hu…  Trong lúc đó bà A sụp quì lạy, khóc lóc mà hét lên rằng :

-  Tâu Đức Vua, xin đừng giết đứa bé…, nó không phải là con tôi hu hu….  Xin đừng cưa đôi…, mà xin hãy trao đứa bé cho bà kia…hu hu…, vì nó là con của bà ấy đấy…. Xin trao cho bà ta nuôi nó…hu hu…, nó chính chỉ là con riêng của bà đó thôi, không phải con tôi hay là con chung…huh u…. Nó không phải con trai của tôi. Con tôi đã chết rồi, tôi xin chịu tội…hu hu…, mà  không dám dành.. đứa bé con bà kia là con tôi nữa..hu hu…. Xin Đức vua tha tội gian dối cho tôi và đừng giết đứa bé…hu huhu…. Và bà sụp dưới chân vua Salomon ngất xĩu, không còn chổi dậy nổi nữa.

Đức vua bèn phán bảo quân lính :

-  Hãy bắt lấy con mụ kia, gian dối, ranh ma, bất lương mà giam vào ngục tối cho ta.  Vì nó chẳng phải là người mẹ của đứa bé, mẹ nào lại muốn cưa đôi con mình cho người khác một nửa….  Hãy trao đứa bé cho mẹ ruột nó là Bà này, đang nằm dưới chân ta, chết lịm vì đã sẵn sàng chịu đau khổ hy sinh đứa con mà cứu sống nó….  Vì bà nầy chính là mẹ ruột đứa bé, là người mẹ cao cả…., nên thà mất con, để người khác nuôi dưỡng con trai của bà, không thà để ta chặt nó ra làm đôi…

Quân lính bèn trao đứa con trai cho mẹ nó, và bà vui mừng hớn hở cám đội ơn Chúa, cám đội ơn sự thông minh sáng suốt của Đức vua Salomon là con vua David.


Nếu chúng ta là người Việt Nam thật lòng yêu thương Tổ quốc, nếu chúng ta không muốn thấy nòi giống Việt bị diệt vong.  Nếu chúng ta thật tình muốn đất nước chúng ta khỏi sa vào tay giặc Tàu Chệt cướp nước, rồi đây sẽ như Tây Tạng, Mãn Châu….  Nếu chúng ta yêu thương đồng bào ruột thịt trong nước đang đứng lên chống lại giặc thù xâm lăng mà phải bị tù đày, bị đánh đập hung ác tàn bạo !!!    

Chúng ta có đành lòng cư xử với Việt Nam yêu dấu của chúng ta như con mụ B, người mẹ lưu manh, gian dối, xão trá hay không?   

Vì sự sống còn của Tổ quốc của dân tộc, chúng ta có còn tấm lòng hy sinh cao cả như Bà Mẹ A đánh kính, đáng trọng trong câu chuyện Vua Salomon xử án trên không?


Xin hãy phân biệt 2 sự kiện sau :

1- Câu chuyện quyết tâm giật sập CSVN để thành hình nước VHCH độc lập, tự do, nhân quyền. Và :

2- Sự kiện cấp kỳ cứu nước lâm nguy thoát khỏi xâm lăng Tàu Phù ác hại.


Vấn đề chống cộng là vấn để trường kỳ kháng chiến từ thời Pháp thuộc cho đến thời Đệ I VNCH, rồi Đệ II VNCH, trừ thời « tổng thống phản quốc 3 ngày Dương Văn Minh…. »  Rồi đến thời NVTNCSHN cho đến nay đã hơn 100 năm trời.  Có ai chống được CSVN không?  Vậy thì sau gần 38 năm chống cộng bằng mồn, chúng ta đã đạt được gì?  Nếu cứ tiếp tục chống cộng mà bỏ quên Tổ quốc, thì một khi nước mất rồi, chúng ta chống gì đây….

Xin thưa rằng, sau gần 38 năm chống cộng, chúng ta đã đạt được những kết quả rất ngoạn mục sau đây:

1-    Trước nhất là quân giặc Tàu Ô khích động, rồi lợi dụng sự chia rẽ dân tộc « ngao sò đánh nhau, ngư ông hưởng lợi » mà xua quân giặc Tàu tiến chiếm đất nước VN đã đến mức mất 95% đất nước biển đảo núi rừng đầu nguồn, bờ biển, bao nhiêu tỉnh lỵ cực Bắc rồi…. 

2-    Đồng bào trong nước đứng lên chống xâm lăng thì đồng bào của chúng ta bị bắt bớ đánh đập thật tồi tệ, y như thời Pháp thuộc khi mà các Nhà Các Mạng Phan Đình Phùng, Nguyễn Thị Giang, Nguyễn Thị Bắc, Hoàng Hoa Thám, Vọ Thị Sáu vv… chống giặc Pháp vậy.

3-    Đồng bào trong nước đi biểu tình chống giặc Tàu mang cờ đỏ sao vàng, mặc áo màu đỏ sao vàng.  Nhưng NVHN đâu có chống việc đồng bào quốc nội mang cơ đỏ sao vàng đi biểu tình. Tại sao vậy? Vì mọi người đều hiểu, đó chỉ là việc bất đắc dĩ, thế chế là nhất thời, Tổ quốc là trường tồn, phải như vậy đó…. 

4-    NVHN vẩn đưa hình biểu tình trong nước với cờ đỏ sao vàng, vẩn hoan hô đồng bào quốc nội đi biểu tình với cờ đỏ sao vàng kia mà.  Vì khôn ngoan, tâm lý….  Vậy đã thông minh, khôn ngoan, tâm lý sao không khôn ngoan cho đến nơi đến chốn để cứu nước, hởi đồng bào NVHN. 


Với trí óc suy luận thêm một chút, thì hiện tình chúng ta nên làm gì?  Khi tôi kêu gọi đồng bào nên chống CSVN trước, hay chống Tàu xâm lăng trước? 
Cái nào có lợi cái nào có hại, cái nào khả thi, cái nào viễn vông? 

Nào có ai dám trả lời nên chống CSVN trước mà bỏ quên đất nước cho giặc Tàu thôn tính đâu, ai mà dám nói như vậy được chứ!

Sự thực đã là kinh nghiệm mất nước trước mắt vì ham mê chống cộng mà không lo chung sức bảo vệ đất nước trước đã, mọi chuyện chống cộng còn dài dài đó, mất đi đâu mà sợ chứ. Dầu là bảo vệ đất nước cho CSVN còn ngồi đó cai trị nước đi chăng nữa, cứu nước là thượng khẩn, là thậm cấp chí nguy!!!!  Thể chế thì sớm muộn gì cũng thay đổi như Liên Xô cả thôi.

Đâu là tình yêu đất nước cao cả và bất vụ lợi, hởi đồng bào yêu quí, hởi các đảng phái VN quốc ngoại???  Những người kêu la inh ỏi trên DĐ đòi « Giật sập CSVN trước, rồi mới chống giặc Tàu sau», thì đó chính là những con mụ làm mẹ mìn tay sai TC muốn giết con như mụ B trong câu chuyện xử án của vua Salomon trên.

Thì đó là những người VNHN chỉ biết tham danh hám lợi một cách sai trái, ngu xuẩn, hoặc họ là tay sai của giặc thù, chứ nhất định họ không phải là người Việt yêu Tổ quốc của mình mà lên tiếng cứu nước.


Tôi xin đặt giả thuyết 3 hoàn cảnh như sau :


I- Hoàn cảnh thứ I : Thứ nhất tốt đẹp nhất là nước VN chúng ta có một thể chế dân chủ tự do, nhân quyền cường thịnh.  Khỏi cần bàn cãi gì nữa, ai cũng thích mê rồi. 

II- Hoàn cảnh thứ II :  Nếu không được như ý sở nguyện thắng CSBV từ ngày 30/4/1975, ít lắm là chúng ta vẩn còn một đất nước VN hình chữ S độc lập, toàn vẹn lãnh thổ, chỉ bị một tai nạn là do đảng CSVN cai trị mà thôi, chứ chưa mất nước. 

III- Hoàn cảnh thứ III : TC đánh chiếm VN và giải tán ĐCSVN hay cho phép ĐCSVN nhập vào ĐCS Tàu.  Biến Bộ Chính trị ĐCSVN thành hình với các thái thú Tàu thứ thiệt thật độc ác để mà ngược đãi, bắt bớ giam cầm, giết hại đồng bào yêu nước của chúng ta đến kỳ cùng, cấm họ nói lên lời yêu nước của mình, cấm viết bài chống xâm lăng, cấm đi biểu tình chống giặc thù, đạp bỏ lịch sử oai hùng của dân tộc chúng ta. Hay còn hơn thế nữa, đã có tin từ lâu, CS Tàu đã có chương trình cho di dân hết nhân dân VN lên Tân Cương hay rừng sâu học tập. Và chúng di tản toàn bộ dân Tàu đến để CS Tàu bán cho nhà cửa đất đai mà sinh sống đúng y như là đất Tàu xưa cổ, khỏi mất công lao đô hộ dân An Nam như ngày xưa cho mệt, vì chúng kinh nghiệm với dân tộc VN sẽ chổi dậy dành lại đất nước phiền toái….


Cũng như toàn thể 90 triệu nhân dân VN, tôi chọn hoàn cảnh I.  Nhưng nhất thiết là không được ngay từ ngày 30/4/1975 rồi.  Không được hoàn cảnh I, thì tôi đau khổ, đành ít lắm là cam chịu đựng trong hoàn cảnh thứ II để còn mong đợi một ngày mai hoàn toàn đổi mới trở lại hoàn cảnh thứ I.

Chứ nếu hoàn cảnh thứ 3 xẩy đến rồi, tôi còn trông mong gì cứu nước, dầu là cứu cho CSVN cai trị. Tôi hết hy vọng còn Tổ quốc, còn nòi giống, hết tất cả.

Bớ đồng bào của tôi ơi, có thấu cho nổi niềm của tôi không. Có thấu cho nổi niềm của những người yêu nước quốc nội không (?), có hiểu cho tiếng nói của Trưng Triệu không? 

Trưng Triệu đã lặp đi lặp lại hàng trăm lần, đã viết hàng trăm bức thư, hàng nghìn lời kêu gọi thống thiết, mà nào toàn thể đồng bào có tích cực nghe tôi ít lắm là từ 5 năm trước!

Ai nghe thì cũng chỉ dấu diếm viết thư riêng! Sợ lên DĐ bị chưỡi bới là VG bưng bô, kiếm cơm thừa canh căn của CSVN!  Đó là tiếng nói của tay sai TC, thì đồng bào lại nghe răm rắp! Khổ chưa !!! 

Ôi, khổ thay, bây giờ quá trể làm sao cứu nước, mà còn đòi giật sập hay không giật sấp CSVN há?

Các đảng phái chính trị VN tại hải ngoại đều đòi hỏi nhất quyết phải có hoàn cảnh thứ I trong tay họ, rồi họ mới chống Tàu. Xin lỗi cho tôi nói rằng: Ngu chi dữ rứa???!!!! 

Tình hình thứ I không thể có được, thì họ cam chịu để tình hình thứ III xẩy đến, nó đã xẩy đến, đến 95% rồi đó, vừa ý chưa?  Không ăn được thì đạp cho tan nát giang san gấm vóc, không cai trị được thì tiêu diệt cho hết nòi giống mới cam tâm hay sao Quý vị? 

Trước đây đã có Mattheu Trần nói rằng « Các anh đòi cứu nước làm chi… cứu cho CS cai trị lâu dài sao?»

Họ là VGBN, họ là tay sai TC, họ là những con mụ mẹ mìn B, tham lam, gian giảo, xão trá trong câu chuyện vua Salomon xử án.  Họ sống và hành động chỉ vì cái tôi tham quyền, tham chức, tham tiền tài vật chất tầm thường.  Trong khi đó tài năng, đức độ, trí não, thông minh thì đi đâu hết…. ?


Tôi không dám kiêu ngạo hay khoe khoang gì, nhưng sự thật tôi phải nói rằng :  Trưng Triệu Nguyễn Thị Thanh là Người Mẹ A, người mẹ cao cả,  người mẹ A đầy lòng yêu thương con cái, bằng mọi giá hy sinh.  Bà Mẹ A quảng đại, nhân ái, đầy lòng yêu nước thương dân, đầy lòng hy sinh diệu vợi mà cứu nước lâm nguy. 

Bà Mẹ A biết lúc nào nên tiến thì  phải tiến, lúc nào nên ngừng thì phải ngừng, lúc nào nên lùi thì phải lùi một bước để còn tiến ba bước bảy bước.


Hởi CĐNVHN, hởi các đảng phái NVHN, lập đảng làm chi mà vô duyên, vô phước cho non sông gấm vóc vậy hả?  Các đảng phái QG NVHN có bằng lòng nhận lỗi lầm suy nghĩ sai bậy của mình không?  Các đảng phái có bằng lòng phản tỉnh đứng lên cùng Trưng Triệu cứu nước không?


CĐ/NVHN chúng ta thật xấu hổ hơn một bà Mẹ tầm thường đã sống các đây hàng mấy nghìn năm dưới sự trị vì của vua Salomon trên đất nước Do Thái Ix-Ra-en.

*
Khi tôi kêu gọi đồng bào NVHN hãy chọn nên giật sập CSVN trước hay đánh Tàu trước.  Nhiều vị đã trả lời công khai và bí mật.

*
Trước tiên là anh chủ nhiệm DĐDT Đông Hải Nguyễn Đức Hiền đã lên tiếng rằng « Chống CSVN trong lúc nầy là vô cùng nguy hiểm cho đất nước!!!!, …», vậy là không nên, vì đó là cái họa nguy hiểm mất nước.

Kế đến là ông Tâm Minh Đổ H. Thông cũng đồng một ý kiến với ông Đông Hải….


Những vị khác khá đông đã gởi thư riêng cho tôi, trong đó đặc biệt có GS. Vũ Quốc Thúc đã nói với tôi « Chị làm gì cứu nước thoát xâm lăng, tôi theo chị, như tôi đã nói với chị từ trước, bao giờ chị làm việc cứu nước, tôi cũng theo chị, ủng hộ chị…». 

Những trí thức trong nước đặc biệt có các vị trí thức như ông Nhân Quang Trần, GS. Nguyễn Khắc Thuần, ông Nguyễn Văn Can, bà GS TS Hán học Trinh Ngọc Thanh… và nhiều ông bà quân nhân của QĐNDVN khác đều âm thầm trao đổi với tôi, yêu cầu hải ngoại tự do hãy lên tiếng cổ võ kêu lên tiếng nói cứu nguy đất nước.  

Họ yêu cầu chúng ta ở hải ngoại có nhiều phương tiện cứu nước tự do không bị kềm kẹp, hãy tiến lên và họ sẽ theo gót nhập với chúng ta….

hoặc

Vô cùng trân trọng,

Trưng Triệu Nguyễn Thị Thanh

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire