CỜ VÀNG LÊN ĐƯỜNG CỨU NƯỚC
Trưng Trắc Nguyễn Thị Thanh
21-8- 2009
Suốt từ 3 năm trước đến nay, tôi đã liên tục kêu gọi CDNVQGHN tìm kế hoạch cứu nước thoát khỏi nạn xâm lăng Trung Cộng. Tôi đã lên tiếng nói rằng suốt trên ba mươi mấy năm trời CĐNVHN tranh đấu sa lông, tranh đấu bá vơ… chẳng đưa đến kết quả gì… Nay mỗi lần tưởng lại cảnh đồng bào hăng hái đi biểu tình, hăng hái lên tiếng kết án CSVN hèn nhát nhượng đất bán biển hiến rừng cầu vinh, tôi tự cảm thấy có lỗi, tôi phải công khai xin lỗi CĐNVQGHN. Vậy tôi chân thành xin đồng bào QGHN rộng lòng bỏ lỗi cho tôi. Vì sao? Vì đấu tranh của quý cộng đồng NVQGHN khắp nơi trên thế giới đã bắt đầu đâm chồi, nẩy lộc, nở hoa, sinh trái khiến chính quyền CSVN phải e ngại.
Bằng cớ là họ đã viết thơ nhờ vã ông DB liên bang Mỹ gốc Việt Cao Quang Ánh đứng ra tổ chức giúp họ đối thoại với CĐNVQGHN. Vì họ ngờ rằng ông DB liên bang Mỹ gốc Việt có uy tín, quyền lực trên toàn thể CĐNVQGHN! Ông Nguyễn Thanh Sơn lầm to, một đàng là cái bắt vai hót vai, một đằng là những tòa nhà tư nhân xây dựng tại các đô thị đã làm cho ông Sơn ngờ rằng mọi NVHN tin rằng Việt Nam là một nước văn minh hiện đại có tự do dân chủ. Nội dung yêu cầu của ông Sơn cũng rất là viển vông, ảo tưởng nếu không nói là mù quáng, xa vời sự thật.
Và ngay bức thư trả lời của ông CQA cũng không có một chút chiều sâu, thiếu chiến lược, chiến thuật và hơn nữa ông DB CQ Ánh không có một cử chỉ tôn trọng quyền dân chủ đối với CĐNVQGHN. Vì đối tượng của ông Thứ trưởng Ngoại giao NT Sơn là CĐNVQGHN chứ không phải là CQ Ánh. Đúng ra ông CQA phải báo cáo bức thư với CĐNVQGHN trước khi tự ý trả lời. Như vậy ổng có thể để CĐNVHN có dịp nói lên sự thật là chính ông Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn mới là người không hiểu gì về tình hình CĐNVHN, thua cả các vị trong UBVNVNN, chứ NVQGHN ở xứ tự do hoàn toàn am hiểu tình hình VN quốc nội với chế độ XHCNCS đổi mới. Mới đó là có mới đôi chút vật chất đối với XHCNVN nghèo nàn, chứ hoàn toàn chưa đúng nghĩa tí nào đổi với thế giới văn minh.
Về phía ông DB Mỹ gốc Việt thì, CQA không có kinh nghiệm chính trị, không biết tương kế tựu kế, lợi dụng cơ hội giúp CĐNVQGHN đoàn kết lại, tổ chức thành một khối toàn cầu để gây sức mạnh, cũng như tham khảo thêm ý kiến của CĐNVHN để bức thư trả lời được phong phú, sâu sắc và toàn diện hơn là sự trả lời của một cá nhân còn trẻ, ngây thơ, thiếu kinh nghiệm và tâm lý chính trị XHCNVN và chính trị quốc tế dầu ông có trúng tuyển DB liên bang Hoa Kỳ.
Kính thưa anh chị em NVHN, trước đây 5 tháng tôi có xin phép và chào quí vị để lên đường đơn thương độc mã, thử làm một bước thăm dò đối thoại với CQCSVN góp phần cứu nước trước xâm lăng trắng trợn của giặc Tàu. Chủ DĐ Phố Nắng có nhắn tôi đi về báo cáo lại. Tất nhiên tôi phải báo cáo đầy đủ:
Thời gian ở Sài gòn, tôi có cảm tưởng là cán bộ rất cao cấp QĐNDCS tìm đến gặp tôi có mục đích riêng dưới chiêu bài là muốn mua đồ cổ của tôi. Nay thì đã rõ họ có chiến lược lâu dài chống trả Tàu xâm lăng. Tuy nhiên thực thực hư hư như thế nào tôi chưa được rõ lắm, vã lại là bí mật quốc gia, tôi không thể báo cáo trên DĐ nơi đầy dẫy bọn tình báo TC nằm vùng ra sức phá phách quấy nhiễu tôi về mọi mặt.
Ngày tôi ra Hà Nội, một mình chạy ngược chạy xuôi tìm đường nói chuyện với chính quyền CSVN. Tôi mới nhận ra rằng những cán bộ CSVN trẻ, trung niên (tức là những người có tài thât, trí thức thật không có bằng giả, bằng đểu) làm những chức vụ không cao như tổng trướng, thứ trường, nhưng đúng là những người thông minh, tâm lý rất am hiểu tình thế của CĐNVQGHN. Những người đó tỏ ra rất biết phục thiện, dễ thông cảm với chúng ta, và rất dễ đối thoại hơn là những cán bộ già cấp cao mà có bằng cấp hàm thụ đáng nghi ngờ… nên rất kém tâm lý ngoại giao. Vì vậy khi được bộ Ngoại giao CSVN cho tôi mạn đàm với 3 vị chóp bu chủ chốt của ‘Ủy ban trung ương về người Việt nước ngoài’ tại 32 đường Bà Triệu, tôi rất vui mừng.
Tôi định thuyết phục họ chấp nhận 6 điều kiện quan trọng nhưng rất khả thi đối với họ:
1- Chấp nhận lá Cờ Vàng 3 sọc đỏ là biểu tượng của CĐNVQG trên thế giới.
2- Cùng nhau thề quyết không dối trá, lừa lọc, phỉnh gạt nhau hay không tôn trọng lời nói, lời viết, lời hứa của nhau.
3- Đối thoại với tấm lòng chân thật, tôn trọng lẫn nhau như 2 quốc gia lớn bé. Thật lòng tôn trọng sự thật, đối với nhau bằng tình anh em cùng một bào thai, anh em ruột thịt – Nói với nhau bằng những ý và lời ngay lành, chân tình, cởi mở, hài hòa, khoáng đạt, bình đẳng để cùng có lợi cho cả đôi bên, mà tiên quyết là có lợi cho sự vẹn toàn lãnh thổ lãnh hải nước nhà.
4- Phải chân thành xin lỗi lẫn nhau....
5- Phải coi ngày " 30/4 " không còn là “ngày chiến thắng” hay là “ngày quốc hận”, ngày 'Đại Đoàn Kết Dân Tộc'.
6- Phải xây lại 2 tấm bia kỳ niệm của CĐNVHN ở đảo....
Nhưng suy nghĩ kỹ thấy nên đi dần dần bước một, nên tôi chỉ đặt một vấn đề tiên quyết:
Đó là vấn đề Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Mọi mgười trong UBVNVNN đã gật đầu và ghi chép. Tôi nghĩ hơn bất cứ gì, Cờ Vàng cần tiên phong trên đường cứu nước. Tôi đã nói lớn tiếng với giọng hiền lành nhưng đầy tự hào rằng “CĐNGQGHN không sống dưới quyền cai trị của chính phủ CSVN. Họ sống trong mọi quốc gia dân chủ trên thế giới, ly khai với nước VNXHCNCS. Tất nhiên, hiện tại Cờ Vàng không phải là cờ của nước VN. Cờ Vàng chỉ là biểu tượng của CĐNVQGHN, đối lập ly khai với VN hiện tại. Cờ Vàng là biểu tượng và là Vật Tổ của chính nghĩa quốc gia tự do dân chủ, là nền tảng của mọi đoàn kết của CĐNVQGHN, là thủ lãnh của trên 6 triệu người Việt QG trên khắp thế giới - Cờ Vàng là sự nghiệp độc lập dân chủ tự do hạnh phúc của CĐNVHN – Cờ Vàng là ngọn cờ chống xâm lăng cứu nước. - Cờ Vàng là hồn thiêng dân tộc, là linh hồn các vị anh hùng Việt Nam, Trưng Vương, Triệu Thị Trinh, Lý Thường Kiệt, Trần Bình Trọng, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung… đã phơi xương rãi máu bảo vệ Tổ quốc suốt 2000 năm nay.” Tôi yêu cầu CSVN phải chấp nhận Cờ Vàng để có đối thoại. Đó là một điều rất hợp tình hợp lý tiên quyết khả thi.
Tôi đã lên tiếng nhiều, đặc biệt là “50 năm trước, ông cố vấn Ngô Đình Nhu đã nói rằng ‘Nền tự trị của VNCH Miền Nam giúp Miền Bắc giữ vẹn toàn lãnh thổ Miền Bắc VN. Nếu ngày nào Miền Nam rơi vào tay CS Miền Bắc thì Tàu Cộng sẽ thôn tính Việt Nam…” Lời tiên tri của ông Nhu đã xẩy ra. Và tôi cũng nghĩ rằng nếu Bắc Hàn thắng Nam Hàn thì Tàu Cộng cũng thôn tính nước Hàn Quốc ngay lập tức chứ không để yên cho cả 2 Miền Nam Bắc như ngày hôm nay. Rõ ràng đó là nhờ sự hiện diện của Huê Kỳ.
Tôi nói lên rằng Hoa Kỳ chiến thắng Nhật Bản đã giúp cho Nhật giàu mạnh thành cường quốc, và họ chỉ là nước liên minh với Hoa Kỳ chứ không phải là nước bị trị. Đối với các nước đồng minh của Mỹ khác như Phi Luật Tân, Thái Lan, Nam Hàn… cũng vậy. Tôi không binh người Mỹ, nhưng họ chỉ giúp cho các quốc gia trên thế giới có hòa bình để sống hạnh phúc, chứ họ không hề bóc lột ai.
Đối với VN, đa số mọi người đều nói Hoa Kỳ phản bội đồng minh, tôi nghĩ rằng sự thật không phải như vậy, chính người Mỹ gốc Do Thái tức là Ix-Ra-En đã âm mưu lộng quyền, lợi dụng quyền hành, tàn hại Miền Nam Việt Nam khiến cho Hoa Kỳ mang tiếng ngàn đời. Người hiểu biết thấy rõ chính Do Thái Ix-Ra-En lươn lẹo âm mưu cho Mỹ thả nổi VN để dồn tiền viện trợ VN lại cho Do Thái, lấy cớ tướng tá VN và ngay cựu TT Thiệu và tướng Ngô Dzu buôn lậu bạch phiến…. Nhiều người Việt nắm rõ bằng chứng sự kiện nầy từ trước 1975. Vì vậy nếu chúng ta trách người Mỹ thì cũng có phần nào oan cho thiện chí giúp người của họ.
Như vậy chính Do Thái làm cho Hoa Kỳ phải bại trận và MNVN, HK phải đau thương và lãnh thổ lãnh hải VN bị bắc phương hiếp đáp. Nhưng rồi HK vẫn đeo đuổi lý tưởng hòa bình cho thế giới, giúp VN bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ và kêu gọi thế giới tự do giúp chính phủ VNXHCN giữ nước trước cái hung ác bành trướng của Bắc Kinh.
Tôi đã nói với chính quyền CSVN rằng dòng máu Trưng Triệu luôn trào đầy trong huyết quản tôi, ý chí chống xâm lăng bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ mà các vị anh hùng đã phơi xương máu, trãi gan mật bảo vệ đất nước chúng ta mới có ngày nay. Chúng ta đã mang máu anh hùng trong cơ thể, chúng ta không thể phản bội các vị anh hùng VN, chúng ta không thể làm nhơ nhớp máu anh hùng tràn chảy trong huyết mạch chúng ta. Dù là một tấc đất VN mất đi, cũng không bao giờ xa rời trí não và trái tim tôi.
2000 năm trước, trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, Trưng Vương đã thành công xua đuổi quân thù, lẽ nào ngày nay với tinh thần văn minh nhân loại ngất cao, hiến pháp thế giới rõ ràng không cho phép chiếm cứ đất đai đã thành văn bản từ sau thế chiến thứ I, mà chúng ta có thể im lặng trước cái hung hăng giết người cướp nước của Tàu Cộng.
Văn minh nhân loại sẽ không còn nghĩa lý, nếu nhân loại để cho Trung cộng hà hiếp quá quắt dân tộc VN như thế này. Nếu thật tình VN mất nước, thì dân tộc VN sẽ tiêu diệt luôn không bao giờ còn có thể chỗi dậy. Cơ hội lớn lao của chúng ta chỉ còn lại ngày hôm nay mà thôi. Nếu chúng ta không tự cứu thì ai đó có đến cứu chúng ta rồi cũng sẽ khinh khi chúng ta mà nản chí.
Ngay cả người Tàu có lương tâm cũng đã khuyên chúng ta phải cứu lấy đất nước, vì TC quá dã man. Họ khuyên chúng đừng ham tổ chức những khu du lịch hoành tráng, đừng ham bảo vệ đảng CSVN, đừng ham đòi dân chủ tự do ngay bây giờ làm chi. Vì một khi nước mất thì chẵng còn gì, kể cả sinh mạng dân tộc thì nói gì đến dân chủ, tự do hay đảng nầy đảng kia…. Tàu cộng chẳng đã lên tiếng ngang ngược trắng trợn, gian ác, đưa ra sách lược chiếm VN ngay trước mặt ĐCSVN, tuyên bố lên rằng TC chúng giết tất cả dân tộc VN lấy máu tề cờ CS của chúng đó chăng?
Nước XHCNCSVN đã nói rằng trước đây có buổi họp với Việt kiều tại Hà Nội, đã khoe có nhiều người được tự do phát biểu ý kiến. Tôi trả lời rằng “Đó là hình thức của người dân kiến nghị lên chính phủ của họ. Còn đối với CĐNVHN thì không thể như thế, mà là 2 phe thù nghịch nhau suốt từ 35 năm, cần đối thoại hòa hoãn thân thiết với nhau trên cương vị bình đẳng hầu ước mong đi đến hợp tác cùng bảo vệ nước nhà chống xâm lăng”
Hởi CĐNVQGHN, hãy vùng lên cứu đất nước, tại sao quý vị còn mê đắm trong những chuyện không đâu, cùng từng phe, từng nhóm, chưởi bới nhau, thóa mạ, mạt sát, dựng chuyện vu khống, có nhiều phe nói những lời vô văn hóa, bỉ ối, tục tĩu hại bất cứ ai khác chính kiến, khác ý kiến tôn giáo với họ. Nhất là đối với kẻ hèn nầy chỉ biết tranh đấu cứu nước mà có phe lên tiếng tung hứng nhau làm nhục bôi nhọ đến cả Song Thân như chưa từng thấy trong lịch sử nhân loại. Tại sao quí vị bịa đặt chuyện hèn mạt, tranh cãi những cái thấp hèn, mất thời giờ và sức lực mà quên đi Tổ quốc lâm nguy? Trong quý vị có tay sai TC chi phối hay quí vị đã mắc kế TC nằm vùng. Hãy từ giả đi mọi hành vi thấp hèn để cứu nguy Tổ quốc! Hãy vùng lên cứu nước quên đi những tranh chấp vô lối, hèn hạ.
Toàn dân VN nội ngoại hãy hướng về con đường cứu quốc. SVHS đã từng sôi nổi cất tiếng ca vang “Xếp bút nghiên lên đường tranh đấu, xếp bút nghiên coi thường công danh, như phù vân! Sơn Hà nguy biến, tiến ta tiến! Một lòng yêu Non Sông, vì đâu ta liều thân…?”. Văn minh của thế kỷ XXI mà không giúp VN nội ngoại mở một Hội Nghị Diên Hồng thế giới hay sao? Đâu dây đang vang lên “ Thần dân nghe chăng, sơn hà nguy biến? Hận thù đằng đằng biên thùy rung chuyển? Cuốn dày non sông rền vang tiếng vó câu ai oán nghìn thu! Thần dân Tiên Long, sơn hà nguy biến, nào người hào hùng nên hòa hay chiến….?! ”
Thế giới tự do đang sẵn sàng giúp chúng ta. Chưa bao giờ dân tộc VN có cơ may chống ngoại xâm với nhiều hỗ trợ toàn thế giới mạnh mẽ phi thường như hiện nay. Đã quá trễ tràng, hãy mau mau đứng lên chống Tàu xâm lăng Biển Đông, Miền Cao Nguyên, núi rừng Việt Nam, toàn cõi đất nước mà không tốn một viên đạn.
Hãy nhớ đến thảm cảnh Thiên An Môn: TC dùng xe tăng chà nát hàng chục nghìn thanh thiếu niên con cháu chúng mà không chút gớm tay: Đêm tối không đèn, không trăng sao, chúng cho hàng loạt xe tăng tiến lên chà nát hàng chục ngàn thanh niên nhanh chóng; xe hốt rác theo sau lượm xác quẳng đi làm phân, xe dội nước tiếp theo dội sạch đường sá trước khi tia nắng mặt trời đầu tiên lấp ló…. Còn dối với dân ta? Khỏi nói, đồng bào ơi, chúng thật dã man hơn quĩ dữ.
Về Sài Gòn, đi trên những con đường đẹp nhất, tôi đã thấy gì: Cờ đỏ sao vàng hiện là cờ của Tổ quốc VN, mà đâu đâu tôi cũng thấy cờ đỏ búa liềm là cờ của Liên Xô củ, mà nay là cờ của đảng CSVN. Tôi đau lòng lắm. Làm sao cờ đảng lại đứng chung, đứng ngang hàng ngang hàng với cờ tổ quốc chứ. Ra Hà Nội tôi kể lại chuyện ấy, mọi người không tin, họ cho là vô lý, vì cờ đảng chỉ dùng cho đảng hoặc dùng trong ngày lễ lạc của đảng; cờ đảng không thể ngang hàng với cờ tổ quốc; đảng không thể ngang hàng với đất nước dù cho 85 triệu đồng bào có là đảng viên. Cuối cùng đảng viên cao cấp ở Hà Nội kết luận chắc vì nịnh bợ mà người ta đã sai lầm treo cờ đảng cặp đôi lớn bằng, ngang hàng với cờ tổ quốc.
Nhìn ra Biển Đông, nhìn lên miền cao nguyên, lên núi rừng, xiết bao nghẹn ngào uất hận!!! Tại sao? Tại sao ĐCSVN đã từng đánh cho Pháp chạy, Mỹ nhào ngụy cút mà lại bằng lòng cúi đầu nhượng đất, bán biển tài sản lớn lao vô vàn của dân tộc, hiến rừng núi đầu nguồn sông suối, là sự sống của toàn dân, cho kẻ thù truyền kiếp phá hoại để đẩy toàn dân ta vào cái chết thảm còn hơn dân chúng tại Thiên An Môn. Tại sao, tại sao? Nếu không vì bán nước cầu vinh, nếu không vì chấp nhận mất nước để bảo vệ ĐCSVN? Nhưng thử hỏi nước mất, chức quyền vinh dự còn không? Nước mất đảng CSVN còn không?? Chắc chắn là không thể còn gì cả, kể cả sinh mạng người Việt…
Ngày nay chỉ còn trông nhờ ở CĐNVQGHN tiền phong đứng lên cứu nước mà thôi! Phải chăng công việc vượt biên thảm thương của nhân dân VN kéo dài trong hàng chục năm, vì họ không chấp nhận chế độ đói khổ mất hết quyền sống của con người dưới chế độ XHCNCSVN. Phải chăng sự hiện hữu của CĐNVQGHN chính là cơ hội Trời giúp đất nước VN còn có cơ may tồn vinh?
Hởi CĐNVHN! Đất nước còn hay mất ở trong tay quý vị!!!
Viết trên chuyến bay từ Sài Gòn trở lại Canada ngày 4/6/2010.
Bs.Ts. Nguyễn Thị Thanh
dr.thanh101@gmail.com
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire