dimanche 20 décembre 2015

TRƯNG TRIỆU TRẢ LỜI ANH "BA TÀU TỰ SỰ"






 TRƯNG TRIỆU TRẢ LỜI ANH "BA TÀU TỰ SỰ"

Kính gởi anh Ba Tàu Chợ Lớn, cám ơn bài Tự Sự,
Kính gởi CĐNVHN,


Trước hết để cám ơn bài viết “Ba Tàu Tự Sự” dưới dây, gián tiếp xây dựng, rất chân tình, thiết thực của anh, tôi xin trả lời anh tại sao người VN gọi Tàu là Ba Tàu.

Tại Miền Trung VN, người ta gọi Tàu là "chú khách trú" "chú khách Minh hương". Vì lúc Mãn Châu thắng nhà Minh, đô hộ Tàu, người nhà Minh chạy qua VN xin trú ngụ. Và người Việt xem họ là vai em nên gọi là chú.
Tại Miền Nam thì gọi Hoa kiều là vai em, chú Ba Tàu. Vì người Việt tại Miền Nam tự coi mình là anh Hai (Tàu có nguồn gốc từ du mục Mông Cổ và lai với Bách Việt, nên nay tuy đông và mạnh,  nhưng dân Việt hiểu họ vẩn là vai em thì rất đúng), nên gọi Tàu là chú Ba, đàn em.
Cũng chẳng ai gọi họ là người Hoa (tên mới có vào thế kỷ XX), mà chỉ gọi là Tàu, phiên âm của chữ Tần, Chine, T’ching, China (nhà Tần) là đúng. Vì nước Tàu không có tên, lấy họ người làm vua mà gọi thôi. Sau nầy mới tự xưng là Hoa ở trung tâm thiên hạ Á châu: Trung Hoa. Trong khi VN đã có tên đàng hoàng từ thời tiền sử : Xích Quỉ, Văn Lang, Âu Lạc, Nam Việt, Lĩnh Nam … Đại Cồ Việt, Đại Việt… Việt Nam.
Nước Tàu chỉ được chính thức thành lập từ đời Tần Thủy Hoàng,  với diện tích rộng lớn cướp được như ngày nay. Chứ Tàu không hề có nền văn hiến 4000, 5000 năm như Việt Nam có nguồn gốc Bách Việt. Sở dỉ Tàu có nền văn hóa Á Đông nông nghiệp như ngày nay là nhờ cướp lấy của Bách Việt mà làm của riêng.
Tàu có nguồn gốc du mục bắc phương, lấy sức mạnh làm tài nguyên, làm công lý. Chiếm đất chiếm dân của các nước Xích Thần, Xích quĩ, Văn Lang, Nam Việt, Lĩnh Nam vv… có nguồn gốc Bách Việt qua hàng thiên niên kỷ (4760 năm). Tàu đánh cướp hết nền văn hóa của Bách Việt làm của mình mà phát triển lên, chính Khổng tử phải tự thú bằng câu nói lịch sử "thuật nhi bất tác...."

Sau đây xin thưa cùng CĐNVHN, bài viết của anh VN gốc Tàu dưới đây chính là bài học quí báu cho CĐNVHN. Hãy noi gương họ. Đừng chơi trò gà nhà bôi mặt đá nhau bất tử như từ 37 năm nay nữa. Đừng chổng mông chống cộng bằng mồn vô bổ ri62 quay lại chụp mủ bôi bác nhau làm cho nhân dân trong nước bị trả thù lại một cách đau thương mà không hề có từ trước 30/4/1975.
Xin CDNVHN hãy nghe anh Ba Tàu nói :
Điểm duy nhất chúng ta hoàn toàn khác biệt với họ là chúng ta không có khái niệm về “người Tàu Quốc gia” và “người Tàu Cộng sản” dù rằng nước ta có hoàn cảnh chẳng khác họ bao nhiêu. Chúng ta chỉ có một tổ quốc Trung Hoa vĩ đại và đó chính là niềm tự hào của dân tộc chúng ta.” …
Quý vị nghe rõ, Tàu quốc gia sống ở VN, lại chống CSVN nhưng không chống CS Tàu. Chúng chống chỉ vì mất của, không chống vì thể chế CS, vì tự do nhân quyền, vì họ chỉ cần và tin rằng nước họ giàu mạnh rồi thì cái gì tốt cũng sẽ có, kể cả việc đi xâm lăng VN.
Anh Ba Tàu “Giả dụ rằng tương lai VN có nghèo đi bởi những người Việt chống cộng này cố vận động, thỉnh nguyện Mỹ ngưng giao thương với nước họ thành công thì cái công làm nghèo đất nước của họ sẽ rất đáng được chúng ta ghi nhận, đáng được chúng ta vinh danh và biết ơn. Một nước VN hùng mạnh sẽ là trở ngại lớn nhất chúng ta vấp phải trên con đường Nam tiến.
Ôi chao ! Nhục chi là nhục với thằng Ba Tàu ăn nhờ ở đâu mà ăn nói phản phé !!!
NVHN yêu nước chân chính, dầu họ có chống thể chế CSVN, họ sẽ phải chống CS Tàu xâm lăng hơn. Thực chất là suốt 37 năm nay họ đã giúp cho Tàu giết hại dân Việt, giúp TC có cơ hội xâm chiếm đất-đảo-biển… VN dễ dàng, và đang tiến dần đến tiêu diệt Tổ quốc và dân tộc VN.
Có những NVHN lớn tiếng “diệt cộng, không chừa một mống…” có thể làm cho ĐCSVN ngại, sợ nếu VN thay đổi có tự do nhân quyền thì cái nhóm chống cộng cực đoan sẽ trả thù đến bến như CS đã từng đối xử với người quốc gia. Sự thật thì bản chất NVQG vốn rất hiền lành, chỉ được cái tài hô hào hão bằng mồm chứ có gì ngoài trên là răng dưới là hai hòn bi, làm cho BCT CSVN ngã theo CS Tàu, khó trở thành đồng minh Mỹ hầu được giúp đở bảo toàn lãnh thổ lãnh hải VN.
Vì vậy nên tuy có lòng yêu nước sâu xa, NVHN đã có những hành động thiếu khôn ngoan, phi chính trị, có tính cách phá hoại đất nước mà CSVN gọi là “thế lực phản động nước ngoài”; chỉ tổ làm khổ cho người Việt trong nước bị tù đày, đổ máu ngoài biển, đổ máu trong đất liền; làm cho lãnh thổ lãnh hải bị cắt xén trầm trọng; làm cho Tàu có cơ hội lớn xâm lăng VN; làm cho Hoa kỳ có lòng chiêu dụ VN làm đồng minh để giúp đở VN có tự do nhân quyền mà mãi mãi chưa thành sự!!!      
Không dám kể công, nhưng sự thật là trong suốt trên 20 năm nay tôi tha thiết kêu gọi Quốc / Cộng làm lành với nhau, đối thoại ngoại giao trong tinh thần hòa hiếu tôn trọng lẫn nhau, thì có vài người tự xưng là DB VNCH như Nhữ Văn Úy, Trần Đình Ngọc lên tiếng chụp mủ, phản tuyên truyền, chưởi bới tục tĩu tôi hơn bọn đĩ điếm 3 xu ngoài góc đường, chỉ vì tôi đã nói thẳng trên DĐ là tôi không chống cộng, trái lại tôi luôn kêu mời CĐNVHN hãy lập phái đoàn đi đối thoại ngoại giao với ĐCSVN dầu họ muốn hay không, trong tinh thần đại đoàn kết dân tộc để gây sức mạnh chống ngoại xâm khi thấy ĐCSVN đã lên tiếng gọi NVHN là “khúc ruột ngàn dặm”, và đặc biết họ cũng ra một NQ cho hòa hợp hòa giải tuy chậm hơn tôi trên 10 năm. Như vậy là chúng ta có thể đấu võ thuyết phục tình nghĩa đồng bào…. không để thua Tàu thuyết phục man trá với 16 chữ vàng và 4 điều tốt.  
Xin CĐNVHN hãy tin tôi đi, nhất thiết một điều là nếu không có đại đoàn kết dân tộc thì VN không thể nào có độc lập, tự do, nhân quyền, VN không thể trở nên hùng cường, uy dũng đủ sức đuổi giặc Tàu trở về bên kia Ải Nam Quan và Thác Bản Giôc, trả lại Hoàng Sa và Trường Sa cho VN, cho dầu Hoa Kỳ có ra sức giúp đở VN đến đâu thì quyền lợi đất nước chỉ có khi tinh thần dấn thân đoàn kết dân tộc được thành công và vững mạnh.
Đồng bào NVHN ơi! Hãy đọc bức thư thiết thực và chân tình Ba Tàu Tự Sự của Arien Nguyễn là người bạn tốt, muốn cho NVHN thấy rõ ưu điểm và nhược điểm, những sai lầm của mình suốt 37 năm nay và đang tiếp tục không biết đến bao giờ và đặc biệt là cơ hội cần thiết để cứu nước khỏi bước nam tiến của Tàu. Đã bao lần tôi kêu gào “ngao sò đánh nhau, ngư ông hưởng lợi”!!!
“Thuốc đắng đã tật, lời thật mất lòng”, số người đồng thuận lại sợ bị chưởi mà im tiếng, còn ra, bọn tay sai gián điệp Tàu thì ra sức đánh phá xúc phạm tôi, để tuyên truyền cho CĐNVHN không biết cấp kỳ chống xâm lăng Tàu mà mãi mãi cứ nhai đi nhai lại một luận điệu ngu xuân tự diệt “giựt đổ chế độ CS trước chống Tàu sau”. Nhóm những người đó phần thì ngây ngô không am hiểu tình hình chính trị nước nhà và quốc tế, phần thì làm tay sai gián điệp cho TC, phần khác là những người thực tâm yêu nước nhưng họ yếu lòng với hận thù cá nhân mà không biết thực thi khổ nhục kế tham mưu chính trị là đại doàn kết dân tộc, là lực lượng duy nhất làm cho quân thù khiếp sợ và thế giới khâm phục.
Bức thư thiết thực và chân tình Ba Tàu Tự Sự của Arien Nguyễn là một khích tướng đối với CĐNVHN, là một sự giúp đở, hướng dẩn, chỉ đạo quí báu, một con đường duy nhất cứu nước. Các vị chống cộng bằng mồn, đòi giật sập CSVN trước rồi chống Tàu sau?  Ôi! sao óc não xoàng xĩnh yếu hèn, ngu dại thế mà làm chính trị gì. Lấy gì mà chống, lấy gì mà giựt, toàn ca bài thỏ láo, phĩnh gạt để giúp cho giặc Tàu có thời giờ, cơ hội sách nhiều CSVN mà chiếm Đất-đảo-biển, mà chống phá tôn giáo, đánh phá dân oan, giết hết ngư phủ.
“Biết người, biết mình trăm trận trăm thắng”, vậy mà NVHN làm chính trị với trận chiến tinh thần quốc/cộng, lại không biết người mà cũng chẳng biết mình! Muốn chống ai, mình phải biết người ta như thế nào, chứ không lẻ như chó sủa trăng. Muốn chống CSVN ít nhất phải về nước mà dò xét, mà do thám tình hình như thế nào. Tuy CSVN mắc phải vừa ngoại xâm, vừa nội nạn tham nhũng, nhưng nhà cầm quyền CSVN vẩn vững mạnh như bàn thạch. Đó là sự thật.
Quý vị biết rõ, Hoa Kỳ đã phải vuốt ve, phủ dụ, phải gởi bao nhiêu sứ thần đến nâng niu, vổ về để giúp đở VN. Cả thế giới cầu mong Mỹ đến giúp đở mà Mỹ nào đến, trong khi Mỹ thèm khát giúp đở VN, thì bị từ chối, dầu rằng mặt khác nhà cầm quyền VN vẩn rất khao khát Mỹ giúp. Nhưng tại sao họ vẩn lững lơ con cá vàng để cho Tàu cứ lấn lướt, ngang ngược chiếm dần đất nước ta, mà CSVN không hề dám thẳng tay với giặc thù.
Theo ý tôi, chính quyền của một quốc gia phải có cái tự tôn của họ. Trong khi tại hải ngoại, như bầy bò chao đánh phá làm hại uy tín một chính quyền. “Noblesse oblige” họ không phản ứng lẻ tẻ với cá nhân hay đoàn thể, nhưng họ có kế hoạch gọi theo kiểu Tàu nói “cho bài học” hay âm thầm “trả đủa” mà CĐNVHN có nghĩ tới không? Có bao giờ họ nghĩ vì ai mà các nhà dân chủ bị giam cầm tra tấn, tuổi trẻ biểu dương tinh thần yêu nước bị tù đày khủng khiếp?!
Phải chi NVHN có khả năng làm nên trò trống để giật sập CSVN mà người trong nước phải chịu tai nạn cho đáng, đàng nầy chỉ đánh võ mồn, đánh 1 chiêu giả, mà bị trả 10 chiêu thật, đánh 100 chiêu gió, thì trả 1000 áp đảo thật trên đầu đồng bào trong nước.
Như vậy CDNVHN quá lỗ, quá mất mát, quá gây hãi hùng cho đồng bào quốc nội, cho tôn giáo mà họ nào ngờ. Chiến tranh võ mồn của NVHN cứ tăng 37 năm qua chẳng những không gặt hái được kết quá mà càng ngày càng lún sâu vào oán thù đè lên tổ quốc, nhân dân và tôn giáo quốc nội.
CDNVHN ôi ! Tôi kêu van quý vị, thôi đủ quá rồi, dư thừa nữa, 37 năm tranh đấu chống cộng bằng võ mồm, ngày càng làm cho nước nhà ngập sâu xuống bùn lầy xâm lăng giặc Tàu, càng ngày dân tộc càng đi vào bang hoại xã hội, đi vào cỏi chết. Thì thôi, chúng ta phải thay đổi chiến lược chứ, phải tìm một chân trời đấu tranh mới, đặc thù, hợp lý, khả thi chứ, nếu không thì sẽ quá trể, mất nước thôi !!! Trời ôi!
Theo tôi biết người thất vọng nhất về CĐNVHN là Hoa Kỳ. Vì lý do gì thì quý vị đã biết, HK đành để cho NVHN tại Mỹ tự do làm gì thì làm, mặc kệ. Họ chẳng những không hy vọng vào sự liên minh của CĐNVHN, mà họ còn phải ôm bụng chịu phép một bề trước những hành động phản pháo, đi ngược chống phá họ của NVHN trước công trình chiến lược ngoại giao và quốc phòng của họ đối với VN hiện nay.
Phương ngôn Tây có câu “Il vaut mieux tard que jamais.”. Đã trể 37 năm. Nhưng nghĩa vụ, bổn phận chúng ta là phải cứu nước.  Chúng ta có thể làm anh hùng, dầu CSVN muốn hay không, vác cây cờ Vàng 3 Sọc Đỏ, lập phái đoàn lên đường cứu nước ; đi đối thoại ngoại giao khoáng đạt trong tinh thần hòa hiếu, tôn trọng lẫn nhau trong tinh thần đồng bào ruột thịt. Máu chảy ruột mềm, nước mất lòng đau, nở nào vì hận thù chiến tranh, vật chất, sinh mạng, mà nở để một dân tộc hùng cường của chúng ta phải tiêu diệt.
Tôi đã về VN nói chuyện nhiều lần với UBNVNN tại Hà Nội; từng gặp gở liên lạc với nhiều trí thức Hà Nội để mong bắc cầu đoàn kết dân tộc; từng giới thiệu nhiều trí thức NVHN liên lạc với ông Nguyễn Khắc Mai Chủ tịch Phong Trào Minh Triết Hà Nội.
Vừa qua PT Minh Triết Hà Nội đã tổ chức Lễ Tưởng Niệm Linh mục Triết gia Kim Định để vinh quang tinh thần Minh triết dân tộc của ngài tại nhà Miếu Quốc Tử Giám một cách vô cùng linh đình, long trọng và thành công thực sự trong lòng người Việt quốc gia và CS. Tinh thần của buổi Tọa đàm là cốt phát huy nền văn hóa minh triết tiền sử vĩ đại của dân tộc VN mà Tàu đã cướp lấy làm của riêng nhưng họ lại không áp dụng vào cuộc sống được vì bản chất của họ vốn là du mục dã man.
Nay thì chúng ta đã và đang dành lại. Rất tiếc là tuy anh Mai tha thiết mời mà tôi không đi dự được. Việc làm của PT Minh Triết có mục đích đưa chúng ta, toàn dân VN quốc nội và hải ngoại hướng về giá trị văn hóa cuội nguồn của dân tộc để thấy một đích chung đạo đức dân tộc cao cả, hầu bỏ qua những đau thương quá khứ để giúp dân tộc tiến lên, lấy lại uy phong nền nếp củ, nước nhà thoát cảnh nước mất nhà tan, quốc gia phú cường.     
Hiện tại Phong Trào Minh Triết dân tộc ở Hà Nội do GS Nguyễn khắc Mai làm chủ tịch, coi như được MTTQ và cả TƯĐ CSVN ủng hộ, đó là một đường lối sống đạo đức, hạnh phúc của Tổ tiên Bách Việt, chủ trương trên 4000 năm cho dân tộc VN.  GS. Mai với số ĐT : 090-614-1259 luôn sẵn sàng đón tiếp mọi thiện chí đại đoàn kết dân tộc để cứu nước, để mưu cầu độc lập, tự do, nhân quyền cho một Việt Nam thịnh vượng, hùng cường.
Trưng Triệu
           

2012/7/30 H.N.Nguyen <hai_linda456@yahoo.com>
 

H.N. NGUYEN, CO/ US/OCC (Ret) 
Bài viết quá sát s thc chm nc các chánh khách sa lông các nước ngoài, nhng người chuyên đánh CS bng nước bt và viết lách vô b trên mng, ni cơn thnh n lôi đình

Courtesy of our great friend NQP.
----- Forwarded Message -----
 
Subject: FW: Mot bai viet cua ngwoi Viet goc hoa dang doc va suy nghi

Ông LPT ơi,
Không biết tác giả nhận là người Việt gốc Hoa có đúng thật hay không, ta cũng không cần biết. Chỉ biết anh này (theo ngu ý) lý luận giỏi và viết hay, có mạch lạc, dễ hiểu, và dù có "chửi" thì cũng là chửi kiểu "Khổng Tử" chứ không bằng luận điệu "máy nước".  

Một bài viết của người Việt gốc hoa đáng đọc và suy nghĩ


BA TÀU TỰ SỰ...
Tác giả: Arjen Nguyen

Không biết xuất phát từ đâu và từ bao giờ, người VN gọi chúng ta là “Ba Tàu”, là “thằng chệt” với hàm ý phân biệt đối xử và miệt thị. Có lẽ họ còn hận cha ông chúng ta ngày xưa đã đặt ách thống trị cả ngàn năm lên đất nước này. Và cũng có thể họ ghen tức với sự thành công của chúng ta tại miền Nam trước đây.

Dù cho ngày nay hai nước có 16 chữ vàng để vuốt ve nhau, dù cho người ta hát lên những bài ca hữu nghị núi liền núi sông liền sông để ca ngợi nhau, dưới mắt người dân VN, chúng ta vẫn là là “Chệt Ba Tàu ăn rau sình bụng”

Hoa Kiều Saigon chúng ta ở Chợ Lớn từng có một thời hoàng kim, từng có tiếng tăm lẫy lừng trước ngày 30.4.1975. Ngày xưa cha ông chúng ta qua đây để chạy loạn và cũng để kiếm sống. Đất nước VN đã nối tiếp bao thế hệ chúng ta kể từ những người di cư đầu tiên vào thế kỷ thứ 3 trước công nguyên. Người Hoa Chợ Lớn của chúng ta chỉ mới định cư từ thế kỷ 19 khi người Pháp tuyển mộ hàng loạt phu đồn điền. Năm 1949 khi Tưởng Giới Thạch thua ở lục địa, một số người Hoa chúng ta di cư sang VN chẳng khác gì những người Mỹ gốc việt ra đi năm 1975.

Cha ông chúng ta tha phương cầu thực đến đây lấy sức làm phu, bán mồ hôi cho chủ đồn điền để kiếm sống, hay oằn vai với gánh ve chai trên lưng, và cũng từ gánh ve chai đó mà hôm nay thế hệ chúng ta đã thành đạt trên đất nước này. Dù chúng ta nói tiếng Việt rành hơn là tiếng mẹ đẻ nhưng chúng ta vẫn luôn tự hào và hãnh diện rằng ta là người Trung Hoa vì tổ quốc Trung Hoa chúng ta đã vươn lên hàng đầu thế giới về nhiều mặt.

Đất nước chúng ta có rất nhiều điểm giống với VN. Cũng da vàng mũi tẹt cũng văn hóa Á Đông, cũng tương đồng về tập quán tín ngưỡng, giống nhau về thể chế chính trị và ta cũng có một bộ phận không chấp nhận CS sống riêng biệt ở ĐàiLoan.

NGƯỜI VIỆT Ở MỸ cũng bỏ nước ra đi như chúng ta, nhưng có điều lạ là trong số họ có những nhóm người rất ồn ào không hề tự hào về đất nước họ dù rằng VN ngày nay đang được cả thế giới khen ngợi. Họ đến Mỹ cũng y như cha ông chúng ta ngày xưa chỉ với bộ quần áo trên người, nhưng họ sướng hơn cha ông chúng ta rất nhiều vì nước Mỹ có những chính sách an sinh xã hội rất tốt cho nên họ không phải quảy trên lưng gánh ve chai. Tuy nhiên họ không dám cam đảm như chúng ta để nhận rằng họ bỏ nước ra đi vì nạn đói kém sau chiến tranh ở VN mà họ cho rằng họ bỏ nước ra đi không phải vì đói mà vì tị nạn CS, nói như thế nó mới chính trị, nó mới sang. Thừa nhận chạy trốn đói tha phương cầu thực thì quá tầm thường.

Phải chăng cuộc sống tốt ở Mỹ đã làm thay đổi nhân cách của họ. Phải chăng không phải quảy gánh ve chai, không phải lo mưu sinh cho nên họ mới có thì giờ tụ tập nhau lại để cùng nhau đốt lửa hận thù. Họ chống lại đất nước họ thậm tệ, họ không muốn nước họ giàu lên, họ chống lại bất cứ điều gì làm cho nước họ phát triển và thật khó hiểu là họ còn muốn nước chúng ta phải xâm lăng nước họ cho dân họ lầm than thì họ mới hả dạ.

Cha ông chúng ta tha phương cầu thực rồi định cư ở VN vì đây là đất lành, chúng ta lập ra những bang hội để giúp nhau, sự đoàn kết giúp chúng ta tồn tại và giàu có. Chúng ta ra sức làm ăn cần mẫn để phát triển và hướng đến tương lai con cháu, chúng ta đã thành công nhưng bao đời nay chúng ta vẫn luôn mơ về tổ quốc.
Phải nói rằng thời cực thịnh của chúng ta là thời trước 30.4.1975. Chúng ta cám ơn chế độ VNCH, chế độ mà những người Việt chống cộng ở Mỹ đang tôn vinh. Chế độ này đã giúp cho chúng ta ăn nên làm ra và nắm giữ một tỷ lệ rất quan trọng của nền kinh tế. Nhờ chế độ này mà từ gánh ve chai của tiền nhân, chúng ta đã nắm giữ và kiểm soát hầu như toàn bộ các vị trí quan trọng của nền kinh tế miền Nam VN đặc biết trong 3 lãnh vực, sản xuất, phân phối, và tín dụng. Đến cuối năm 1974, chúng ta đã kiểm soát hơn 80% các cơ sở sản xuất của các ngành công nghiệp thực phẩm, dệt may, hóa chất, luyện kim, điện…và gần như đạt được độc quyền thương mại: 100% bán buôn, hơn 50% bán lẻ, và 90% xuất nhập cảng. Ỏ miền Nam VN Hoa kiều chúng ta gần như hoàn toàn kiểm soát giá cả thị trường. Người Việt cứ khen rằng chúng ta giỏi thương mại nhưng không hẳn thế. Chính cái chế độ VNCH đã quá ưu đãi chúng ta và trong chế độ này bất cứ điều gì chúng ta cũng có thể mua được bằng tiền.

TRƯỚC 30/4/1975 CHÚNG TA MUA ĐỨT suốt mọi thời kỳ cái ghế quận trưởng quận 5 là cái chức quyền lực cai quản vùng Chợ Lớn. Chúng ta mua thông tin từ các bộ, từ các tướng lãnh quân đội, từ các tỉnh trưởng, quận trưởng, tiểu khu trưởng để nắm thời cơ. Chúng ta mua đứt những gói thầu béo bở , thâu tóm vật liệu chiến tranh, và hầu hết những mặt hàng thiết yếu của nền kinh tế.

Chính vì vậy Chợ Lớn, thủ phủ Hoa Kiều tại VN của chúng ta là nơi kiểm soát nền kinh tế miền Nam. Những ông cán bộ nằm vùng CS cư trú trong địa bàn Chợ Lớn an toàn hơn bất cứ nơi nào ở SaiGon. Ngô Đình Diệm cũng chọn Chợ Lớn để ẩn náu khi bị quân đảo chính truy lùng.

Trong những ví dụ cho sinh viên kinh tế, những người giảng dạy thường nêu hình ảnh một con đường có 2 tiệm tạp hóa, một của người VN và một của người Tàu. Một thời gian sau, tiệm của người VN chết trước, cuối cùng chỉ còn tiệm của người Tàu. Người ta lý giải rằng, nếu một thùng dầu lửa mua 20 đồng người VN chỉ bán 20 đồng rưỡi thì người Tàu bán có 20 đồng xem như không có lãi. Dĩ nhiên người VN chẳng thể hiểu được tại sao và phải dẹp tiệm. Chẳng phải chúng ta có vốn liếng, chẳng phải chúng ta có tài giảm chi phí. Bí quyết nằm ở chỗ chúng ta đục một lỗ kim ở đáy thùng rôì rút bớt ra nửa lít thế thôi. Sau khi tiệm người VN đóng cửa thì chúng ta bán 21 đồng thậm chí 22 đồng mà vẫn chẳng có ai phàn nàn.

NGƯỜI VIỆT KHÔNG THỂ CẠNH TRANH thương mại với chúng ta vì chúng ta đoàn kết, vì chúng ta thừa khả năng làm hàng nhái, hàng giả, thừa ma giáo trong thương trường. vì thế mới có câu nói của người Việt là “Hồng Kông bên hông Chợ Lớn”. Và điều quyết định nhất là chúng ta có cái ô dù rất lớn của chế độ VNCH. Những ông vua lúa gạo, vua sắt thép, những ông trùm hàng quân tiếp vụ đều là người Tàu chúng ta. Chúng ta có khả năng biến hóa giá cả bất cứ mặt hàng nào, chỉ cần một tin đồn chúng ta có thể giải quyết xong hàng tồn kho một sớm một chiều. Chúng ta có khả năng tích trữ rất lớn những mặt hàng khan hiếm để tung ra thị trường khi cần.

Khi ông tướng râu kẽm Nguyễn Cao Kỳ nhậm chức Chủ Tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương ông đã nhận ra mối đe dọa từ khả năng thống trị và lũng đoạn của chúng ta về thương mại, ông ra lệnh tử hình ông Tạ Vinh, một tay trùm lúa gạo người Tàu để răn đe, nhưng một ông Tạ Vinh chết chằng ảnh hưởng gì đến Chợ Lớn, một mình ông Kỳ chẳng thể đội đã vá trời, với đồng tiền chúng ta vẫn phây phây tồn tại.

NỀU NÓI ĐẾN THÙ HẬN thì phải nói dân Chợ Lớn chúng ta cùng chung mối thù với những người Việt đang chống cộng tại Mỹ. Ngày xưa, chúng ta có thể mua được ông bộ trưởng, chúng ta có thể mua đứt cái ghế quận trưởng có thể làm mưa làm gió thương trường ở miền Nam nhưng chúng ta vẫn phải cay đắng bóp bụng đóng thuế đều đặn cho các ông giải phóng nằm vùng mà không thể báo cho cảnh sát và cũng không có cách nào khác, không thể làm gì được nếu muốn yên thân.

Sau 30.4.1975 họ mở chiến dịch đánh tư sản mại bản mà nạn nhân hầu hết là Hoa kiều Chợ Lớn. Với chế độ này chúng ta chỉ biết tích trữ vàng bạc chờ thời cơ tuy nhiên thời hoàng kim của chúng ta đã thực sự chấm dứt rồi. Năm 1979 khi Trung Quốc tấn công VN, một bầu không khí nặng nề bao trùm cộng đồng Hòa kiều chúng ta. Tất cả những viên chức có chút chức vụ trong chính quyền đều bị phế truất, Hoa kiều bị phân biệt đối xử và giám sát nghiêm ngặt. Vào những năm này, VN chưa mở cửa thị trường với thế giới nên chúng ta không thể phát huy sở trường của mình là thương mại. Họ cài cắm những cán bộ Hoa vận vào cộng đồng chúng ta để giám sát. Hoa kiều và Thiên Chúa Giáo là hai đối tượng không thể kết nạp đảng.

Trong các tháng 3, 4 năm 1978, khoảng 30.000 doanh nghiệp lớn nhỏ của Hoa kiều bị quốc hữu hóa. Vị thế kinh tế của đa số tư sản Hoa kiều bị hủy bỏ, nhà nước thắt chặt kiểm soát nền kinh tế.

Áp lực nặng nề lên người Hoa chúng ta đến nỗi nhiều người đã sống mấy đời ở VN phải bỏ lại tài sản để về Trung Hoa làm lại từ đầu. 250 ngàn người Hoa đã chạy sang TQ năm 1979 qua biên giới phía Bắc chúng ta gọi sự kiện này là nạn kiều.

Họ cảnh giác với chúng ta là lẽ đương nhiên vì dòng máu Trung Hoa vẫn chảy trong huyết quản chúng ta, nếu xung đột lan rộng giữa nước chúng ta và VN thì chúng ta là mối nguy hiểm tiềm tàng. Những người Việt chống cộng ở Mỹ thường hay nói rằng VN khiếp nhược trước Trung Cộng, là tay sai của người Tàu. Họ chẳng hiểu tí gì về chúng ta, chẳng hiểu gì về chính dân tộc của họ, họ chẳng hiểu tí gì về CS đối tượng mà họ đang chống.

So với chế độ VNCH trước đây, trong chế độ CSVN Hoa Kiều chúng ta như những con hổ bị vặn hết nanh, con cua bị bẻ hết càng. Tinh thần dân tộc chủ nghĩa của người Việt rất ghê sợ, nếu có chủ trương của chính quyền để kích động bài Hoa thì chắc chắn chúng ta không còn đất sống. Những người lãnh đạo VN hiểu rất rõ vũ khí từ tinh thần yêu nước của dân tộc VN. Họ đã sử dụng vũ khí đó đánh bại người Mỹ mà họ gọi là chiến tranh nhân dân.

THÁI ĐỘ MỀM DẺO CỦA CHÍNH QUYỀN VN đối với những tranh chấp căng thẳng với chúng ta ở biển Đông nằm trong sách lược ngoại giao rất khôn ngoan của họ. Họ tự tin vì đằng sau họ là cả một dân tộc anh hùng.

Những nhà lãnh đạo Trung quốc hiểu rõ và rất e ngại một khi tinh thần dân tộc ở VN được phát động thì làn sóng bài Hoa sẽ không thể ngăn cản được và mối nguy hiểm cho Hoa Kiều sẽ gấp nhiều lần năm 1979. Thế nên mới có chuyện các nhà lãnh đạo hai nước gặp nhau để giảm nhiệt làn sóng chống Trung Quốc trong nước. Những người Mỹ gốc Việt chống cộng hiểu rõ điều này cho nên họ luôn tìm cách kích động bài Hoa để gây xáo trộn trong nước gây khó khăn cho chính quyền, thỏa mãn khát vọng trả thù..

Những năm tháng VN gọi Trung Quốc là “bọn bành trướng Bắc Kinh” là những năm tháng khổ nạn cho Hoa Kiều chúng ta. Chúng ta phải cố giấu đi cái gốc gác của mình. Con cháu chúng ta mang họ Tàu bị kỳ thị, công chức bị sa thải, bị phân biệt đối xử, hàng hóa chúng ta bị tẩy chay.

Xưa nay người Việt vẫn không ưa thích người Tàu vì nhiều lý do như ta đã biết. Chính yếu tố này được những người Việt chống cộng ở Mỹ khai thác để kích động lòng dân. Họ kích động dân không phải họ yêu nước mà chống chúng ta.Họ chỉ muốn làm khó cho nhà cầm quyền VN, càng gây rối được họ càng thỏa mãn. Họ nói chính quyền VN cho chúng ta vào khai thác Bô Xít ở Tây Nguyên là mắc bẫy âm mưu người Tàu, sau này ta sẽ sinh con đẻ cái rồi thôn tính VN. Họ nói cho chúng ta trúng được những gói thầu lớn vì chính quyền VN là tay sai người Tàu, khiếp nhược Tàu, phải dành ưu ái cho người Tàu v.v… Họ đánh lừa và kích động được rất nhiều người Việt yêu nước hải ngoại bằng chiêu bài này.

Nếu là người Hoa sống ở VN ai cũng thấm thía rằng những nhà lãnh đạo VN luôn xem chúng ta là đối tượng cảnh giác số 1. Mỹ tuy đã gây biết bao thảm họa chiến tranh trên đất nước VN, Trung Quốc bỏ biết bao của cải để yểm trợ VN trong cuộc chiến này. Thế nhưng nhân dân và những nhà lãnh đạo VN ngày nay chẳng ai còn xem Mỹ là kẻ thù mà ngược lại, TQ lại bị xem là mối đe dọa nguy hiểm, là kẻ thù tiềm tàng số 1.

Những chính sách của VN về ngoại giao và quốc phòng đã cho thấy càng ngày họ càng xích gần đến Mỹ và cảnh giác cao độ với chúng ta. Chợ Lớn ngày nay không còn thời hoàng kim cũ, hàng hóa xuất xứ từ TQ bị kỳ thị, dù có tốt đến đâu vẫn bị xem là hàng kém chất lượng chỉ được giới bình dân sử dụng vì giá rẻ.

Chúng ta đang sống khá bình đẳng với người Việt trong nước nhưng chúng ta vẫn có cảm giác rằng chúng ta là công dân loại 2 vì họ vẫn cảnh giác chúng ta, không tin tưởng chúng ta, vẫn không xếp chúng ta vào các chức vụ quan trọng, không cho chúng ta làm việc trong những ngành liên quan đến anh ninh quốc phòng. Tuyệt đối không có dây mơ rễ má huyết thống người Tàu khi làm trong những lãnh vực bí mật quốc gia. Còn nhớ những năm chiến tranh, khi họ còn nhận viện trợ của chúng ta nhưng Miền Bắc họ không bao giờ cho người Hoa chúng ta đi nghĩa vụ quân sự. Bởi vì họ không muốn có người Tàu tham gia cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc của riêng họ và lý do lớn nhất là vì họ rất cảnh giác với chúng ta. Thế mà những người Việt chống cộng cứ rêu rao rằng VN đang khiếp nhược và phục tùng TQ. Nói được như thế vì họ không phải là người Tàu để có thể hiểu và thấm thía nỗi niềm cư dân loại 2 như chúng ta và họ cũng không phải là người Việt để có những cảm xúc tự hào của người Việt.

Họ luôn nói rằng chế độ CS ở VN là lệ thuộc là tay sai Tàu, là bán nước cho Tàu, là nhu nhược v.v… nhưng họ không biết hoặc cố tình bịt mắt để không thấy rằng chính những người CS luôn tìm các loại trừ những tàn tích văn hóa, ngôn ngữ ảnh hưởng từ người Tàu chúng ta. Họ giảm thiểu đến mức có thể để hạn chế tối đa những từ ngữ Hán Việt làm cho nó thuần Việt, bình dân, trong sáng và dễ hiểu. Họ không nói “quốc gia“ mà họ gọi là “nhà nước” họ nói “nhà máy nước Saigon” chứ không nói “Sai gon thủy cục“ như những người VNCH.

Những từ ngữ dịch từ nước ngoài như sofware chẳng hạn họ dịch là “phần mềm” chứ không dịch là “nhu liệu” như những người Việt hải ngoại thích dùng từ Hán Việt. Họ dùng từ “làm sáng tỏ” chứ không dùng từ “bạch hóa” họ dùng từ “người cao tuổi” chứ không nói “niên trưởng” .

Họ nói máy bay chứ không nói phi cơ, họ nói xe bọc thép chứ không nói thiết vận xa v.v … Bất cứ từ ngữ nào nếu Việt hóa được là họ làm , không như những người Việt chống cộng ở Mỹ cứ cho rằng sử dụng càng nhiều ngôn ngữ Hán Việt mới thể hiện ta là người có học.

Những người chống cộng luôn chê Việt Cộng là dốt nát vì không biết sử dụng những từ Hán Việt mà họ cho rẳng như thế mới có học, mới sang. Họ đâu biết rằng chính mình mới là đầu óc bã đậu. Họ đâu biết rằng chính những người CS đang cố bóc ra những tàn tích văn hóa ngôn ngữ ngoại bang. bảo tồn bản sắc đặc thù của dân tộc họ. Chính những người chống cộng mới là người vọng ngoại và tôn vinh chúng ta.

Như vậy chúng ta có thể thấy tinh thần dân tộc của những người CS mới là đáng sợ.
Những người chống cộng ở Mỹ đối với chúng ta rất tầm thường nhưng họ lại là bạn ta vì cùng chung với chúng ta một kẻ thù. Họ biểu tình chống TQ nhưng mặt trái là họ chống chính đất nước mình. Họ chẳng có gì đáng sợ cho chúng ta, ngược lại ta cần khuyến khích họ. Họ bài hàng Việt, chống hàng Việt nhưng chẳng bao giờ họ chống hàng hóa chúng ta, có chống cũng chỉ giới hạn ở cái mồm hô khẩu hiệu. Nếu có xung đột cần đến nội công ngoại kích thì chính họ là lực lượng chúng ta cần.

Chế độ VNCH là ân nhân của chúng ta, là bệ phóng cho chúng ta một thời, chế độ này tạo ra thời hoàng kim của Hoa Kiều Chợ Lớn. Chế độ này chết đi kéo theo sự chết thảm của chúng ta. Nguyên nhân tận cùng cũng là bởi những người CSVN. Chúng ta hận họ nhưng chúng ta không cô độc vì chúng ta có bạn là chính những ngưởi Việt chống cộng ở Mỹ cũng hận họ như chúng ta. Với người Tàu chúng ta, họ là bạn, là đồng minh.

Chúng ta đang ở VN, chống lại nhà cầm quyền là điều dại dột, dường như chẳng có Hoa Kiều thứ thiệt nào chơi dại chống lại nhà cầm quyền, chỉ những anh VN chống cộng ngựa non háu đá hay những anh chẳng hiểu gì về CS mới dại dột tự dẫn mình vào tù.

Còn nhớ những năm đầu sau chiến tranh, chúng ta treo hình Mao Trạch Đông và cờ Trung Quốc ở Chợ Lớn, chúng ta chống lại việc nhập quốc tịch VN ngỡ rằng người Tàu chúng ta đã giúp họ làm nên chiến thắng thì người Hoa Chợ lớn cũng phải có những ưu tiên và được nể nang, nhưng chúng ta đã lầm to. Chính lầm lẫn đó đã dẫn đến sự kiện “nạn kiều”.

NGƯỜI VIỆT CHỐNG CỘNG Ở MỸ ĐANG LÀM THAY NHỮNG GÌ CHÚNG TA MONG MỎI. Giả dụ rằng tương lai VN có nghèo đi bởi những người Việt chống cộng này cố vận động, thỉnh nguyện Mỹ ngưng giao thương với nước họ thành công thì cái công làm nghèo đất nước của họ sẽ rất đáng được chúng ta ghi nhận, đáng được chúng ta vinh danh và biết ơn. Một nước VN hùng mạnh sẽ là trở ngại lớn nhất chúng ta vấp phải trên con đường Nam tiến.

Người Việt chống cộng ở Mỹ tự hào rằng họ có một thủ phủ người Việt ở Mỹ như thủ Phủ Hoa Kiều Chợ Lớn một thời. Nhưng không bao giờ họ có được sức mạnh như chúng ta vì
ngoài việc chống cộng họ còn bận chống nhau suốt 37 năm rồi. Chính họ làm tổn thương và suy yếu lẫn nhau. Họ không thể có những bang hội đoàn kết giúp nhau tạo sức mạnh như chúng ta mà chỉ có những hội đoàn chỉ chú tâm việc phô trương thanh thế và đầy ảo vọng. Họ thích được phô truơng, thích được khen, được nịnh mà thiếu trầm trọng cái thực chất. Thậm chí họ ảo tưởng họ đang sở hữu một quyền lực khả dĩ có thể làm thay đổi chế độ chính trị ở VN. Họ tâng bốc nhau vinh danh nhau gắn lon cho nhau và tự xem đó là … quân lực của họ.

Họ chưa bao giờ là một thế lực, chưa bao giờ là một tổ chức có quy củ và kỷ luật có thể gây áp lực gì với chính quyền VN, nhưng ít ra họ với ta là bạn, Chế độ VNCH của họ với ta là ân nhân, ta với họ có chung những mất mát và hận thù.

Điểm duy nhất chúng ta hoàn toàn khác biệt với họ là chúng ta không có khái niệm về “người Tàu Quốc gia” và “người Tàu Cộng sản” dù rằng nước ta có hoàn cảnh chẳng khác họ bao nhiêu. Chúng ta chỉ có một tổ quốc Trung Hoa vĩ đại và đó chính là niềm tự hào của dân tộc chúng ta .



__._,_.___
Recent Activity:
·         New Members 18
Yahoo! Groups
.
__,_._,___


Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire